Lão ta làm sao cũng không hiểu được vừa rồi Cát Vũ đã biến mất trước mặt lão ta như thế nào.
Không riêng gì Hồ Tấn Dương không hình dung ra, mà đám đông đang xem trận đấu cũng không thấy Cát Vũ lao ra khỏi vòng vây của Hồ Tấn Dương như thế nào. Chỉ chợt lóe trong chớp mắt như thế, Cát Vũ đã vòng qua Hồ Tấn Dương, đại đa số mọi người đều nghĩ mình hoa mắt rồi.
Ban đầu, mọi người trên khán đài không mấy lạc quan về Cát Vũ. Nhưng sau những đòn tấn công liên tiếp của Hồ Tấn Dương, Cát Vũ vẫn bình an vô sự, những người trên khán đài không khỏi có chút lo lắng.
Có vẻ như thanh niên này vẫn có chút tài năng.
Hầu hết những người ở đây đều đặt cược rất nặng cho Hồ Tấn Dương. Nếu lão ta thua, chắc hẳn rất nhiều người sẽ khóc ngất trong nhà vệ sinh.
Có người mừng rỡ cũng có người lo lắng, Trần lão tam và chủ tịch Triệu có vẻ hơi phấn khích.
Mà trên đài, Hồ Tấn Dương cũng cảm thấy khá áp lực. Ba chiêu đã trôi qua rồi, ấy vậy mà chẳng làm Cát Vũ mảy may bị thương. Ngay từ đầu lão ta không để hắn vào mắt, hiện tại mới biết người thanh niên trước mặt mình có thực lực mạnh mẽ như vậy.
Ba chiêu này, Cát Vũ chỉ né tránh chứ không hề tấn công. Một khi Cát Vũ bắt đầu tấn công, Hồ Tấn Dương không biết mình có thể chống chọi được với chiêu thức của thanh niên này hay không. Nếu mình thất bại thì mọi thứ sẽ thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Lão ta không thể chấp nhận được điều này.
Cả hai đứng đối diện cách nhau không quá ba mét.
Vẻ mặt của Cát Vũ vẫn thong dong như vậy, nhưng Hồ Tấn Dương đã bắt đầu hoảng sợ.
"Quyền pháp mà ngươi tu tập là Bát Cực Quyền, xem ra chư vị đã nỗ lực rất nhiều, có thể tu tập đến cảnh giới như ngươi thật sự không dễ dàng gì. Chỉ tiếc lòng ham hư vinh của ngươi quá nặng, vì muốn một trận thành danh mà khiến rất nhiều người phải chết vì ngươi. Hôm nay, ta sẽ đánh bại ngươi bằng quyền pháp Bát Cực Quyền của ô ngươi, có thể coi là đòi lại công bằng cho những người đã chết vì ngươi."
Cát Vũ nói xong liền triển khai một tư thế của Bát Cực Quyền, nhìn trực diện Hồ Tấn Dương.
Hồ Tấn Dương sửng sốt một chút, kinh ngạc nói: "Làm sao ngươi biết được quyền pháp của Bát Cực Quyền bọn ta chứ?"
“Cái này ngươi không cần biết, cứ việc chết đi!” Cát Vũ không muốn giải thích với lão ta. Khi hắn bảy, tám tuổi, hắn đã tinh thông các quyền pháp của Hoa Hạ. Các loại quyền pháp này đối với Cát Vũ mà nói chỉ dùng để cường thân kiện thể, không có gì lạ.
Hồ Tấn Dương chỉ sử dụng nội lực để thúc giục Bát Cực Quyền, trong khi Cát Vũ là người tu hành thì dùng linh lực để thúc giục Bát Cực Quyền. Bất luận là về sức lực hay là tốc độ đều vượt trội hơn hẳn Hồ Tấn Dương. Cho nên Cát Vũ mới có lòng tin đánh bại Hồ Tấn Dương trong vòng ba chiêu.
Nhìn thấy tư thế Bát Cực Quyền của Cát Vũ, Hồ Tấn Dương đột nhiên lấy lại tự tin. Nếu Cát Vũ dùng những quyền pháp khác để đối phó với lão ta, lão ta vẫn sẽ có vài phần sợ hãi, bởi vì không hiểu đường lối của đối phương. Nhưng nếu là Bát Cực Quyền, lão ta đã tu tập nó cả đời, các chiêu thức đều là nhắm mắt lại cũng có thể đánh ra được. Nếu Cát Vũ có thể đánh bại mình với chiêu thức Bát Cực Quyền, thì thật đúng là một trò đùa lớn.
Nghĩ đến đây, Hồ Tấn Dương cười khẩy một tiếng, lập tức nói: "Tốt, ta muốn xem ngươi dùng Bát Cực Quyền đánh bại ta như thế nào. Cứ việc phóng ngựa đến đây đi!"
“Được!” Nói xong, thân hình Cát Vũ chuyển động, xông về phía Hồ Tấn Dương. Vừa tiến đến đã là một công pháp thượng thừa trong Bát Cực Quyền, cũng là Kim Cu0ng Bát Thế trong Bát Cực Quyền mà Hồ Tấn Dương đã sử dụng trước đây. Chỉ là Cát Vũ đã sử dụng một chiêu thức khác trong Kim Cu0ng Bát Thế, được gọi là Phách Sơn Chưởng, còn được gọi là Phách Sơn Phủ Gia Cu0ng. Chưởng phong như đao, tiếng gió phần phật, giống như Thái Sơn áp đỉnh, một chưởng mạnh mẽ bổ về phía Hồ Tấn Dương.
Hồ Tấn Dương hoảng hốt trong lòng. Tên nhóc này thực sự sử dụng chiêu thức của Bát Cực Quyền. Lão ta vô cùng quen thuộc với Bát Cực Quyền, đến nỗi nhìn thoáng qua đã nhận ra đó là Kim Cu0ng Bát Thế trong Bát Cực Quyền. Nhưng điều khiến lão ta ngạc nhiên hơn cả là, người trẻ tuổi này làm sao lại có thể bộc phát ra lực sát thương mạnh mẽ như thế khi dùng Phách Sơn Chưởng này. Một chưởng kia bổ tới, giống như một cái rìu khổng lồ từ trên bầu trời chém về phía mình. Hồ Tấn Dương nhất thời kinh hồn táng đảm.
Nhưng chiêu thức này, lão ta không né tránh được, vội vàng dùng một chiêu Hạc Bộ Thôi Sơn Ổn trong Bát Cực Quyền để chống đỡ, đối kháng mạnh mẽ với một chưởng này của Cát Vũ.
Trong phút chốc, Hồ Tấn Dương cảm thấy máu trong toàn thân sôi trào. Tiếp được một chưởng này phải dùng hết công lực toàn thân, khiến lão ta cảm thấy như thể bị một chiếc xe tải hạng nặng tốc độ cao đâm vào.
Với một tiếng r3n rỉ bị bóp nghẹt, cơ thể của Hồ Tấn Dương bị đánh bật ra và đập vào lan can của lôi đài. Mấy cây cột bên cạnh đều bị nứt vỡ.
Lập tức dẫn tới một tràng thốt lên kinh ngạc dưới khán đài.
Một chưởng này, Cát Vũ vẫn còn giữ một chút sức lực. Khi nhìn Hồ Tấn Dương lần nữa, máu đã trào ra khỏi miệng lão ta, bàn tay vừa rồi tiếp nhận một chưởng của Cát Vũ đã bị Cát Vũ chặt đứt, lủng lẳng một cách kỳ lạ như thế, đau đến mức khiến cả người Hồ Tấn Dương toát mồ hôi lạnh liên tục.
Cát Vũ đã đánh một chiêu, lãnh đạm nói: "Văn có Thái Cực an thiên hạ, võ có Bát Cực định càn khôn. Quyền pháp là quyền pháp tốt, chỉ tiếc ngươi không biết sử dụng... Trung can nghĩa đảm, lấy thân làm thuẫn, xả thân quên mình, làm người đầu tiên xông vào nguy hiểm, đây là tinh túy của Bát Cực Quyền!"
“Lấy đầu chân làm Càn Khôn, lấy vai gối khuỷu tay và hông là tứ phương, cánh tay hướng vào nhau, đan điền ôm nguyên ở trung tâm, lấy ý lĩnh khí, lấy khí thúc đẩy lực. Tam bàn lục điểm trong ngoài hợp nhất, khí thế hào hùng, bát phương phát lực, toàn thân là mắt, cả người là tay. Động thì biến, biến thì hóa, hóa thì linh, kỳ diệu vô cùng, lại có thể lập thế bất bại. Hôm nay ta đến dạy cho ngươi biết, cái gì là Bát Cực Quyền chân chính!"
Vừa dứt lời, Cát Vũ đã di chuyển và lao về phía Hồ Tấn Dương. Thật sự là di chuyển như thỏ, nhanh như gió. Lúc này đây, Cát Vũ vẫn đang sử dụng chiêu thức Bát Cực Quyền, gọi là Thám Mã Chưởng. Tuy là một chưởng bình thường nhưng lại ẩn chứa lực lượng vô hạn, thế như chẻ tre, chèn ép nghiền nát. Hồ Tấn Dương đứng đối diện với Cát Vũ cũng hoàn toàn choáng váng.
Tại sao thanh niên trước mặt lại tinh thông Bát Cực Quyền như vậy chứ? Lão ta đã tìm hiểu Bát Cực Quyền cả đời, nhưng lại không thấu đáo như một tên nhóc chưa đến hai mươi tuổi. Tu tập Bát Cực Quyền cả đời, tất cả đều đút cho chó ăn rồi sao?
Chiêu thức của Bát Cực Quyền mà thanh niên trước mặt này bày ra nghiễm nhiên là phong phạm của một thế hệ tông sư. Bắt đầu từ khí thế thì lão ta đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong rồi.
Trong lúc suy nghĩ, một chiêu Thám Mã Chưởng của Cát Vũ đã ở trước mặt, nhưng vẫn không thể tránh khỏi. Khi gặp nguy hiểm, lão ta đành phải thi triển một chiêu Thiết Sơn Kháo Khứ mới tiếp được một chưởng đó của Cát Vũ.