Nam Việt Đế Vương

Chương 196: Chiến Kim nhân




Ở một nơi nào đó trên Huyền Thiên Thế giới.
Trần Phong nhanh chóng bật lùi lại, trong tay Cương khí ngưng tụ, hóa thành từng viên nhỏ bằng ngón tay, một đầu nhọn hoắt. Mỗi khi hắn búng ra thì viên đạn bị bắn đi với tốc độ cực nhanh, uy lực thì miễn chê, thậm chí cơ thể của những Kim nhân cũng bị hắn xuyên thủng một cách dễ dàng!
Gào!
Từ phía sau một con Kim nhân thân thể cao gầy chạy tới, nó tốc độ nhanh hơn hẳn những con Kim nhân bình thường, bởi vậy bám theo rất sát. Hơn nữa hai cánh tay hắn hóa thành hai cây đao thật dài, khi vung lên thì khỏi phải nói, dù là Khai Huyệt cao thủ cũng bị nó xắt thành mảnh vụn.
"Kim Cương kiếm khí!"
Trần Phong hai ngón tay chụm lại, Cương khí theo đó mà ra, hóa thành một cây kiếm dài hơn một mét, cố gắng đón đỡ lấy công kích của Kim nhân gầy này.
"Khốn thật, mấy hôm trước gặp thằng béo kia, may mà nhanh chân chạy kịp. Hôm nay lại gặp thằng gầy, bị nó đuổi sát nút, mãi không tách ra được."
Hắn lầm bầm, trên đỉnh đầu chậm rãi ngưng tụ ra một cái đỉnh, chuẩn bị đánh ra một kích trí mạng.
Hắn ở trong khu vực này đến đây đã là tháng thứ ba. Bây giờ thì còn đỡ, chứ lúc mới đến thì thê thảm lắm. Thậm chí có khi hắn phải nhịn đói ba bốn ngày, ăn không dám ăn, ngủ không dám ngủ, bởi nếu ngủ thì hắn có thêt bị những Kim nhân này chém chết lúc nào không hay.
Đến tháng này thì hắn đã quen nhiều, ngày ngày đi cướp thức ăn mà đám Kim nhân canh giữ. Tuy nhiên ngày hôm nay hơi đen, hắn lại đánh chủ ý vào một tên Kim nhân gầy. Loại Kim nhân này lực phòng thủ nói chung tương đối yếu, nhưng bù lại lực công kích cực kì nguy hiểm, tốc độ lại nhanh, phương pháp thì đa dạng. Hắn đã có mấy lần bị nó chém trúng, tuy nhiêm Cương khí của hắn đã hóa thành Kim Cương Khí nên lực phòng ngự cực độ khủng bố, khó lòng mà xuyên qua.
Bành!
Một đỉnh nện xuống, thân thể con Kim nhân nhất thời lùn đi một nửa, hai cái chân chìm sâu vào lòng đất.
"Tôi Thiết!"
Hắn gầm lên, Cương khí lại hóa thành cây búa, một búa nện tới, lập tức cái đầu nó bị lõm xuống, hai hốc mắt biến mất.
"Ta gõ chết ngươi!"
Hắn gầm lên, một hơi gõ mười mấy búa, khiến Kim nhân phút chốc trở thành một đám phế liệu.
Một tia Kim khí chậm rãi dung nhập vào cơ thể Trần Phong, mà hắn chép miệng, thở dài:
"Xem ra nên đi ra khỏi đây rồi. Dù sao nhưng Kim nhân này không còn giúp được nhiều nữa."
Hắn thở dài, bởi Cương khí hắn đã hấp thu đủ Kim hệ nguyên tố, mà Kim thân thập biến quyết cũng đã tu thành. Giờ đây phòng ngự hắn vô cùng khủng bố, khi thúc dục Cương khí kết hợp với Kim thân biến hắn hoàn toàn có thể sánh với một món Bảo khí cấp năm!
Còn về Khí thuật công kích, hắn đã tự sáng tạo ra thêm được một số loại dựa trên những gì đã biết. Ví như Kim đỉnh, chính là hắn dựa vào Sơn Hà đỉnh của Sơn Hà phái mà nghiên cứu ra. Hay là Kim Cương Kiếm khí là do chém giết với đám Kim nhân.
"Thủ hộ giả, ta đến đây!"
Trải qua quá trình tìm hiểu thì Trần Phong cũng biết được rằng có một con đường để đi ra khỏi nơi đây. Tiếc là chỗ đó có một con Kim nhân cực kì cường đại, chiến lực đạt đến Khai Huyệt đỉnh cao, hơn nữa còn là Khai Huyệt đỉnh cao đẳng cấp lâu năm như Lê gia lão tổ. Bởi vậy Trần Phong từng thử khiêu chiến nó, và tất cả đều bị nó đánh cho phải chật vật lùi lại, nếu nói tệ hơn là chạy trốn.
"Giao Long hình!"
Trần Phong gầm lên, quanh thân hình thành một con Giao Long màu vàng nhạt, miệng ngậm một cái Kim Đỉnh. Lòng bàn tay hắn một cái ngưng tụ ra Kiếm khí, một cái ngưng tụ ra Đạn khí. Cả thân thể thì thúc dục Kim thân biến, trên lớp da nổi lên một lớp vàng nhạt, kết hợp với Cương khí tạo ra một lớp phòng ngự cực kì chắc chắn.
Trần Phong không nói nhảm, ngón tay chỉ ra, lập tức từng viên đạn theo đó mà bắn ra, thẳng về phía Kim nhân. Nó bị Trần Phong đột ngột công kích thì lộ ra vẻ giận dữ, nắm đấm to lớn ầm ầm nện xuống.
Long Bộ
Hai chân hắn bước đi tựa như Long hành, phút chốc đã thoát được nắm đấm của Kim nhân. Nhưng lúc này một quyền thứ hai đã đến, rồi quyền thứ ba, thứ tư....
Kim Long trảo!
Giao Long quanh thân hắn biến hóa, trở thành một cái Long trảo vàng kim, ầm ầm va chạm với một quyền của Kim nhân. Sóng xung kích ầm ầm bắn ra, chấn vỡ mặt đất bên dưới, mà Trần Phong cũng lui lại mấy bước, trong mắt lộ ra vẻ nghiêm trọng.
"Chiến lực này, đã đạt đến Chuyển Linh rồi!"
Hắn hít một ngụm khí lạnh, rồi ngưng tụ ra một cái Kim đỉnh. Giờ đây Kim nhân đã mạnh hơn, cực kì khó đánh giết, nếu không dùng toàn lực thì không xong.
Rẹt rẹt
Trần Phong kinh ngạc nhìn lên, thấy Kim nhân đang thủ thế, dáng đứng giống y đúc hắn khi đang vận dụng Loạn Quyền Phá thạch Thiết lôi quyền!
Kim Đỉnh hộ thân!
Hắn đem Kim Đỉnh úp ngược lại, đem mình ở trong lòng nó, lại hóa ra Giao Long trấn trụ bốn phía.
Bành!
Nắm đấn của Kim nhân một lần nữa lao đến, nện lên Kim đỉnh. Lập tức Kim đỉnh lộ ra từng vết nứt chằng chịt như mạng nhện, sau đó liền vỡ ra, để lộ Trần Phong đang đứng thủ thế bên trong.
"Trả ngươi, xem Thiết lôi quyền của ai mạnh hơn!"
Hắn gầm lên, nắm đấm mơ hồ có Lôi điện chạy quanh, đó là do tốc độ của hắn quá nhanh, ma sát với không khí mà tạo nên.
Hai nắm đấm va chạm nhau, một lớn, một nhỏ, tưởng chừng cái nhỏ hơn sẽ bị nghiền nát nhưng không! Nắm đấm lớn hơn bị lõm sâu vào, sau đó bị bật lùi ra. Trần Phong thừa cơ này lao lên, dưới nách hóa ra hai cánh tay nữa, đồng thời sử dụng bốn loại võ học trong Loạn quyền phá thạch!
Thiết Lôi Quyền!
Âm Minh Chưởng!
Toái thiết thủ!
Xuyên tâm chỉ!
Giờ đây thực lực hắn đã tăng vọt, bốn chiêu này đánh ra cực kì uy mãnh, lực công kích phải gấp mấy lần bình thường, lại còn được Kim Cương khí của Trần Phong làm động lực nên càng hung bạo ngay cả Kim nhân cũng khó lòng đỡ được.
KIm nhân lúc này thân thể đã hơi lõm vào, lùi lại liên tiếp mấy bước để tránh né Trần Phong, sau đó dưới nách không ngờ cũng hiện ra hai cánh tay!
"Thôi xong...."
Trần Phong đổ mồ hôi hột, lập tức đình chỉ thế công, thay vào đó là ngưng tụ ra một cái Kim đỉnh.
Bốn cánh tay của Kim nhân xòe ra, hai mươi ngón tay xuất hiện từng đám Kiếm khí, cắm xung quanh Trần Phong. Sau đó hai mươi cây Kiếm khí này chuyển động, hóa thành một cái Kiếm Trận!
Kim Canh kiếm trận.
Bên trong Kiếm Trận, Trần Phong cảm thấy lòng nặng trĩu, công kích của tòa kiếm trận này quá khủng bố, mỗi cây kiếm chém xuống đều có uy lực sánh với một chiêu toàn lực của Ngoại Cương Đỉnh cao, hơn nữa công kích này liên miên bất tận, chỉ sau vài phút đã có tới gần trăm đòn công kích. Kim đỉnh bao quanh thân hắn đã có dấu hiệu rách nát, xem không trụ được lâu nữa.
Giao Long hình!
Giao Long bao phủ quanh thân thể hắn, tạo thêm một lớp phòng thủ nữa. Mà hắn ở bên trong thì thúc dục Âu Lạc thần huyết, ngưng tụ vào tròng mắt, nhờ đó mà cố gắng tìm ra sơ hở của tòa Kiếm trận này.
Hắn thấy được tòa Kiếm trận này được cấu thành từ hai mươi cây kiếm khí, chia làm ba vòng. Vòng ngoài cùng chỉ có sáu cây, vòng thứ hai có sáu cây, vòng gần nhất có tám cây. Mỗi cây này uy lực không cao, chỉ tầm Ngoại Cương đỉnh cao, nhưng nếu khi có nhiều cây cùng chụm lại thì uy lực càng cao hơn nữa. Ví như lúc nãy, một kiếm có thể xuyên phá Kim đỉnh phòng ngự là do năm cây Kiếm khí cấu thành.
"Tòa kiếm trận này chắc hẳn sẽ rất tốn Khí. Con Kim Nhân kia tuy mạnh nhưng chắc chắn cũng không cầm cự được lâu. Vậy có hai cách, đó là đợi nó mệt mỏi rồi lại phá thế tấn công, hai là...."
Trần Phong nhìn ra xa xa, chỉ thấy hơn tám cây Kiếm khí đã chụm lại một chỗ, hóa thành một cột kiếm khí khổng lồ.
".....đợi những chiêu như thế này!"
Hắn bước lên trước một bước, chém ra một luồng Kiếm khí. Đương nhiên nó lập tức phản ứng, cản lại Kiếm khí của hắn.
Đến khi cây cột Khí đó dung nhập tới mười hai cây thì dừng lại, sau đó nhắm thẳng Trần Phong mà chém tới!
"Là lúc này!"
Quanh thân hắn mọc lên từng khối lân phiến nhỏ nhắn, tản ra màu vàng kim chói mắt. Hai chân thì cơ nổi chằng chịt, từng bó từng bó tựa như sóng biển mãnh liệt chạy lên chạy xuống. Cương Khí cũng bị hắn thúc dục đến cực hạn, hóa thành một con Kim Long quấn quanh cơ thể.
Cột khí lúc này cũng đã chém đến nhưng không ngờ hắn lại né tránh, cơ thể di chuyển sát cây cột khí.
Ra!
Hắn tăng tốc đến cực hạn, nắm tay siết lại.
Thăng Long quyền!
Hắn tựa như một Thần Long không cam lòng phải sinh sống nơi hạ giới, dùng toàn bộ sinh lực đánh lên trời cao, đến một thế giới khác.
Thăng Long quyền chính là Trần Phong từ trong Kim Long thương tìm hiểu ra một chiêu, hôm nay mới dùng thử.
Kiếm trận ầm ầm vỡ nát, mà theo đó Trần Phong bay ra, nắm đấm nện lên đỉnh đầu Kim nhân!
Rốp
Đầu của Kim nhân lõm xuống, sau đó là bị Trần Phong đánh xuyên!
"Vậy mà thắng?"
Ở một tòa đại điện, có mấy người lộ ra vẻ kinh ngạc.
Một người trên đầu quấn vải, mặc một cái áo choàng dài đến bàn chân, lúc này cười tủm tỉm:
"Thế nào, ta nói có sai hay không? Đệ tử của Tần Tôn Giả, không thể nào kém cỏi được."
Mấy người xung quanh lặng thinh, một lúc sau mới có người gật đầu, đáp:
"Thật sự tài năng. Ngắn ngủi ba tháng lại có thể đánh bại Kim nhân kia. Phải biết, chiến lực của nó đã sánh được với Chuyển Linh ngũ chuyển lục chuyển rồi"
Một người khác thở dài:
"Trong tông chúng ta, người có thể đánh bại Kim nhân ở Khai Huyệt cảnh giới, không quá mười người. Ta nhớ lúc tên nhóc này mới đến thì thực lực có lẽ ngay cả top 100 cũng chưa tính, mà nay....đã có thể chen vào top 10 rồi."
"Đó là do nó còn chưa được học tập các loại Khí thuật võ kỹ cao thâm, chỉ dùng trí tuệ của mình sáng tạo ra Khí thuật, nhưng như vậy cũng rất kinh người rồi."
Tần Thiên từ bên ngoài điện đi vào, nghe bọn hắn nói chuyện như vậy thì mỉm cười thỏa mãn, tuy nhiên bản thân hắn cũng cảm thấy ngạc nhiên. Dù sao việc một thiếu niên chưa từng học qua các loại Khí thuật nhưng lại có thể sáng tạo nó qua những gì mình nhìn thấy thì cũng quá kinh người rồi.
"Ta cứ nghĩ nó phải mấy nửa năm để hoàn thành việc này, nhưng bây giờ....ba tháng là đủ. Cũng nên đưa nó về Thanh Long Giang Tông thôi."
Trần Phong thoáng biến mất, sau đó đột ngột xuất hiện trước mặt Trần Phong.
"Sư phụ!"
"Ừm, ngươi đã hoàn thành rất tốt nhiệm vụ. Giờ đã muốn về hay chưa?" Tần Thiên hỏi hắn. Mà cũng không phải chờ quá lâu, Trần Phong lập tức đáp:
"Đệ tử đã muốn trở về. Thời gian này tuy khiến thực lực con tăng nhanh, mạnh lên rất nhiều, nhưng....con nhớ người thân."
"Đó chính là điều ta muốn nghe."Tần Thiên cười ha ha, khẽ phất tay, ném cho hắn một cái thẻ bài rồi nói:
"Đây là thẻ đệ tử của Thanh Long Giang tông, nhớ giữ cẩn thận. Muốn biết thông tin như thế nào, truyền Chân khí vào đó."
Trần Phong tiếp lấy tấm thẻ, chầm chậm truyền Chân khí vào nó. Lập tức tấm thẻ phát ra một chùm ánh sáng, sau đó ngưng tụ thành một cái bảng thông báo trước mặt Trần Phong. Hắn đọc lướt một đoạn, từ tên, ngày sinh, người thân, quê quán,.... sau đó đến ô thành tựu thì dừng lại, khóe mắt giật giật:
"Khảo sát đầu vào Thanh Long Giang tông, hạng 1200/3000."
Trời đựu?
Từ khi nào mình tham gia Khảo sát đầu vào của Thanh Long Giang tông, hơn nữa đạt hạng này?
Hắn thử tìm hiểu tiếp, thấy trong đây ghi rõ: Thiên phú: 50 điểm, Ý chí 50 điểm, Kinh nghiệm chiến đấu 60 điểm,..... Nhìn xong ánh mắt hắn chậm rãi rơi lên người Tần Thiên, trong miệng phát ra âm thanh khô khốc:
"Sư phụ, vậy là sao ạ."
Tần Thiên nhún vai, đáp:
"À, là thế này. Thấy ngươi đang rèn luyện hăng say quá nên ta cũng không tiện làm phiền, bèn tạo ra một cỗ hóa thân, thay ngươi tham gia vào cuộc khảo nghiệm. Tuy nhiên đánh giá hơi thấp đám học viên kia nên thứ hạng hơi thấp, không sao, không sao..."
Trần Phong đứng sững như trời trồng, cả thân thể run rẩy. Hạng 1200/3000 có ý nghĩa gì? Đó chính là cực kì phế phẩm, dù sao cảnh giới cảu hắn cũng là Khai Huyệt, kém hơn đi nữa cũng phải đạt hạng mấy trăm chứ.
"Sao, không phục sao? Thế thì chứng minh đi."Tần Thiên mỉm cười: "Khiêu chiến những thiên tài trẻ tuổi kia, sau đó đánh bại chúng, cướp lấy thứ hạng của chúng. Như vậy không phải đáng kiêu ngạo hơn hay sao?
"Đệ tử không thích!" Trần Phong đáp. "Làm như vậy không khác gì chuốc thêm phiền phức vào thân, sẽ bị bao nhiêu kẻ chú ý, bao nhiêu kẻ nghi ngờ, lại phải chiến đấu như vậy?"
Hết chương 196

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.