Mao Sơn Quỷ Vương

Chương 228:




Mao Sơn Thần Đả Thuật này rất thần kỳ, có thể mời thần thức thượng thân trong bán kính mười dặm. Lần trước Cát Vũ sử dụng Mao Sơn Thần Đả Thuật là muốn mời tổ sư Mao Sơn thượng thân, nhưng có thể do hạn chế nên vừa vặn gần đó có Lữ tổ miếu, vì cảm nhận được Mao Sơn Thần Đả Thuật của Cát Vũ gọi nên đã thượng thân trên người hắn.
Lúc sử dụng Mao Sơn Thần Đả Thuật, chính thần được mời đến càng được nhiều người thờ phụng thì thần thức càng mạnh.
Cát Vũ đã đi dạo quanh Lữ tổ miếu một vòng, phát hiện đúng là hương khói rất nghi ngút, người lui tới bái tế rất nhiều.
Chẳng trách lúc đó tu vi của hắn mạnh chưa từng có, chỉ cần một kiếm là có thể chém ra kiếm khí như thế, hóa ra là đã mời được đạo gia sư tổ tiếng tăm lẫy lừng Lữ Đồng Tân.
Với suy nghĩ này, Cát Vũ cũng đi tới Lữ tổ miếu, mua mấy nén hương, bày tỏ lòng kính trọng với các vị thần trong đạo quán, cảm ơn vị tổ sư đã ra tay cứu giúp.
Cát Vũ ở trong khách sạn nhiều ngày, sự việc khẩn cấp, ngoại trừ Tô Mạn Thanh, không ai biết tình hình của Cát Vũ.
Lần này hắn quay lại trường đại học Giang Thành, các nhân viên bảo vệ rất nhớ Cát Vũ, khi Tô Mạn Thanh lại nhìn thấy Cát Vũ không sao, đã không kìm được nước mắt, nhào vào trong vòng tay của Cát Vũ mà khóc như mưa.
Tô Mạn Thanh nhớ lại lúc sáng hôm đó, cô chưa bao giờ thấy Cát Vũ yếu ớt như vậy, vì trúng thi độc mà cả làn da đen như hòn than. Giờ gặp lại Cát Vũ như đã xa cách cả một thế kỷ vậy, mấy ngày nay không lúc nào mà Tô Mạn Thanh không nhớ đến hắn, muốn đến khách sạn thăm hắn nhưng Cát Vũ không chịu.
Hôm nay, khi Cát Vũ lại xuất hiện ở trường đại học, Tô Mạn Thanh không thể kiềm chế được nữa, cô không quan tâm có bao nhiêu người xung quanh mà cứ thế nhào vào vòng tay của Cát Vũ.
Ngoài Tô Mạn Thanh, gần đây Lôi Thiên Kiều cũng đến tìm kiếm Cát Vũ. Ngày đó, ngoài việc gọi điện cho Thần gia, Cát Vũ đã dành thời gian còn lại để tu luyện và hồi phục vết thương, nên hắn đã tắt điện thoại, không muốn bị người khác quấy rầy.
Hơn nữa, sau khi gọi điện cho Thần gia, Cát Vũ đã lo lắng Thần gia sẽ sử dụng thủ đoạn đặc biệt để xác định vị trí điện thoại rồi tìm thấy hắn, đó là lý do tại sao hắn đã tắt máy.
Lần trước, nhà họ Lôi gặp phải đại họa, Lôi Phong Vân bị con trai của Hà Vi Đạo hạ thuật huyết trớ, được Cát Vũ giải cứu, lại còn cứu được cả nhà họ Lôi. Sau khi người nhà họ Lôi biết thân phận của Cát Vũ là cao thủ Mao Sơn có vai vế Long, thì đã nhắc nhở Lôi Thiên Kiều thân thiết với Cát Vũ một chút.
Nguyên nhân của việc này đã quá rõ ràng, ý đồ của nhà họ Lôi là muốn ôm chặt lấy đùi của Cát Vũ.
Đặc biệt là Lôi Phong Vân, hắn ta bảo Lôi Thiên Kiều nhanh chóng tấn công Cát Vũ.
Hắn ta biết rất rõ em gái của mình, xinh đẹp dáng chuẩn, gia thế lại không thể chê, toàn bộ những cậu ấm của Giang Thành đều thèm muốn cô đến nhỏ dãi, chỉ tiếc cô lại chẳng vừa mắt ai, tính tình lại sôi nổi, mà còn là một người tu hành, nếu để Lôi Thiên Kiều theo đuổi thì sẽ không ai thoát được.
Cô nhóc Lôi Thiên Kiêu, nhìn thì mềm mại yếu đuối, chân dài trắng nõn nhưng cũng là một người tu hành, nên bình thường bảy tám tên đàn ông to cao cũng không lại gần được.
Sau khi Lôi Thiên Kiều đánh gục mấy đám cậu ấm nhà giàu, bất cứ ai dám có ý định theo đuổi cô gái này, sẽ phải cân nhắc xem liệu họ có thể sống với một cô gái như vậy trong tương lai hay không.
Thật ra, không cần người nhà họ Lôi nhắc nhở, thì cũng có thể nói Lôi Thiên Kiều đã yêu thích Cát Vũ từ lâu. Khi hắn đối phó với Hà Vi Đạo và xuất ra Mao Sơn Thất Tinh Kiếm, lúc bảy thanh kiếm nhỏ bay lượn xung quanh hắn, thật sự rất đẹp trai. Là một người tu hành, đương nhiên cô có quyền sùng bái một đàn anh như vậy.
Chỉ tiếc Lôi Thiên Kiều đã tìm kiếm Cát Vũ trong nhiều ngày, nhưng không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của hắn, cô không hề biết rằng Cát Vũ bị thương và phải tránh sự truy đuổi của kẻ thù.
Cát Vũ cũng có hơi sợ cô gái này, mỗi lần nhìn thấy cô là hắn hận không thể trốn đi, cô gái này nhiệt tình đến mức Cát Vũ cũng không chịu nổi, hắn cảm thấy cô và Tô Mạn Thanh là hai tính cách trái ngược nhau hoàn toàn.
Một người thì dịu dàng ngọt ngào, người kia thì nhiệt tình như lửa.
Điều này khiến Cát Vũ nhớ đến cô gái tên Dương Phàm. Dường như cô là sự kết hợp giữa Tô Mạn Thanh và Lôi Thiên Kiều, cũng nhiệt tình nhưng không thái quá như Lôi Thiên Kiều, có đôi khi lại rất dịu dàng.
Khi nghĩ đến cô gái Dương Phàm, Cát Vũ cảm thấy buồn bã trong lòng, đã nửa tháng trôi qua, sau khi cô gái Dương Phàm đó rời đi mà vẫn chưa liên lạc với hắn, cũng chẳng hề gọi một cuộc điện thoại nào, chẳng biết đang bận bịu gì nữa.
Phong ấn xung quanh tòa nhà ấy không thể kéo dài quá lâu. Nếu phong ấn bị người của Luyện Quỷ Đường phá, thì quỷ vật trong toà nhà sẽ ngày càng mạnh, âm sát khí sẽ ngày càng dày đặc. Buổi tối Cát Vũ đi dạo quanh toà nhà một vòng, lúc phóng khí tràng ra thăm dò, đã phát hiện đạo hạnh của quỷ vật trong đó lại gia tăng rất nhiều, nếu dựa vào tu vi của hắn thì đã không thể chống lại.
Điều này khiến Cát Vũ cảm thấy hơi lo lắng và không biết phải làm sao.
Cứ như vậy, hai ngày trôi qua trong yên bình. Vào một buổi chiều chạng vạng, điện thoại của Cát Vũ đột nhiên vang lên, hắn cầm lên xem, không khỏi vui mừng khôn xiết, đúng là ngày đêm trông ngóng, cuối cùng đã đợi được rồi, đúng là cô gái Dương Phàm đã gọi đến.
Cát Vũ nhoẻn miệng cười, thở dài nói: “Không khoẻ lắm, nửa tháng nay cô đã đi đâu vậy, ta còn tưởng cô đã quên mất chuyện của ta rồi chứ?”
Bên kia truyền đến tiếng cười lanh lảnh, cô nói đùa: “Nhớ chị đây thì nói thẳng đi, cần gì phải vòng vo chứ? Đúng rồi, ta đã tìm được tiểu sư đệ, tối nay chúng ta sẽ gặp nhau tại toà nhà kia để xem có giải quyết được đám quỷ vật đó không.”
“Có thật là cô đã tìm được Bạch Triển của Cửu Dương Hoa Lý Bạch đến đây không?” Cát Vũ không khỏi kích động nói.
Trong lòng Cát Vũ cảm thấy hơi hụt hẫng, nhưng lại không hiểu vì sao lại như thế.
Hắn chợt nhớ tới vết thương trên người mình chỉ mới khôi phục một nửa, mà tối nay lại đến toà nhà, nên trong lòng không khỏi lo lắng.
Nhưng người đến lần này không phải là người bình thường, đó là Bạch Triển của Cửu Dương Hoa Lý Bạch, nổi tiếng lẫy lừng trong giang hồ nhiều năm nay, nên Cát Vũ rất mong chờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.