Vô Thượng Luân Hồi

Chương 354: Một Cái Chết Vô Cùng Thảm




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Chuyện này..."
Hai mắt của kẻ áo đen kia như lồi ra, con ngươi co rút rất nhanh, chuyện này thật quái dị, tên nhóc này có thể điều khiển một thi thể không đầu thì cũng không có gì kỳ quái, nhưng cỗ thi thể này lại là thi thể cảnh giới Thiên Võ thứ thiệt, mang âm khí cùng sát khí mãnh liệt, khiến cho y kinh sợ không thôi.
"Chuyện này..."
Kẻ áo đen còn lại cũng khiếp sợ, nét mặt mờ mịt.
Mà nét mặt của Tiểu Linh Lung cũng mờ mịt y như vậy.
Cô ta là cảnh giới Địa Tạng mà cũng không thể hiểu nổi cỗ thi thể này từ đâu xuất hiện, khiến cho cô ta khó mà tiếp nhận được.
Ông! Phụt!
Trong lúc cả ba người còn đang khiếp sợ, thì vua Âm Nguyệt đã vung cây kích lớn lên cao rồi bổ về phía của kẻ áo đen trước mặt, đây chính là uy lực của vua Âm Nguyệt, cho dù ông ta đã chết hơn vạn năm thì uy lực vẫn không hề mai một, một kích liền có thể bổ đôi đầu của kẻ kia ra như bổ đôi quả dưa hấu, đừng nói là Triệu Bân, ngay cả Tiểu Linh Lung cũng hoảng sợ.

Chỉ còn là một cỗ thi thể không đầu mà vẫn có uy lực đáng sợ như vậy, nếu như ông ta có đầu, hoặc giả nếu như ông ta còn sống, thì uy lực của ông ta còn mạnh đến mức nào nữa, e rằng sư phụ của cô ta cũng chưa chắc là đối thủ.
Kẻ khiếp hãi nhất có lẽ chính là kẻ áo đen vừa bị bổ đầu kia.
Đường đường là cảnh giới Địa Tạng đỉnh phong, thế mà vừa đối mặt đã bị bổ đôi đầu, tình huống này y không thể nào phản ứng kịp.
Cho đến cuối cùng, y vẫn không biết thi thể cổ quái đó chui ra từ đâu.
Cho đến cuối cùng, y vẫn không biết thi thể cổ quái đó rốt cuộc là thần thánh phương nào.
"Quỷ nhập tràng rồi!"
Kẻ áo đen còn lại xoay người bỏ chạy, có lẽ là đã sợ đến mất mật, thần hồn hoảng loạng, vừa chạy vừa la hét, không dám chần chừ thêm một giây một phút nào nữa.
Ông!
Thi thể của vua Âm Nguyệt lại di chuyển, phóng cây kích lớn về phía trước.
Phụt!
Máu tươi đã túa ra!
Kẻ áo đen còn lại không kịp chạy thoát, y đã bị cây kích lớn đâm xuyên qua cơ thể rồi đóng đinh vào bức tường đá, chết ngay tại chỗ, máu tươi tuôn ra giàn giụa.
Một cái chết vô cùng thảm.
Đáng lẽ lúc trước bọn chúng đã có thể thoát được, nhưng lại hết lần này đến lần khác trở lại khiêu khích, không ngờ được mặc dù ở đây không có cường giả Thiên Võ nhưng lại có một cỗ thi thể cảnh giới Thiên Võ bá đạo như vậy.
Bọn chúng là cảnh giới Địa Tạng đỉnh phong, nhưng so với cảnh giới Thiên Võ thì chỉ là đám kiến hôi.
Không thể đổ lỗi cho người khác.
Là do hai người bọn chúng tự mình đào hố chôn mình, đã không bắt được Triệu Bân mà còn phải bỏ mạng ở nơi đây.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.