Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4829: Người Ma Vụ Tới




Ma vụ sôi trào, qua một lúc đã sóng yên biển lặng.

Rất nhanh, Cửru Sơn Thánh Nhân bắt liên lạc với đám người Lăng Hàn, bốn người gặp nhau.

– Lão gia tử!

Lúc ba người nhìn thấy Cửru Sơn Thánh Nhân đều giật mình.

Bởi vì Cửu Sơn Thánh Nhân đi ra ngoài nhưng trên da có mấy dấu bàn tay màu đen, quần áo rách tung toé, hắn rất chật vật.

– Không sao.

Cửu Sơn Thánh Nhân khoát tay áo, nói:

– Đánh mấy trận với người trong ma vụ, cũng không có bị thương.

Lão gia tử nói, sau khi đi tới trung tâm của ma vụ, chỗ đó lại có một ngọn núi màu bạc nhưng không thể lên núi, bởi vì nơi đó có lượng lớn bóng đen, đều có chiến lực Thánh Nhân.

Một cái hai bóng đen không quan trọng, nhưng nếu dùng ngàn vạn mà tính, bọn họ làm sao gánh vác.

Các Thánh Nhân tạo thành đội ngũ, nhưng bên trong ma vụ, ngay cả Đế binh cũng nhận lấy ảnh hưởng cực lớn, không có biện pháp thi triển hết uy lực, mà những bóng đen kia lại không chết, sau khi bị đánh tan sẽ dung nhập vào trong ma vụ.

Làm sao tiêu diệt?

Thế là, Thánh Nhân chỉ có thể từ bỏ kế hoạch cướp đoạt Thánh dược, tất cả đều lui ra khỏi khu vực ma vụ.

Tại sao cảnh này lại quen mắt như thế?

Đúng vậy, nó giống hệt âm hà và biển máu, bên trong có lượng lớn Thánh Nhân thi hoặc chiến lực Thánh cấp, dù giết thế nào cũng không chết.

Tê, trong ma vụ có tồn tại Chuẩn Đế sao? Đối phương đang ở trong núi màu bạc kia?

Bởi vì suy nghĩ như thế, các Thánh Nhân mới có thể không chút do dự rời khỏi, nếu dẫn một vị Chuẩn Đế xuất hiện, có lẽ bọn họ cũng biến thành Thánh Nhân thi, vĩnh viễn ở lại bên trong.

Nhưng các Đế tộc đều ăn thua thiệt qua, vạn nhất nơi này thật có một vị Chuẩn Đế, hơn nữa là đồng đạo của âm hà và biển máu thì sao?

Nếu bỏ mặc không quan tâm, ngày sau tất thành họa lớn.

Cho nên, có người đề nghị đi tìm Đa Gia Phật, nhờ vị này làm chủ lực, lại phối hợp với các Thánh Nhân cùng Đế binh tiêu diệt nơi đây cũng không thành vấn đề.

Nhưng đi đâu tìm Đa Gia Phật?

Sau chiến dịch Sơn Hải Thiên, Đa Gia Phật không biết tung tích, hơn nữa đường đường Chuẩn Đế, nếu hắn không muốn bị người ta tìm được, có ai tìm được hành tung của hắn?

Cũng có người đề nghị, nếu không tìm được Đa Gia Phật, vậy thì bố trí sát trận cấp Đại Đế tại nơi này, kể từ đó cho dù ngươi là Chuẩn Đế thì như thế nào, chẳng lẽ có thể đối kháng Đại Đế sát trận sao?

Đương nhiên, muốn bố trí đại trận như thế, chẳng những tốn thời gian cực kỳ lâu, hơn nữa còn cần thiên tài địa bảo kinh người, nhất định cần từng Đế tộc đồng tâm hiệp lực, cùng nhau thừa nhận, nếu không, mặc cho một nhà Đế tộc nào cũng không có khả năng nắm giữ tài lực như thế

Cho nên, đề nghị này được đưa ra, các Đế tộc đều không đáp lại.

Nếu đáp ứng, bọn họ sẽ xuất huyết rất nhiều.

Nhưng chiến dịch Sơn Hải Thiên khốc liệt, mọi người đều nhớ rõ mồn một, nếu lại xuất hiện một vị Chuẩn Đế, khi đó thiên hạ sẽ đại loạn.

Bởi vậy, sau khi thương lượng một chút, các Đế tộc vẫn đáp ứng.

Sau đó chính là cãi cọ, nhà ai phụ trách ra tài liệu gì, mà mỗi một nhà Đế tộc đều nghĩ gia tộc của mình xuất ra ít nhất, bởi vậy chuyện này cần thời gian lâu dài.

Nhưng thời điểm các Đế tộc cãi cọ, trong ma vụ xuất hiện một lão giả.

Lão giả này mặc trường bào màu xám, đó là trang phục của người chuyên phục thị chủ nhân, nhưng không ai dám xem thường hắn.

Bởi vì, hắn chính là Thánh Nhân!

Thánh Nhân là nô bộc?

Tê, mọi người đều kinh hãi.

Bọn họ không có suy đoán, nơi này thực sự có một vị Chuẩn Đế sao? Nếu không, cho dù Thánh Nhân cửu tinh cũng không có tư cách ép một Thánh Nhân nhất tinh làm nô bộc.

Trong thời gian ngắn, tất cả Thánh Nhân đều đi ra ngoài.

– Xin hỏi đạo hữu xưng hô như thế nào?

Hắc Diễm Thánh Nhân mở miệng đầu tiên.

– Lão hủ họ Nhạc, còn tên nha, đã quá lâu không có sử dụng, lão hủ cũng quên mất.

Lão giả áo xám từ tốn nói.

Ha ha, ai sẽ bởi vì tên quá lâu không có sử dụng mà quên rồi?

Các Thánh Nhân không tin, nhưng tên không quan trọng, chỉ là cách xưng hô mà thôi.

– Nhạc đạo hữu, ngươi đến từ ngọn núi màu bạc kia sao?

Quý Thủy Thánh Nhân hỏi.

Nhạc Thánh Nhân gật đầu:

– Chủ nhân nhà ta nói, hắn không có ác ý với các vị, cho nên, các vị cũng không cần khẩn trương như vậy. Mặt khác, cho dù các vị muốn bày Đại Đế sát trận, đối với chủ nhân nhà ta mà nói, nó cũng không chịu nổi một kích.

Câu này làm mọi người kiêu ngạo, ngươi là Chuẩn Đế thì như thế nào, biết rõ muốn lấy Đại Đế sát trận vây chết ngươi, ngươi lập tức phái người biểu đạt thiện ý, nhưng mà câu phía sau làm sắc mặt mọi người tối tăm.

Đại Đế sát trận cũng không chịu nổi một kích?

Đây là lời nói kiêu ngạo cỡ nào?

Ngươi chỉ là Chuẩn Đế, cũng không phải Đại chân chính Đế.

Nhưng mà, nếu đã biết rõ kế hoạch của bọn họ, ngươi muốn bố trí trận pháp trước mặt Chuẩn Đế, tỷ lệ thành công nhỏ đến thương cảm —— chẳng lẽ vị Chuẩn Đế này sẽ nhìn bọn họ bố trí xong trận pháp?

Mà Chuẩn Đế xuất thế, thiên có ai dám ngăn cản?

Nhưng vì cái gì tồn tại cường đại như thế không xuất hiện?

Không chỉ có hắn, Huyết Hải chi chủ, Âm Hà chi chủ cũng giống như vậy, điều này nói rõ, bọn họ không có khả năng tùy ý hiện thân, nếu không sẽ trả ra cái giá to lớn.

Nghĩ như thế, các Thánh Nhân cũng có thêm dũng khí.

Nhạc Thánh Nhân nhìn phản ứng của các Thánh Nhân vào trong mắt, hắn cười nhạt và nói:

– Lần này lão hủ ra đây còn có một nhiệm vụ, đó chính là hộ tống thiếu chủ xuất thế, gặp mặt thế hệ trẻ đương thời một lần.

Ma vụ chấn động, chỉ thấy một thanh niên cất bước đi tới, trên thân hắn mặc chiến giáp màu vàng, toàn thân có đạo tắc đan xen, hắn bước đi cũng làm trời cao run rẩy.

Mọi người nhìn thấy rõ ràng, chiến giáp của người trẻ tuổi kia bị hư hại hơn nữa còn đầy vết máu loan lỗ, hiển nhiên hắn đã trải qua vô số lần chiến đấu.

– Hóa Linh cảnh.

Một tên Thánh Nhân nói, nhưng ánh mắt còn mang theo một tia cổ quái, bởi vì hắn cảm thấy trong cơ thể người trẻ tuổi kia ẩn giấu hồng hoang mãnh thú, một khi bạo phát đi sẽ rất khủng bố.

Lăng Hàn cũng nhìn người trẻ tuổi này, hắn có loại cảm giác kỳ quái, người trẻ tuổi này nhìn như trẻ tuổi nhưng trên người có khí chất tang thương, đây là mâu thuẫn, nhưng đặt trên người trẻ tuổi này lại rất hài hòa.

Hắn lại nghĩ tới Tiểu Thanh Long, Tiểu Hồng Điểu, hai gia hỏa này cũng đầy tang thương nhưng bơi vì bị Thái Cổ Nguyên Nê phong ấn, bọn họ đã trải qua năm tháng tẩy rửa nhưng vẫn trẻ tuổi.

Mặc dù ở trong trạng thái này, thọ nguyên không bị cắt giảm, nhưng trên thực tế, bọn họ thật sự trải qua năm tháng xa xôi, cho nên cũng nhiễm khí chất tang thương.

Người trẻ tuổi này đúng là như thế.

Thật kỳ quái, vì cái gì nhiều cường giả nhất định phải chen vài thời đại này?

Đa Gia Phật, Âm Hà chi chủ, Huyết Hải chi chủ, tại sao những cường giả như thế đều xuất thế vào lúc này?

Cho nên, bọn họ nhất định có mục tiêu rất khủng bố nào đó.

Thành Đế sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.