Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 73: Chấp niệm




Đúng lúc Vương Hạo Thần còn đang do dự không quyết, trong cơ thể hắn lâu nay vẫn luôn yên lặng màu vàng tiểu kiếm bỗng nhiên rung động, trên thân phát ra kim quang rực rỡ, dường như muốn thoát ly Vương Hạo Thần thể nội lao tới chỗ hoả linh.
Đồng thời, Vương Hạo Thần thể nội huyết mạch, vậy mà có chút sôi trào, hắn tu luyện công pháp là Vạn Đạo Thông Thiên Quyết, vào lúc này cũng phát ra khát vọng thanh âm, có thể thấy được, ba thứ đồ vật này đối với hoả linh thực sự có rất lớn hứng thú.
Vương Hạo Thần từ khi tu võ đến nay, có ba thứ đã cải biến hắn võ đạo chi lộ, đầu tiến là màu vàng tiểu kiếm, giúp hắn đả thông kinh mạch bị tắc nghẽn, từ một phế nhân trở thành một vũ giả chân chính, thứ hai chính là huyết mạch Thái Dương Vương, để cho hắn có được thể chất vượt trội so với ngừoi thường, hơn nữa huyết mạch của hắn còn chưa có thức tỉnh hoàn toàn, nếu không hắn cũng không biết mình thực lực có thể mạnh tới mức nào nữa.
Cuối cùng chính là Vạn Đạo Thông Thiên Quyết, thứ này hiện tại tuy rằng chưa thể giúp được hắn quá nhiều, thế nhưng tương lai, đây chính là thứ quyết định hắn có thể đi bao xa trên võ đạo chi lộ của mình.
Cả ba thứ đều không phải phàm vật, thế nhưng Vương Hạo Thần chưa bao giờ nhìn thấy việc cả ba đối với một vật nào đó sinh ra khát vọng lớn như vậy.
Chẳng lẽ nói, chỉ cần có thể thôn phệ hoả linh trước mặt, hắn trong cơ thể huyết mạch, màu vàng tiểu kiếm lẫn Vạn Đạo Thông Thiên Quyết sẽ có một lần thuế biến hay sao?
Vương Hạo Thần ánh mắt hơi loé lên, trong lòng rốt cuộc làm ra quyết định, cứ việc hắn biết chuyện này rất điên cuồng, thế nhưng hắn vẫn sẽ liều mạng đem hoả linh chiếm làm của mình.
Đương nhiên, Vương Hạo Thần sẽ không hành động một mình, để làm được việc này, chắc chắn cần có sự trợ giúp của màu vàng tiểu kiếm và Vạn Đạo Thông Thiên Quyết, nếu không có cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám thử.
Nghĩ như vậy, Vương Hạo Thần liền lần đầu tiên nếm thử cùng màu vàng tiểu kiếm tiến hành câu thông:
- Ngươi muốn thôn phệ thứ kia, vậy thì nhất định phải cho ta mượn lực lượng của ngươi, nếu không ta cũng hết cách rồi!
Vương Hạo Thần biết màu vàng tiểu kiếm lai lịch không tầm thường, rất có khả năng có thể nghe hiểu tiếng người, vì thế mới cùng nó tiến hành câu thông.
Quả nhiên, màu vàng tiểu kiếm nghe được lời hắn nói liền khẽ run lên, ở trong cơ thể hắn im lặng hồi lâu, tựa hồ là đang do dự, Vương Hạo Thần bên ngoài lại đang hồi hộp đến ngừng thở, nếu như màu vàng tiểu kiếm không giúp hắn, vậy hắn cũng chỉ có thể từ bỏ hoả linh, dù sao cũng không muốn vô duyên vô cớ đi tìm chết a!
Ông!
Đúng lúc này, màu vàng tiểu kiếm tựa hồ làm ra quyết định, ngay sau đó, một cỗ kinh thiên dày đặc kiếm ý từ nó lan tràn mà ra, trong nháy mắt liền bao phủ Vương Hạo Thần thân thể, tạo thành một lớp màn bảo vệ vững chắc, đặc biệt nhất, còn có bốn thanh trường kiếm màu vàng hư ảnh được ngưng tụ từ vô cùng vô tận kiếm khí ngưng tụ mà ra, hiên ngang chiếm cứ bốn phương vị bay lơ lửng xung quanh Vương Hạo Thần, một thanh kiếm nhìn như hư ảo, thế nhưng lại ẩn chứa khủng bố lực lượng, dường như không thể bị phá huỷ.
Ít nhất, Vương Hạo Thần biết được, đừng nói là bốn thanh kiếm kia cùng lên, chỉ cần một đạo trong đó cũng đủ khiến cho hắn chết mấy chục lần.
Vương Hạo Thần mừng như điên, đồng thời cũng có chút đối với màu vàng tiểu kiếm lực lượng lau mắt mà nhìn, vẻn vẹn chỉ là cỗ kiếm ý kia, nếu chỉ xét về chất lượng, cũng đã không thua kém Lý Mộ Tinh kiếm ý bao nhiêu.
Tất nhiên cái này cũng không phải nói cỗ kiếm ý này có thể cùng Lý Mộ Tinh kiếm ý tranh phong, dù sao cỗ kiếm ý này quá nhỏ bé, cho dù phẩm chất rất cao, thế nhưng chắc chắn không địch lại Lý Mộ Tinh rộng lớn như hải dương kiếm ý.
Đáng tiếc màu vàng tiểu kiếm trước giờ chưa từng trợ giúp hắn trong lúc chiến đấu, nếu không cho dù hắn chỉ là Nhất Tinh Vũ Đồ, trong tay có thần vật bậc này coi như là Vũ Sĩ hắn cũng dám chém.
- Đi!
Được màu vàng tiểu kiếm tương trợ, Vương Hạo Thần lòng tin lập tức tăng nhiều, hắn không chậm trễ nữa, cất bước tiến về phía hoả linh.
Nhờ có kiếm khí hộ thể, Vương Hạo Thần mặc dù như cũ cảm thấy có chút nóng bức, thế nhưng còn xa mới tới mức khiến cho hắn không chịu nổi như vừa rồi.
Đương nhiên đây chỉ là bắt đầu mà thôi, càng tiến lại gần hoả linh, hắn liền nhanh chóng cảm nhận được nhiệt độ quanh người đang cấp tốc tăng lên, trong lòng không khỏi kinh hãi, nếu không phải có kiếm khí của màu vàng tiểu kiếm hộ thể, hắn căn bản không có cách nào có thể đi tới một bước này.
Chỉ là càng tiến tới gần hoả linh, nhiệt độ xung quanh không ngừng điên cuồng tăng lên, ngay cả kiếm khí hộ thể quanh người Vương Hạo Thần đều có chút không chịu nổi, bắt đầu có dấu hiệu bị phá vỡ.
Không có cách, hoả linh loại kỳ vật này thực sự quá kinh khủng, cho dù nó còn chưa có triệt để trưởng thành, cũng không phải là thứ mà Vũ Đồ, thậm chí Vũ Sĩ có thể nhúng chàm, muốn có tư cách để tiếp xúc với nó, ít nhất cũng cần Vũ Sư đỉnh phong tu vi, hoặc nói muốn vạn vạn vô nhất, vậy nhất định cần có Vũ Linh cảnh vũ giả xuất thủ.
Màu vàng tiểu kiếm xuất ra cỗ kiếm khí kia, uy lực chắc chắn vô cùng mạnh mẽ, hoàn toàn có khả năng trong khoảng thời gian ngắn ngăn chặn Vũ Quân cường giả công kích, thế nhưng đáng tiếc nó lại không thể duy trì trong thời gian dài, rất nhanh sẽ biến mất, nay lại bị kinh khủng như vậy nhiệt độ không ngừng bào mòn, tốc độ tan rã sẽ càng thêm nhanh chóng.
Vương Hạo Thần trên trán từng giọt mồ hôi từng giọt chảy xuống ướt đẫm cả khuôn mặt, lúc này, hắn khoảng cách với hoả linh đã không tính quá xa, chỉ khoảng 20 bước tả hữu, thế nhưng lúc này nhiệt độ ở nơi này đã có chút vượt quá hắn sức chịu đựng, mỗi một bước đi đều khó khăn vô cùng.
Bất quá, hắn lại không có ý từ bỏ, dần dần, thân trong hiểm cảnh lại kích phát huyết tính của Vương Hạo Thần, hắn con ngươi hiện lên từng đường tơ máu, cũng mặc kệ cả người huyết dịch bởi vì nhiệt độ ở này đang không ngừng sôi trào, cắn răng liều mạng tiếp tục tiến về phía trước.
Lúc này thứ trước mặt hắn, cũng không phải chỉ có nhiệt độ đơn giản như vậy, mà là chân chính hoả diễm!
- Choang!
Đúng lúc này, hộ thể kiếm khí quanh người Vương Hạo Thần đột nhiên chấn động, ngay sau đó, một trong bốn đạo kiếm ảnh vốn dĩ đang thay hắn gánh chịu toàn bộ áp lực rốt cuộc tán hết lực lượng rồi sụp đổ, một đạo kiếm ảnh khác lập tức lao tới thế chỗ, tiếp tục duy trì vòng hộ thể kiếm khí.
Vương Hạo Thần đồng tử khẽ thít chặt, đạo kiếm ảnh kia trong mắt hắn mạnh mẽ vô cùng như vậy, lại bị hoả diễm đốt tới mức hao hết năng lượng mà tan rã, mặc dù nói hắn vẫn còn có ba đạo kiếm ảnh khác, thế nhưng đứng hoả linh đáng sợ như vậy hoả diễm, ba đạo kiếm ảnh này sớm muộn đều sẽ tiêu tán.
Hộ thể kiếm khí vốn dĩ là do bốn đạo kiếm ảnh duy trì, một khi cả bốn đạo kiếm ảnh sụp đổ, lúc đó hộ thể kiếm khí cũng sẽ tuyên cáo hỏng mất.
Lúc đó, đồng dạng chính là tử kỳ của Vương Hạo Thần!
- Choang!
5 phút sau, đạo bóng kiếm thứ hai tan vỡ.
- Choang!
Không đến 3 phút tiếp theo, đạo bóng kiếm thứ ba cũng sụp đổ.
Lúc này đoàn hộ thể kiếm khí chỉ còn lại một đạo kiếm ảnh duy nhất vẫn còn đang chống đỡ, thế nhưng thân kiếm đã không ngừng run rẩy, hào quang cũng ảm đạm đi rất nhiều, e rằng cũng không chống đỡ được bao lâu nữa.
Bất quá, Vương Hạo Thần khoảng cách với hoả linh cũng chỉ còn lại vẻn vẹn năm bước.
Vương Hạo Thần miệng đắng lưỡi khô, trên trán mồ hôi đã sớm bị nhiệt đột kinh khủng ở nơi này làm cho bốc hơi, thần trí đều có chút mơ hồ.
Ánh mắt ảm đạm nhìn xem kiếm ảnh đang lung lay sắp đổ, Vương Hạo Thần tâm cảnh lúc này vậy mà sinh ra một tia lung lay, chẳng lẽ thực sự phải chết ở chỗ này sao?
- Không! Ta không thể chết, ta đã hứa với sư nương nhất định sẽ trở thành cường giả bảo hộ nàng! Ta sao có thể chết ở đây? Tuyệt đối không thể!
Vương Hạo Thần trong lòng nổi lên một cỗ cường đại chấp niệm, chuyển hoá thành vô tận ý chí.
Hắn tu võ một đường, chẳng phải vì mục tiêu cao thượng gì, không phải muốn trở thành cường giả đệ nhất thiên hạ, cũng không phải để trường sinh bất tử, hắn tu võ nguyên nhân lớn nhất, chính là bởi vì muốn có tư cách ở bên cạnh Nhạc Thi Dao.
Nàng từ lâu đã là cả thế giới của hắn, là người thân duy nhất của hắn, là người bạn tri kỷ, cũng là người hắn yêu nhất trong cuộc đời này.
Kỳ thực trong lòng mỗi người thiếu niên đều có cường giả giấc mộng, thế nhưng Vương Hạo Thần trải qua tám năm thời gian không thể tu luyện, chịu đủ tủi nhục, giấc mơ đó đã sớm tan biến rồi, tuổi còn trẻ nhưng đấu chí càng lúc càng nhạt, Nhạc Thi Dao, chính là người giúp hắn giữ lại cơn lửa còn chưa tắt đó, để rồi một ngày hắn phát hiện bản thân mình có thể trở thành vũ giả, nàng lại trở thành động lực lớn nhất để cho hắn dốc lòng tu luyện.
Có lẽ Vương Hạo Thần chưa hiểu được bao nhiêu về tình cảm nam nữ, hắn chỉ biết là, hắn không muốn để nàng xem hắn như một đứa con nít cần phải bảo vệ nữa, hắn muốn bản thân mạnh lên, có thể cùng nàng sánh vai, có năng lực chiêu cố nàng, xa hơn nữa, là có thể cùng nàng đi tới điểm cuối của nhân sinh.
Ở độ tuổi của Vương Hạo Thần, bị nữ tử xinh đẹp đả động là chuyện không thể tránh khỏi, Lý Mộ Tinh là một ví dụ, thế nhưng hắn có thể chắc chắn một điều rằng, trên đời này không có một nữ tử nào có thể thay thế vị trí của Nhạc Thi Dao trong lòng hắn.
Đó không phải trách nhiệm, mà là mục tiêu cùng chấp niệm lớn nhất trong đời Vương Hạo Thần!
Hắn tuyệt đối không cho phép bản thân ngã xuống, ít nhất là khi hắn còn chưa thực hiện được tâm nguyện kia.
Theo cỗ ý chí kia bùng phát, Vương Hạo Thần liều mạng vận chuyển Vạn Đạo Thông Thiên Quyết, sau đó liền bắt đầu tiếp tục tiến về phía trước, một mặt khác lại điên cuồng hấp thu hoả linh toả ra hoả diễm năng lượng.
Không sai! Chính là hấp thu!
Vương Hạo Thần thân mang vô số loại thuộc tính nguyên khí, hoả diễm năng lượng kỳ thực là một loại cao cấp thiên địa linh khí, hấp thụ chúng lợi ích so với việc hấp thụ thiên địa linh khí càng thêm hiệu quả, vì thế nơi này trong mắt hắn tuy là hiểm địa, thế nhưng đồng thời cũng là một chỗ tu luyện thánh địa, vào lúc này hắn đã ở rất gần hoả linh, hoả diễm năng lượng xung quanh tất nhiên có thể coi là cực kỳ nồng đậm, vì thế hắn liền lập tức toàn lực hấp thu cỗ năng lượng này, ý muốn tăng lên tu vi.
Hoả diễm năng lượng tự nhiên không thiếu, chỉ là Vương Hạo Thần có bản sự hấp thụ chúng hay không mà thôi! Nếu là người bình thường, cho dù muốn, cũng chỉ dám ở bên ngoài rìa chậm rãi luyện hoá từng chút một, Vương Hạo Thần lại chơi ngược, thân ở ngay trong trung tâm, tuy nói ở nơi này năng lượng dày đặc và tinh thuần nhất, thế nhưng độ nguy hiểm cũng rất là cao nhất.
Bình thường mà nói, Vương Hạo Thần thực sự sẽ không tuỳ tiện làm như vậy, bởi vì hoả diễm năng lượng kia căn bản quá mức cuồng bạo, hắn không có chút gì nắm chắc có thể luyện hoá chúng, thế nhưng hắn lúc này thực sự đã là rơi vào đường cùng rồi, chỉ là thể đánh cược một lần, nếu như hắn thành công, vậy liền có thể tiếp tục kiên trì thêm một đoạn thời gian, nếu như thất bại, vậy hắn cũng chỉ có thể nhận mệnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.