Sau khi nhận được sự đảm bảo của những người này, Cát Vũ mới xoay người và rời khỏi đây. Những người của Long Hổ Sơn nhất tề hành lễ với Cát Vũ một lần nữa.
Mà Cát Vũ cũng tin rằng trải qua sự dạy dỗ của mình, những người của Long Hổ Sơn này sẽ không dám làm gì vợ con của Lê Trạch Kiếm nữa. Dù sao Cát Vũ đang nắm nhược điểm của bọn họ trong tay.
Nếu vấn đề này bị truyền ra ngoài, nói rằng các đệ tử của Long Hổ Sơn dùng tà thuật để hại người, vì muốn lấy được Kiếm Truy Hồn mà hãm hại người nhà của Lê Trạch Kiếm bằng mọi cách, thế thì thể diện của Long Hổ Sơn sẽ mất sạch.
Sau đó, Cát Vũ đi đến chỗ Thủy Oa đang đứng sững sờ, xoa đầu cậu bé và mỉm cười nói: "Đi thôi, Thủy Oa, đừng thất thần nữa."
Lúc này, Thủy Oa mới phản ứng lại, nhìn Cát Vũ với ánh mắt tràn đầy sự sùng bái, một lúc sau mới nói: "Chú Tiểu Vũ, vừa rồi chú thật sự rất lợi hại, giống y chang làm ảo thuật vậy. Thanh kiếm đó từ đâu ra vậy ạ?"
Bây giờ, các thủ đoạn của mình đều bị Thủy Oa chứng kiến tận mắt, đó cũng là một rắc rối lớn.
Cát Vũ đưa Thủy Oa về phía thôn, và khi sắp đến cổng thôn, Cát Vũ mới nói với Thủy Oa: "Thủy Oa, cháu có thể hứa với chú một điều không?"
“Có chuyện gì vậy ạ?” Thủy Oa nhìn Cát Vũ và hỏi.
“Chuyện hôm nay chú đánh những người này, cháu không được nói cho mẹ cháu biết, đây là bí mật giữa hai người đàn ông chúng ta.” Cát Vũ nghiêm nghị nói.
Thủy Oa suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Chú Tiểu Vũ, cháu có thể không nói cho mẹ cháu biết, nhưng chú phải nói cho cháu biết, vừa rồi chú làm như thế nào thế? Thật sự rất thần kỳ luôn. Giống như mấy đại hiệp trên TV vậy, một người đánh bại một đám, hơn nữa thanh kiếm trên cơ thể chú... còn có thể bay..."
Những gì Thủy Oa nhìn thấy ngày hôm nay được coi là đã mở ra một thế giới mới cho cậu bé. Cậu bé tràn ngập tò mò đối với Cát Vũ, nhiều hơn còn là sự sùng bái.
Tuy nhiên, Thủy Oa không hề biết rằng cậu bé còn có một người cha còn mạnh hơn. Y chính là Kiếm Thần nổi tiếng giang hồ, một thanh phi kiếm càn quét khắp giang hồ, hơn mười năm trước toàn bộ thiên hạ không ai không biết, không ai không rõ.
Trong lòng Cát Vũ có chút khó hiểu, tại sao một thân bản lĩnh của Lê Trạch Kiếm lại không truyền thụ cho Thủy Oa. Cát Vũ cũng đã từng xem xét, tư chất của Thủy Oa rất tốt, rất thích hợp để tu hành. Nếu Lê Trạch Kiếm không truyền bản lĩnh đầy người đó cho cậu bé thì quả thực là rất đáng tiếc, thanh phi kiếm Truy Hồn kia có lẽ cũng không có người nối nghiệp rồi.
Thủy Oa vừa nghe thấy Cát Vũ muốn dạy công phu cho mình thì vui mừng khôn xiết, phấn khích nói: "Chú Tiểu Vũ, chú thực sự có thể dạy cho cháu sao?"
“Ừm, nếu chú hứa với cháu thì nhất định sẽ dạy. Nhưng cháu không được nói cho mẹ cháu biết những chuyện đã xảy ra ngày hôm nay.” Cát Vũ lại nói.
Thủy Oa lại gật đầu lia lịa, vỗ nguc nói rằng nhất định sẽ không nói cho mẹ cậu biết.
Sau khi trở về nhà họ Lê, trời vẫn còn sớm, Cát Vũ không có việc gì nên thực hiện lời hứa của mình, dạy Thủy Oa một số thủ đoạn công pháp ngoại gia ở trong sân, đều là chút kỹ xảo cầm nã cách đấu, dùng để phòng thân cũng được. Thủy Oa tuyệt đối là một nhân tài tốt để tu hành. Về cơ bản, Cát Vũ vừa dạy đã biết, đầu óc vô cùng nhanh nhạy, đứa trẻ này cũng rất ham học hỏi.
Trời sắp tối, Cát Vũ từ biệt Lê phu nhân và Thủy Oa. Trước khi đi, Cát Vũ lấy ra mấy vạn tệ mà mình đã chuẩn bị sẵn đưa cho Lê phu nhân. Lê phu nhân làm sao chịu nhận tiền của Cát Vũ chứ, hơn nữa còn là nhiều tiền như vậy. Biết bao nhiêu năm qua bọn họ cũng không kiếm được nhiều tiền như thế. Nhưng Cát Vũ nhất định bảo Lê phu nhân nhận nó, nói rằng sẽ ghi nợ cho Lê đại ca, chờ y có tiền rồi trả lại. Bấy giờ Lê phu nhân mới nhận tiền của Cát Vũ.
Thủy Oa bệnh một trận đã vét sạch của cải trong nhà.
Khi Cát Vũ rời đi, Thủy Oa không muốn chia tay Cát Vũ, tiếp tục tiễn Cát Vũ đến tận cổng thôn. Khi đến cổng thôn, họ cũng gặp mấy lão đạo của Long Hổ Sơn, thấy Cát Vũ, họ còn chào hỏi một cách nồng nhiệt.
Ngưu gia trang này hơi hẻo lánh, gần đó chắc cũng không có taxi, Cát Vũ đi bộ thật xa đến thị trấn, mới có thể tìm một chiếc xe rồi trở về Giang Thành.
Sau khi trở về, Cát Vũ nhanh chóng khôi phục cuộc sống từng bước một. Mỗi ngày hai địa điểm một quãng đường, hoặc là ở trường học, hoặc là tu hành trong phòng của nhà thuê, sống cuộc sống “thế giới hai người” với Tô Mạn Thanh.
Thực sự thì những ngày qua, Cát Vũ sống không được ổn định chút nào, trong lòng luôn bất ổn. Giờ phải đối mặt với quá nhiều chuyện, ban đầu Cát Vũ chỉ muốn biết thân thế của bản thân, và thần thức mạnh mẽ trong cơ thể mình rốt cuộc là gì, muốn quay về hỏi sư phụ một chút. Nhưng hay rồi, sư phụ cũng đã biến mất, lại còn là đột nhiên biến mất, không có manh mối.
Bây giờ Cát Vũ có thêm một việc phải làm, đó là đi tìm sư phụ của mình.
Những thứ này vẫn còn ổn, mấu chốt là bây giờ Cát Vũ vẫn còn một số chuyện khác chưa giải quyết xong. Ví dụ như Hàn Nguyệt đạo trưởng đã đào tẩu của Luyện Quỷ Đường, đến nay cũng không biết đã đi đâu, nhưng đối phương khẳng định sẽ không từ bỏ ý đồ.
Một điều nữa khiến Cát Vũ lo lắng suốt thời gian qua là mười ba môn đồ của Huyết Linh Giáo. Người của Huyết Linh Giáo hẳn đã biết rằng lúc trước hắn đã đến Bạch Hổ Đoạn Sát Cục kia, cùng Lê Trạch Kiếm gi3t ch3t một trong mười môn đồ - Giang Dũng.
Mười ba môn đồ của Huyết Linh Giáo nổi tiếng hung hãn trên giang hồ, một trong số đó vì Cát Vũ mà chết, những người còn lại trong mười ba môn đồ nhất định sẽ không buông tha cho hắn, đây là điều không thể nghi ngờ. Đều là những quả bom hẹn giờ nằm mai phục bên cạnh hắn, không biết khi nào nó sẽ nổ.
Bất tri bất giác, một tháng nữa đã trôi qua, khí âm sát trong tòa nhà Dương Lâu đã suy yếu đi rất nhiều dưới sự trừ khử liên tục của Cát Vũ trong khoảng thời gian này, nhưng vẫn cần phải tiếp tục thanh lý, nếu không, âm khí sẽ tiếp tục ngưng tụ và trở thành một hang quỷ.
Thời tiết càng ngày càng lạnh, trong nháy mắt đã là cuối thu. Hôm đó, Cát Vũ đang ngồi ngủ gật trong phòng bảo vệ, thì đột nhiên Chung Cẩm Lượng tìm tới Cát Vũ, sắc mặt không được tốt lắm, mắt đỏ hoe. Ngay khi nhìn thấy Cát Vũ, hắn ta đã xin phép với Cát Vũ, bảo rằng phải về có một số việc cần giải quyết.
Cát Vũ hơi sững sờ, đang nghĩ muốn xin nghỉ phép thì tìm mình làm gì. Qua một hồi hắn mới hiểu được, hắn vẫn là đội trưởng đội bảo vệ, xin phép thì phải nói với hắn chứ còn gì nữa.
Trong số các nhân viên bảo vệ này, Cát Vũ có quan hệ tốt nhất với Chung Cẩm Lượng, thấy sắc mặt hắn ta không tốt, hắn bèn lo lắng hỏi chuyện gì đã xảy ra.