Xung quanh khôi phục lại sự yên tĩnh, mọi người khiếp sợ nhìn A Tháp Mộc.
“Anh trai.” Tiểu Vân sợ hãi nhìn anh mình, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Tiểu Vân.” A Tháp Mộc nhìn em gái mình, rồi lại nhìn những người khác, nhẹ nhàng nói: “Tạm biệt.”
“Rắc rắc!” Thế giới trước mặt hắn lập tức vỡ tan tành.
Bao gồm cả cô bé gọi là Tiểu Vân kia... Tất cả đều hóa thành vô số mảnh vỡ.
...
Trước cung điện khổng lồ, chín bậc thang sừng sững, mỗi một bậc thang đều tản ra dao động như sương mù chập chờn, vô cùng kỳ quái.
Lúc này, Diệp Tinh đang đứng trên bậc thang đầu tiên, thân thể hắn hơi run lên, sau đó mở mắt.
“Đây chính là khảo nghiệm huyễn cảnh của thang Cửu giới?” Diệp Tinh hồi tưởng lại quá trình trải qua, trong lòng nghĩ thầm.
Ở trên bậc thang này, hắn đã bước vào một thế giới mới, còn trở thành A Tháp Mộc.
Giấc mơ một trăm năm hóa thành quá trình mười lăm năm trưởng thành của A Tháp Mộc.
Bây giờ nhớ lại, những tình cảnh đó vẫn còn rành rành trước mắt, giống như tất cả đều là thật.
“Nếu như vừa rồi mình không phát hiện được mình đang ở trong huyễn cảnh, A Tháp Mộc bị sói lưng bạc đầu đàn giết chết thì có phải mình sẽ thất bại không?”
Diệp Tinh suy nghĩ một chút, nhưng trong mắt hắn lại không có bất cứ sợ hãi nào.
Hắn hơi điều chỉnh lại tâm trạng một chút, sau đó nhanh chóng bước lên bậc thang thứ hai.
“Wa, anh ơi, mới ba ngày mà anh Diệp Tinh đã bước lên bậc thang thứ hai rồi.” Cách đó không xa, Viên Viên nhìn tình cảnh trước mắt, vui vẻ nói.
“Ừ.” Húc Hồn khẽ gật đầu, ánh mắt chăm chú nhìn về thang Cửu giới.
Mà những người ở xung quanh cũng đang chú ý tới nơi này.
“Khả năng chống lại huyễn cảnh của Diệp Tinh khá mạnh, căn cứ theo biểu hiện của hắn khi mới bắt đầu gia nhập thành Thời Không, ta còn tưởng hắn sẽ không trụ được bậc thang đầu tiên.”
“Nếu huyễn cảnh của Diệp Tinh có thiếu sót thì thành Thời Không chắc chắn cũng sẽ tiến hành huấn luyện để lấp đầy những thiếu sót này. Thế nên chuyện năng lực ngăn cản huyễn cảnh của hắn tăng lên cũng là chuyện rất bình thường.”
“Đúng vậy, độ khó của các thế giới của thang Cửu giới tăng dần theo độ cao, vượt qua bậc đầu tiên thì dễ dàng, nhưng càng về sau sẽ càng khó.”
“Xem tiếp đi, ta cảm thấy Diệp Tinh đại khái có thể đi được tới bậc thứ tư.”
Rất nhiều cường giả Bất tử cảnh đang tiến hành bàn luận, ánh mắt đều tập trung hết lại phía này.
“Thông qua bậc đầu tiên rồi?”
Ở sâu bên trong cung điện, một người phụ nữ có gương mặt vô cùng xinh đẹp mở mắt ra.
Là đại đạo chi chủ, sự tồn tại vô cùng cổ xưa của nhân loại, tất nhiên bà ta sẽ không ở trong đại điện cùng những người kia theo dõi Diệp Tinh bước lên thang Cửu giới.
Nhưng bà ta vẫn để ý một chút tới chuyện này.
Mặc dù vậy, sắc mặt của đạo chủ Quang Huyên vẫn bình tĩnh như vậy, không có bất cứ sự dao động nào.
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, tiếp theo, Diệp Tinh tiếp tục tiến vào những thế giới khác.
Ở bậc thang thứ hai, hắn trở thành con trai của một thành chủ, nhưng đến năm mười tuổi thì thành trì bị diệt, mười năm sau hắn trở về trả thù, trong lúc chiến đấu thì phá tan huyễn cảnh.
Bậc thang thứ ba...
Diệp Tinh lần lượt trải qua từng thế giới, dưới ánh mắt của mọi người mà không ngừng thông qua từng bậc thang.
Mọi người nhìn Diệp Tinh, ánh mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên.
“Khả năng phá vỡ huyễn cảnh của Diệp Tinh mạnh mẽ như thế cơ à?”
“Hắn đã bước được đến bậc thứ tám rồi.”
“Thật không thể tin được, trước kia cũng có rất nhiều người bước lên thang Cửu giới, nhưng bước được đến bậc thứ tám thì có không quá mười người.”
“Cho dù là người chuyên tu luyện đại đạo huyễn cảnh cũng không nhất định có được thành tích như vậy.”
Tất cả mọi người đang chú ý đến thang Cửu giới đều vô cùng ngạc nhiên.
Phải biết rằng Diệp Tinh có thiên phú rất mạnh, nhưng năng lực huyễn cảnh lại hơi yếu. Thế nên khi so sánh Diệp Tinh và Hỗn Vũ thì mọi người đều cảm thấy thiên phú của Diệp Tinh mạnh hơn Hỗn Vũ một chút, nhưng năng lực tổng hợp thì Hỗn Vũ lại cao hơn.
Dù sao thì Hỗn Vũ cũng không có khuyết điểm rõ ràng, nhưng không ngờ chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà năng lực huyễn cảnh của Diệp Tinh lại mạnh như thế.
“Tốt quá rồi, anh! Bây giờ chỉ còn một bậc thang nữa thôi.” Viên Viên hoan hô.
Ánh mắt Húc Hồn cũng tràn đầy vẻ sung sướng, anh ta cũng mừng thay cho Diệp Tinh.
Mà ở sâu trong cung điện, gương mặt đạo chủ Quang Huyên lúc này cũng phát sinh một chút thay đổi.
“Làm sao có thể?” Chỉ một tên tiểu tử Hư không cảnh mà có thể bước tới bậc thứ tám của thang Cửu giới!”
Tất nhiên bà ta biết được độ khó của thang Cửu giới.
Phải biết rằng, bây giờ Diệp Tinh mới chỉ tu luyện được một trăm năm, do dù hắn có thiên phú nghịch thiên thì cũng không thể nào nghịch thiên đến mức này được.
“Chẳng lẽ Diệp Tinh có gì đó đặc biệt?” Đạo chủ Quang Huyên nghĩ thầm.
“Hả?” Bà ta đột nhiên nhìn về một nơi.
Trên bậc thang thứ tám, Diệp Tinh mở mắt.
“Phù! Càng lúc càng gay cần!” Diệp Tinh thở ra một hơi, điều chỉnh lại trạng thái của mình.
Thế giới huyễn cảnh giống y như thế giới thực, ảnh hưởng rất lớn đến hắn.
Ngay cả khi hắn có thể thành công thoát ra ngoài thì vẫn bị thế giới huyễn cảnh ảnh hưởng, lúc đầu hắn sẽ thường không phân biệt được đâu là thế giới thực đâu là thế giới huyễn cảnh.
Thế nên, nếu hắn bước lên thang Cửu giới thất bại thì sẽ tạo thành một ảnh hưởng rất lớn với bản thân hắn, thậm chí không có cách nào thoát ra được khỏi thế giới huyễn cảnh, việc tu luyện cũng sẽ rơi vào đình trệ.