Mao Sơn Quỷ Vương

Chương 227:




Những dược liệu này đều là do Cát Vũ đặc biệt chỉ định, mỗi dược liệu đều rất quý giá, nếu mua thì tổng cộng cũng phải mất hơn một ngàn vạn.
Khi còn ở trên núi Mao Sơn thì không cần phải tốn tiền mua, trong động tiên Mao Sơn linh khí tràn đầy, nên đương nhiên cũng sinh trưởng rất nhiều thảo dược quý báu, cũng không khó tìm lắm. Không ngờ sau khi xuất sơn lại phải bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua chúng.
Cát Vũ đã nhờ hai người con trai của Hà Vi Đạo mua bằng thẻ ngân hàng của chính mình, trong đó có một trăm triệu ba nghìn vạn mà Đàm gia đã đưa cho hắn, dư sức để mua.
Danh tiếng của nhà họ Hà ở tỉnh Nam Giang cũng không thua kém gì nhà họ Lôi ở Giang Thành, cả ngày xem phong thuỷ cho nhà giàu có nên đã tích luỹ được gia tài cả tỷ bạc.
Vốn dĩ nhà họ Hà muốn bỏ tiền ra mua cho Cát Vũ, nhưng Cát Vũ nhất quyết không chịu, hơn nữa nhà họ Hà đã giúp đỡ hắn rất nhiều rồi, sao có thể để họ bỏ ra một số tiền lớn được nữa chứ.
Nhưng nhà họ Hà cũng không phải giúp đỡ không công cho Cát Vũ, khi luyện chế thi đan và quỷ đan, Cát Vũ đã đích thân dạy họ cách luyện chế. Thi đan và quỷ đan cũng chính là phương thuốc để hoá giải thi độc, chỉ có đệ tử nội môn của Mao Sơn như Cát Vũ mới có thể luyện chế chứ không truyền ra ngoài, những đệ tử ngoại môn bình thường không thể học được những thứ thâm thúy như vậy.
Cát Vũ đã dạy họ một điều nhỏ nhặt nhưng đã mang lại lợi ích to lớn cho nhà họ Hà, bởi vì luyện chế thi đan và quỷ đan cũng được xem như một loại thuật pháp có thể khiến tu vi của bản thân tăng lên rất nhanh, hễ nhà họ Hà học được một ít thì con cháu đời sau sẽ được hưởng lộc.
Đương nhiên người của nhà họ Hà biết ý đồ của Cát Vũ là gì, đó là cảm tạ họ đã rút thi độc và cứu sống Cát Vũ một mạng.
Cát Vũ không bao giờ thích nợ ân huệ của người khác, vì vậy hắn chỉ có thể làm như thế.
Cha con nhà họ Hà làm theo lệnh của Cát Vũ, làm việc suốt đêm để luyện đan.
Đầu tiên là giúp Cát Vũ nấu thảo dược hoá giải thi độc, Cát Vũ uống một hớp, vận hành vài vòng mới loại bỏ hoàn toàn chất độc còn sót lại trong cơ thể, còn phun ra vài ngụm màu đen loãng.
Sau đó là nấu thi đan và quỷ đan.  
Thi đan là kết tinh luyện hoá từ Thành Tinh Thi có đạo hạnh hơn hai trăm năm, Cát Vũ nuốt một ngụm, chỉ cần một ngày một đêm là có thể khiến tu vi của Cát Vũ từ thất tiền đạo trưởng lên bát tiền đạo trưởng, tiến gần hơn đến chân nhân chi cảnh.
Nhưng loại chuyện tu hành này phải tích luỹ thời gian, cũng không hề dễ dàng như thế. Thành Tinh Thi rất lợi hại, vừa cho Cát Vũ tăng lên một đẳng cấp khác nhưng lại khiến việc tu hành sau này của hắn sẽ khó khăn hơn, sẽ gặp phải thời kỳ bình cảnh. Có những chân nhân trên Mao Sơn, sau khi tu hành đến chân nhân chi cảnh đã dừng lại không tiến thêm được nữa, nhưng cho dù là nhất tiền chân nhân và nhị tiền chân nhân thì vẫn cách xa nhau một trời một vực.
Như chưởng giáo Long Hoa chân nhân lợi hại như vậy, cũng vẫn chưa đột phá qua cảnh giới tam tiền chân nhân.
Có thể thấy được, tu hành quả thực khó như lên trời.
Nhưng cũng còn rất nhiều quỷ vật hung ác do giáng đầu sư để lại, tất cả đều bị luyện hóa một cách cực kỳ tàn khốc. Loại quỷ vật đã bị con người luyện hoá căn bản không thể siêu độ, chỉ có hai sự lựa chọn, một là hồn bay phách tán và hai là luyện hoá thành quỷ đan để tăng thêm tu vi.
Cát Vũ đã sử dụng những quỷ vật do giáng đầu sư để lại để luyện hoá ra ba viên quỷ đan, tặng cho ba cha con nhà họ Hà.
Đương nhiên cha con nhà họ Hà biết tầm quan trọng của quỷ đan này, đối với người tu hành thì đó tương đương với báu vật.
Sau khi uống các loại thảo dược để giải độc và nuốt thi đan, thì vết thương của Cát Vũ hồi phục rất nhanh, nhưng cũng phải tốn rất nhiều tiền.
Mấy ngày nay, ba cha con nhà họ Hà đều ở lại trong khách sạn, chăm sóc việc ăn uống hàng ngày của Cát Vũ, đồng thời cũng bảo vệ chu toàn cho hắn.
May mắn là hành tung của họ vẫn chưa bị người của Thần gia phát hiện, những ngày qua họ vẫn bình an vô sự.
Khi không có việc gì làm, Cát Vũ cũng sẽ hướng dẫn cha con họ Hà một ít pháp môn tu hành, bù lại cho họ rất nhiều thiếu sót trong việc tu hành.
Đối với ơn huệ của Cát Vũ, cha con nhà họ Hà cảm động đến rơi nước mắt.
Cũng may lúc đó lão ta đã lưu lại số điện thoại của tiểu sư thúc, lại còn giúp hắn một việc, nên mới chiếm được lợi ích nhiều như thế, tiền lời còn hơn gấp chục lần số tiền đã bỏ ra, đây chắc chắn là một khoản lãi xương máu.
Trong khách sạn, Cát Vũ ở lại liên tục năm sáu ngày, không thèm ra khỏi cửa, mỗi ngày đều đang củng cố tu vi bát tiền đạo trưởng, nhân tiện khôi phục thương thế.
Trong năm sáu ngày qua, vết thương của Cát Vũ đã bình phục ít nhất một nửa, hắn cảm thấy không cần phải ẩn giấu nữa, vì vậy hắn đã khuyên cha con nhà họ Hà rời đi. Ước chừng khoảng mười ngày nữa là hắn sẽ trở lại trạng thái cường thịnh, cho dù bây giờ tên giáng đầu sư kia đến, hắn cũng sẽ đánh chết được hắn ta.
Vừa nói phải đi, cha con nhà họ Hà có vẻ không nỡ, họ đã đi theo Cát Vũ nhiều ngày nay, đã học được rất nhiều thứ, cho dù là tu vi hay kiến thức đều được cải thiện đáng kể.
Mặc dù không muốn đi, nhưng bọn họ cũng không dám làm trái ý của Cát Vũ, nên đành miễn cưỡng rời đi.
Trước khi đi, Hà Vi Đạo nói đi nói lại với Cát Vũ rằng, nếu cần nhà họ Hà đối phó với Thần gia, chỉ cần hắn nói một lời thì nhà họ Hà sẽ đồng lòng từ trên xuống dưới, vượt qua dầu sôi lửa bỏng mà chẳng từ nan.
Cát Vũ gật đầu, cũng không nói gì nhiều, về chuyện này Cát Vũ cũng tự có chừng mực. Tốt nhất không nên để nhà họ Hà tham dự vào, với trình độ của họ vẫn chưa đủ để chống lại Thần gia.
Sau khi rời khỏi khách sạn, trước tiên Cát Vũ quay trở lại trường đại học Giang Thành, đi vòng quanh tòa nhà kia. Trong thời gian hắn hồi phục vết thương đã không thể để ý đến chuyện bên này, chỉ sợ người của Luyện Quỷ Đường lại nhân cơ hội mà phá hỏng huyết chú phong ấn của hắn.
Cũng may huyết chú phong ấn trong toà nhà vẫn còn, tất cả đều sóng yên biển lặng.
Lúc này, Cát Vũ chợt nhớ tới ngày hôm đó hắn sử dụng Mao Sơn Thần Đả Thuật, đã mời một vị thần thức cường đại giáng xuống thân hắn, cũng không biết là vị thần tiên nào.
Cát Vũ đang đi lang thang quanh trường đại học Giang Thành, đột nhiên hắn nhìn thấy một toà đạo quan cách trường không xa lắm, bên trong hương khói nghi ngút, người đến người đi nườm nượp. Cát Vũ đi đến bên trong thì thấy một Lữ tổ miếu, nói cách khác bên trong đang thờ phụng thần tiên Lữ Đồng Tân của đạo gia.
Chẳng lẽ ngày đó hắn đã mời vị đại thần này chăng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.