“Bậc thang cuối cùng!”
Diệp Tinh nghỉ ngơi khoảng một phút, loại bỏ tất cả những ảnh hưởng, hoàn toàn phục hồi lại tinh thần.
Hắn nhìn bậc thang trước mặt, nhanh chóng tiến lên.
“Bước lên bậc thang thứ chín rồi!”
“Không biết có vượt qua được không?”
“Nếu như Diệp Tinh có thể vượt qua thì thực sự là một kỳ tích!”
“Đúng vậy, một kỳ tích không thể nào tưởng tượng được. Kỳ tích được tạo ra từ một thiên tài không hề tinh thông huyễn cảnh!”
Ánh mắt mọi người đều ngập tràn vẻ khiếp sợ.
Trong lịch sử, chỉ có một người chân chính vượt qua thang Cửu giới, xác suất thực sự vô cùng thấp. Thế nên cho dù có không ít người cảm thấy hứng thú với thang Cửu giới nhưng cũng không dám thử nghiệm.
Bởi vì thất bại là sẽ ảnh hướng đến quá trình tu luyện của bản thân.
“Nhất định phải thành công đấy nhé!”
Cách đó không xa, Húc Hồn và Viên Viên nắm chặt tay, âm thầm cổ vũ cho Diệp Tinh.
Đến cả đạo chủ Quang huyên cũng đang chú ý tới hắn.
Trên bậc thang, vẻ mặt của Diệp Tinh lộ ra một chút chật vật giằng co, điều này cho thấy hắn đang chìm đắm trong thế giới huyễn cảnh.
Thời gian trôi qua rất nhanh, một ngày... hai ngày...
Mười ngày!
Diệp Tinh đứng suốt mười ngày, không thành công, cũng không thất bại.
“Vẫn còn kiên trì à?” Đạo chủ Quang Huyên nhìn Diệp Tinh, khẽ cau mày.
Thế giới huyễn cảnh thứ chín có độ khó lớn nhất, trước đây đã có năm thiên tài tinh thông huyễn cảnh đã phải dừng bước ở bậc thang này.
Ong...
Mọi người đang quan sát, bỗng nhiên nhìn thấy một dao động kỳ lạ thoáng qua bậc thang thứ chín.
“Làm sao có thể như thế được?”
Đạo chủ Quang huyên cảm nhận được sự dao động này. Bà ta nhất thời không giấu được vẻ ngạc nhiên.
Lúc này, trên bậc thang thứ chín, Diệp Tinh mở mắt ra.
Đôi mắt hắn tràn đầy vẻ mệt mỏi, linh hồn cũng mệt mỏi, nhưng gương mặt lại vô cùng vui mừng.
“Thành công!”
Hắn đã thành công vượt qua thế giới thứ chín.
Nhưng nhớ lại những chuyện vừa mới trải qua, trong lòng Diệp Tinh vẫn có một tia sợ hãi.
“Suýt chút nữa đã thất bại rồi.”
Trong thế giới huyễn cảnh, hắn sắp bị giết chết, lực sinh mệnh chỉ còn lại 1%. Nếu như hắn bị giết có nghĩa là thất bại, nhưng may mà đến thời khắc cuối cùng hắn đã nhận ra.
Nếu như chậm hơn một giây nữa thôi là hắn sẽ thất bại không thể nghi ngờ.
Diệp Tinh cảm thấy may mắn vì chỉ có chín thế giới huyễn cảnh, nếu như thêm một thế giới nữa với độ khó cao hơn thì hắt không thể làm gì được.
Cảm thụ linh hồn của mình một chút, Diệp Tinh thở phào nhẹ nhõm.
Đạo chủ Quang Huyên nghĩ không sai, Diệp Tinh quả thật có điều đặc biệt, đó là linh hồn của hắn rất mạnh. Mặc dù là ở Hư không cảnh nhưng linh hồn của hắn lại có thể tương đương với cường giả Bất tử cảnh.
Có một linh hồn cường đại làm nền tảng, cuối cùng Diệp Tinh đã bước qua được toàn bộ thang Cửu giới!
Bóng người lay động, hắn lập tức xuất hiện dưới đất bằng.
“Thông qua!”
“Thực không thể nào tin được, thực lực Hư không cảnh mà có thể thông qua thang Cửu giới? Đúng là phải ghi vào sử sách.”
“Chúng ta đã được chứng kiến kỷ lục này.”
Rất nhiều người là cường giả Bất tử cảnh, lúc này đều nhìn chằm chằm vào Diệp Tinh, ánh mắt không thể tin được.
Lúc trước bọn họ còn nói Diệp Tinh cùng lắm chỉ đi được đến bậc thứ tư.
“Anh, anh Diệp Tinh đã thông qua rồi!” Viên Viên hào hứng.
“Ừ, Diệp Tinh rất mạnh!” Húc Hồn cũng cười.
Ong...
Một dao động lóe lên, sau đó đạo chủ Quang Huyên xuất hiện.
“Bái kiến đạo chủ Quang Huyên!” Diệp Tinh thấy người đến thì cung kính chào hỏi.
Người phụ nữ có mái tóc dài màu xanh da trời nhìn Diệp Tinh, lãnh đạm nói: “Diệp Tinh, ta không ngờ ngươi thực sự có thể thông qua được thang Cửu giới.”
Diệp Tinh ngẩng đầu lên nhìn bà ta, trên mặt đầy vẻ mong đợi.
Nhìn vẻ mặt Diệp Tinh, đạo chủ Quang Huyên biết hắn đang mong đợi điều gì, bà ta nói thẳng: “Nếu như ngươi đã thông qua được khảo nghiệm thì ta sẽ cứu chữa cho vợ ngươi, ngươi đợi nữa tiếng là được.”
“Cảm ơn đạo chủ Quang Huyên!” Diệp Tinh nhất thời vô cùng kích động.
“Chờ đi.” Đạo chủ Quang Huyên không nói thêm gì, bóng dáng nhanh chóng biến mất.
“Tốt quá rồi!”
Diệp Tinh vô cùng sung sướng, chỉ cần chờ thêm nửa tiếng nữa là Lâm Tiểu Ngư sẽ hoàn toàn bình phục.
Mọi áp lực trong lòng hắn cũng nhanh chóng biến mất.
Diệp Tinh nhìn về phía xa, thấy mấy người Viên Viên đang không ngừng vẫy tay với mình.
“Waaa, anh Diệp Tinh, anh thật lợi hại! Trong lịch sử mới chỉ có một người đi được hết chính bậc thang Cửu giới thôi, anh là người thứ hai.” Viên Viên líu ríu nói.
Húc Hồn cũng nhìn Diệp Tinh, mỉm cười: “Chúc mừng ngươi, Diệp Tinh.”
“Cảm ơn.” Diệp Tinh nhìn những người trước mặt, chân thành nói cảm ơn.
Lần này Húc Hồn và Viên Viên giúp đỡ hắn rất nhiều, phần ân tình này hắn sẽ nhớ mãi trong lòng.
“Gọi điện thoại cho cha mẹ.” Diệp Tinh và mọi người nói vài câu, sau đó mở đồng hồ đeo tay.
Từ khi hắn vào thanh Cửu giới đến nay đã là mấy tháng, có không ít cuộc gọi nhỡ.
“Cha, mẹ, con đã hoàn thành khảo nghiệm rồi, đạo chủ Quang Huyên đã đồng ý ra tay.”
“Nửa tiếng nữa là Tiểu Ngư có thể bình phục, đến lúc đó con sẽ đưa cô ấy trở về.”
Diệp Tinh báo tin vui cho gia đình.
...