Vô Thượng Luân Hồi

Chương 355: Hắn Bây Giờ Cũng Chính Là Con Kiến Hôi Đó






Cổ thi thể này quá mạnh! Hắn chỉ là một tên nhóc cảnh giới Chân Linh, rốt cuộc đã đào được cỗ thi thể này từ phần mộ tổ tiên nhà ai vậy? Mà cho dù hắn có thể đào được thi thể cảnh giới Thiên Võ, thì hắn đã mang thi thể này ra ngoài như thế nào? Quan tài chứa thi thể cảnh giới Thiên Võ, một kẻ chỉ có cảnh giới Chân Linh căn bản không thể nào lay chuyển được.
Tên nhóc này rốt cuộc còn che giấu bao nhiêu bí mật?
"Trở lại, trở lại cho ta".
Triệu Bân gầm nhẹ một tiếng, đường gân trên trán lộ ra, hai mắt đỏ ngầu.
Tình trạng của hắn không được tốt lắm, tay kết thủ ấn đã cứng đờ, toàn thân run rẩy, nhìn lên khuôn mặt của hắn còn đáng sợ hơn, thất khiếu đã chảy máu, thần trí mơ hồ.
Đúng như dự đoán của Nguyệt Thần.
Tu vi của cảnh giới Chân Linh rõ ràng không thể khống chế được thi thể cảnh giới Thiên Võ, vua Âm Nguyệt vùng dậy, giờ phút này đang muốn thoát khỏi trói buộc của Triệu Bân, một bên muốn thoát khỏi, một bên muốn không chế, hai bên đối kháng, người gặp họa chắc chắn là Triệu Bân.

Nền tảng của hắn vốn rất vững chắc, tiềm năng hùng hậu.
Tuy nhiên, tiềm năng của hắn cũng chỉ là muỗi trong mắt của thi thể vua Âm Nguyệt.
Ù...!ù...!
Thi thể của vua Âm Nguyệt khá bất ổn, âm khí cùng sát khí cuồn cuộn mãnh liệt, thanh âm ù ù như vọng tới từ một nơi rất xa, lại như đang đọc ra từng đạo ma chú khiến cho Triệu Bân đinh tai nhức óc, không phải là hắn không đủ cường đại, mà là do thi thể của vua Âm Nguyệt quá đáng sợ, chôn trong lòng đất hơn vạn năm, chôn càng lâu càng kinh khủng, người bình thường chắc chắn không thể nào khống chế được, tuy ông ta đã chết nhưng uy nghi của ông ta thì không kẻ nào có thể mạo phạm, đừng nói tới một tên võ tu cảnh giới Chân Linh nhỏ nhoi như hắn.
Phụt!
Triệu Bân rốt cuộc đã không thể chống chịu được nữa, phun ra một ngụm máu tươi, lùi về phía sau ôm lấy Tiểu Linh Lung trong tay, lui được khoảng năm thước, hắn lại nửa quỳ trên mặt đất thở hổn hển, phun tiếp ra một ngụm máu, sau đó liền gục xuống.
Ầm ầm ầm!
Vua Âm Nguyệt thoát được khống chế, liền di chuyển bước chân cứng ngắc đi tới trước, mỗi một bước chân rơi xuống đều gây nên chấn động lớn, ông ta còn giơ cánh tay phải lên, cây kích lớn đang cắm thân thể của kẻ áo đen lên vách đá cách đó không xa liền bay vào tay, cây kích lớn chấn động, khí thế của vua Âm Nguyệt lại càng mạnh mẽ hơn.

Phụt!
Triệu Bân lại trào máu, đối mặt với khí thế của vua Âm Nguyệt, hắn đã không thể động đậy được nữa.
Nguy hiểm này còn đáng sợ hơn nguy hiểm trước.
Trước đó hắn bị cảnh giới Địa Tạng vây giết, ít nhất hắn còn có thể cử động, nhưng bây giờ chẳng những hắn không thể cử động được mà toàn thân còn có cảm giác đau đớn như sắp bị nghiền nát.
Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, hắn mới biết thế nào là nhỏ bé như một con kiến hôi.
Hắn bây giờ cũng chính là con kiến hôi đó.
Hự...!
Tình trạng của Tiểu Linh Lung cũng không tốt hơn bao nhiêu, thất khiếu của cô ta cũng đã chảy máu.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.