Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 72: Mầm mống hoả tinh?




Vương Hạo Thần từ trước đến nay chưa bao giờ tự nhận mình là người tốt hay chính nhân quân tử gì, đã xác định mình cùng với Xích Diệm Thiên Hổ chắc chắn là kẻ địch, vậy hắn tuyệt đối sẽ không khách khí với đối phương.
Lại nói, hắn đối với một bút tài phú khổng lồ này cũng cực kỳ khát vọng!
Vương Hạo Thần bằng tốc độ nhanh nhất đem vàng bạc, dược thảo, binh khí, bảo vật có trong động phủ toàn bộ thu vào túi càn khôn của mình, ngay cả một thứ đều không chừa lại.
Lượng tài nguyên ở nơi này nhiều tới mức, hắn túi càn khôn căn bản không đủ chỗ chứa, khá tốt trước đó hắn nhận được một ít túi càn khôn vị Vũ Quân chết dưới tay Lăng Dật Phàm lưu lại, nếu không e rằng hắn có tâm cũng vô lực thu lấy những thứ này.
Đem mọi thứ có trong hang động thu vào túi càn không về sau, Vương Hạo Thần liền muốn rời khỏi nơi này, thế nhưng hắn rất nhanh liền dừng lại, ánh mắt có chút tò mò nhìn vào một góc trong hang động.
Ở nơi đó, có một lỗ hỗng thông xuống dưới mặt đất, thế nhưng so với thông đạo ban nãy thì lại nhỏ hơn một chút, theo hắn ước tính chỉ vừa đủ cho Xích Diệm Thiên Hổ chui lọt, đương nhiên, đối với nhân loại như hắn thì vẫn có thể tính là vô cùng rộng rãi.
- Chẳng lẽ bên dưới còn có động thiên hay sao?
Vương Hạo Thần khẽ nhíu mày, do dự một chút, vẫn là quyết định đi vào, dù sao đã tới tận đây rồi, nếu như không đi tới điểm cuối cùng e rằng trong lòng sẽ có nuối tiếc.
Thông đạo này cũng không tính dài, một đường càng không khó đi, Vương Hạo Thần chỉ cần theo đường đi khoảng năm phút liền đặt chân lên một cái hang động khác.
Chỉ là ngay khi đi tới hang động này, Vương Hạo Thần liền phát giác ra nhiệt độ ở nơi này vậy mà so với bên trên còn phải cao hơn nhiều, dựa vào thực lực của hắn mà cũng có cảm giác giống như đang ở trong một cái lò nung, ngay cả hô hấp đều có chút khó khăn, nhiệt độ ở nơi này thực sự quá kinh khủng.
Đảo mắt nhìn quanh hang động, Vương Hạo Thần nhanh chóng phát hiện ra ở chính giữa nơi này vậy mà tồn tại lấy một ngọn lửa màu đỏ như máu, đang cháy bập bùng, xung quanh kinh khủng nhiệt độ, chính là từ nó mà ra.
Khí tức từ ngọn lửa này, hoàn toàn khác biệt mới những ngọn lửa bình thường mà Vương Hạo Thần từng thấy, nếu như ngọn lửa bình thường tràn đầy tạp chất, thì ngọn lửa này lại giống như được tạo ra từ những vật chất tinh tuý nhất, nhiệt độ vượt xa hoả diễm bình thường, dường như có thể đem linh hồn của một người thiêu đốt thành hư vô.
- Đây chẳng lẽ là... trong truyền thuyết hoả linh?
Vương Hạo Thần trong đầu xuất hiện một cái suy đoán khiến cho hắn cũng phải lạnh người.
Bình thường hoả diễm, chỉ có thể là do vũ giả tu vi cao thâm vận dùng thuộc tính nguyên khí của mình ngưng luyện mà ra, lại được vũ giả dùng bản mạng nguyên khí và huyết mạch để nuôi dưỡng, thế nhưng trên thế gian còn có một loại hoả diễm đặc biệt khác, đó chính là hoả diễm được thiên địa nguyên khí ngưng tụ nuôi dưỡng mà thành, được gọi là thiên địa hoả linh hay gọi ngắn gọn là hoả linh, bất kể là uy lực hay phẩm chất so với hoả diễm được vũ giả ngưng tụ ra phải cao hơn không biết bao nhiêu lần, trong mắt vũ giả chính là vô giá bảo vật, đáng tiếc những thứ đồ vật do thiên địa tạo ra thường rất khan hiếm, không có vận khí nghịch thiên căn bản không thể tìm tới.
Không chỉ hoả linh, bất kể là thuỷ linh, thổ linh hay kim linh đều có giá trị không thể đo lường như vậy, nếu như xuất hiện trên thế gian, nhất định sẽ dẫn đến một hồi phong ba huyết vũ tranh đoạt.
Vương Hạo Thần đã từng có dịp được nhìn thấy một vị trưởng bối tại Thiên Sinh Môn biểu diễn do hắn ngưng tụ ra hoả diễm, thế nhưng Vương Hạo Thần cảm thấy, tạm thời không nói tới uy lực, chỉ riêng độ tinh thuần của hoả diễm, đoá hoả linh trước mặt hắn lúc này hoàn toàn có thể đem vị trưởng bối kia ngưng tụ ra hoả diễm bỏ xa mười tám con phố.
Hắn thật sự không ngờ, mình vậy mà có thể ở nơi này tìm ra trân quý như vậy đồ vật!
Chỉ là Vương Hạo Thần đồng dạng có chút khó hiểu, bởi vì nếu đây thực sự là một đoá hoả linh, vậy coi như nó là phẩm chất thấp nhất hoả linh, chính mình cũng không có cách nào tới gần nó như vậy, e rằng ngay vào lúc hắn đi tới hang động này liền đã bị nó đốt thành tro bụi.
Trừ phi... đây là một đoá hoả linh chưa có trưởng thành!
Cũng chỉ có như vậy, mới có thể giải thích cho việc hắn vẫn còn sống đến tận bây giờ.
Cho tới bây giờ, Vương Hạo Thần cuối cùng đã có thể lý giải vì sao ngọn núi này khắp nơi chỉ có một màu đỏ hơn nữa nhiệt độ lại cao tới doạ người như vậy, đồng thời hắn cũng có thể hiểu được tại sao Xích Diệm Thiên Hổ lại chọn nơi này làm nơi cư ngụ.
Đối với huyền thú hay nhân loại vũ giả có nguyên khí thuộc tính hoả thì nơi này thực sự đúng là tu luyện thánh địa, chỉ cần hằng ngày lại gần hoả linh hấp thụ một chút tinh thuần hoả diễm năng lượng của nó cũng đủ khiến cho tu vi một người tăng trưởng nhanh gấp mấy lần so với bình thường rồi.
Cứ việc đây chỉ là một cái hoả linh chưa thành thục, vậy cũng không thể phủ nhận công hiệu kinh người của nó.
Vương Hạo Thần suy đoán hoàn toàn chính xác, Xích Diệm Thiên Hổ trước đây tuy là một đầu lục giai huyền thú, thế nhưng ở trong cảnh giới này chỉ là kẻ yếu nhất mà thôi, càng đừng nói tới việc có thể cùng Vương Giả Bảng tồn tại như Lý Mộ Tinh chống lại, thế nhưng nó tại dưới cơ duyên xảo hợp lại tìm thấy hoả linh chưa trưởng thành ở trong ngọn núi, từ đó liền một mực ở lại đây tu luyện, mấy chục năm trôi qua thực lực của nó tiến triển cực nhanh, từ lục giai sơ kỳ huyền thú tiến thẳng đến lục giai đỉnh phong cấp bậc, chiến lực càng là có thể so sánh với Vương Giả Bảng mười vị trí đầu.
Xích Diệm Thiên Hổ mục tiêu kỳ thực không chỉ có như vậy, nó thật ra là đang muốn chờ đợi hoả linh trưởng thành, sau đó liền trực tiếp thôn phệ đối phương, lợi dụng hoả diễm năng lượng tinh thuần nhất của thiên địa mà trùng kích cảnh giới thất giai trong truyền thuyết, đó chính là cấp bậc tương đương với nhân loại Vũ Hoàng siêu cấp cường giả.
Nó chờ đợi đã có một thời gian rất dài, mà hoả linh kỳ thực cũng không phụ lòng nó, đã sắp tới giai đoạn trưởng thành, bất quá Xích Diệm Thiên Hổ có nằm mơ cũng không nghĩ tới, vào thời khắc quan trọng này lại đi ra một cái nhân loại có khả năng đảo lộn kế hoạch của nó.
…….
Vương Hạo Thần lúc này nói không động tâm với hoả linh là giả, phải biết bất kỳ một người nào có hoả thuộc tính nguyên khí đứng trước mặt hoả linh đều sẽ động tâm, hắn cũng không phải ngoại lệ, thực sự rất muốn đem nó chiếm làm của mình.
Đương nhiên, hắn còn chưa có bị điên tới mức trực tiếp đi tới đem hoả linh thôn phệ, phải biết đó chính là thiên địa kỳ vật a! Coi như còn không có trưởng thành cũng không phải là thứ mà một Vũ Đồ như hắn có thể chạm tới chứ đừng nói là thôn phệ, ngược lại bảo nó thôn phệ hắn còn không sai biệt lắm.
Đừng nhìn hắn lúc này còn chưa có việc gì, bất quá chỉ cần hắn tiến lại gần thêm một chút liền sẽ lập tức không chịu nổi, thậm chí có khả năng bị đốt thành tro cũng không biết chừng.
Nghĩ là như vậy, thế nhưng Vương Hạo Thần trong lòng lại không cam tâm cứ như vậy từ bỏ, phải biết hắn đồng dạng có hoả thuộc tính nguyên khí, hơn nữa độ tinh khiết lại rất cao, nếu như có thể luyện hoá hoả linh trước mặt, không chỉ có tu vi của hắn sẽ bạo tăng một mảng lớn, ngay cả chiến lực của hắn cùng cảnh giới cũng sẽ càng thêm mạnh mẽ, đây chính chỗ tốt lớn nhấtt của thiên địa kỳ vật!
Nếu như Xích Diệm Thiên Hổ thôn phệ một cái hoả linh chưa trưởng thành, trong đó năng lượng có lẽ không đủ để cho nó đột phá một cái đại cảnh giới, vì thế nó mới phải chờ đợi đến lúc hoả linh trưởng thành, thế nhưng Vương Hạo Thần thì khác, dựa vào tu vi Vũ Đồ của hắn mà thôn phệ hoả linh không biết chừng sẽ một đường tăng lên đến Vũ Sĩ, ngược lại nếu như bắt hắn hấp thụ một cái hoả linh đã thành thục, vậy hắn sẽ lập tức bạo thể mà chết!
Chính vì vậy, cho dù biết trong chuyện này có rất lớn phong hiểm, thế nhưng hắn lại thực sự có ý muốn liều mạng một lần!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.