Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1822: Chiến Kiếm Vương thất tinh (Hạ)




Loại mạnh mẽ này không phải thể hiện trên kiếm nguyên, kiếm ý và lực lượng quy tắc, mà thể hiện trên bản thân kiếm pháp. Nói cách khác, độ nắm giữ của Sở Mộ đối với môn kiếm pháp kia lại tăng lên, càng thêm tinh thâm.
- Ngộ tính thật đáng sợ.
Thượng Quan Hoa sợ hãi thán phục. Chỉ chiến với hắn một trận mà tiến cảnh kiếm pháp của Sở Mộ lại tăng lên một phần.
Đây là lần đầu tiên Sở Mộ trực diện đối đấu với một Kiếm Vương thất tinh, hắn không dám có chút chủ quan, buông lỏng nào.
Kiếm Vương lục tinh bình thường có lẽ không phải là đối thủ của hắn. Nhưng mà Kiếm Vương thất tinh là tồn tại mạnh hơn Kiếm Vương lục tinh rất nhiều. Nhất là Kiếm Vương thất tinh trong Chiến đội, kỳ thực thực lực còn mạnh hơn Kiếm Vương thất tinh bình thường.
Trừ việc không có thi triển bí pháp và Kiếm lực nhị cấp cùng với bộc phát ra kiếm ý thần cấp cùng với lực lượng quy tắc ra. Các mặt khác Sở Mộ không giữ lại một chút nào.
Thi triển Thốn bộ quần nhau với Lâm Khải. Đây cũng là ưu thế của Sở Mộ, cũng là thứ hắn am hiểu nhất. Thốn kiếm phản kích làm cho Lâm Khải vội vàng né tránh.
Lâm Khải không phải là Kiếm Vương luyện thể, nhưng mà cũng từng đọc qua. Khí lực của hắn so với Kiếm Vương thất tinh bình thường mạnh mẽ hơn rất nhiều. Thế cho nên Sở Mộ cận thân chiến đấu chỉ có thể giữ cho không bị thua mà không có cách nào chiếm thế thượng phong.
Cuồng Phong khoái kiếm, Phong Lôi tam thập nhị kiếm đều là kiếm pháp cận thân chiến đấu. Thi thoảng Sở Mộ lại bộc phát Thu Thủy Trường Thiên
Ba môn kiếm pháp luân chuyển thi triển, mỗi một môn kiếm pháp đều được lĩnh ngộ tinh túy bên trong. Khác biệt chỉ ở chỗ cấp độ cao thấp ra sao mà thôi.
Giao thủ đã được sáu chiêu. Một môn Ma Âm kiếm pháp đã được thi triển từ chiêu thứ nhất tới chiêu thứ sáu, nhưng mà không làm gì được Sở Mộ. Trong mắt Lâm Khải hiện lên tinh mang, trong lòng ngoài kinh ngạc ra còn càng kiên định với ý niệm đánh bại Sở Mộ. Hắn không có ý gì khác, chỉ muốn tranh một hơi mà thôi.
Ma Âm kiếm pháp chỉ còn chiêu cuối cùng, là chiêu thứ bảy Ma Âm toái không.
Đâm ra một kiếm, ngay lập tức thanh âm trở nên cuồng bạo, khủng bố tuyệt luân, bao trùm bốn phía, muốn đem không gian bốn phía đánh nát. Uy lực của một chiêu này vô cùng mạnh mẽ. Nếu như quả thực ở trong thế giới thái cổ, có thể làm cho không gian bị nghiền nát. Nhưng mà trong Cổ thần giới, cường độ không gian hơn xa thế giới Thái cổ, cho nên chỉ tạo thành gợn sóng không gian nhàn nhạt mà thôi.
Trong lòng Sở Mộ đột nhiên nhảy dựng lên, cảm giác nguy cơ mãnh liệt bao phủ toàn thân, thần kinh căng cứng, cơ bắp phồng lên. Lực lượng giống như được máy bơm cao áp bơm lên, trùng kích toàn thân, lập tức rót vào trong hai chân. Lực lượng trùng trùng điệp điệp kéo tới, bộc phát ra thanh âm ầm ầm như sấm dậy, đinh tai nhức óc.
So với thuấn di còn nhanh hơn, trong một tấc vuông, ở quanh thân Lâm Khải, Sở Mộ nhanh chóng di chuyển. Hai chân đạp mặt đất, phát ra tiếng nổ mạnh đáng sợ, mọi người dường như cũng có cảm giác mặt đất dưới chân chấn động.
Dưới Ma Âm toái không, gợn sóng không gian tàn sát bừa bãi, đem Sở Mộ xoắn cho nát bấy. Nhưng mà hóa ra đây chỉ là một đạo tàn ảnh, chân thân Sở Mộ xuất hiện ở sau lưng Lâm Khải. Không chỉ có tránh đi Ma Âm toái không, còn xuất kiếm phản kích.
Nhưng một kiếm này nhìn như mạnh mẽ, nhưng Sở Mộ lại biết, có chút giống như miệng cọp gan thỏ vậy. Bởi vì trong nháy mắt toàn lực bộc phát, lực lượng khí lực mạnh mẽ hội tụ, xuất hiện cảm giác thiếu hụt trong nháy mắt. May mà khôi phục rất nhanh, không tới mức làm cho Sở Mộ mất đi sức chiến đấu.
Phản ứng của Lâm Khải cực nhanh, xông lên phía trước, lại nhanh chóng xoay người. Chiêu thứ ba trong Ma Âm kiếm pháp quét tới, thanh âm giống như ma âm lại tới.
Chiêu thứ tám.
vẻ mặt mọi người ngưng trọng, Lâm Khải quả thực không có nhẹ tay. Trừ không có sử dụng bí pháp và đòn sát thủ ra, hoàn toàn đã coi như Sở Mộ là cường địch mà đối đãi.
Mà Sở Mộ, dưới công kích của Lâm Khải vẫn có thể phản kích, không phải là bị động né tránh và đón đỡ, càng làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc.
Áp lực mà Sở Mộ thừa nhận cũng rất lớn, bởi vì Lâm Khải không phải là Kiếm Vương thất tinh bình thường. So với Kiếm Vương thất tinh bình thường còn mạnh mẽ hơn không ít, là một đối thủ đáng sợ.
Trên lý luận, Kiếm Vương tứ tinh và Kiếm Vương thất tinh, chênh lệch giữa song phương ít nhất là một ngàn lần. Sở Mộ đã vượt qua chênh lệch một ngàn lần, chiến một trận với Lâm Khải mà vẫn đứng ở thế bất bại.
Ma Âm kiếm pháp là kiếm pháp mạnh nhất mà Lâm Khải nắm giữ. Sau khi thi triển bảy chiêu đầu, một lần nữa thi triển đã chạm tới tinh túy của môn kiếm pháp này. Chỉ kém một tia là nắm giữ tinh túy trong đó, bởi vậy uy lực của một chiêu này rất là mạnh mẽ.
Nếu như nắm giữ tinh túy, thực lực Lâm Khải lại tăng lên một bước, lại càng mạnh mẽ thêm vài phần.
Dưới áp lực thật lướn, vẻ mặt Sở Mộ trầm ổn, không hoảng hốt, rối loạn, tiến thoái tự nhiên. Thi triển kiếm pháp lần lượt phản kích, hắn dùng loại áp lực này để tôi luyện, hóa thành động lực, ép bản thân tăng lên.
Không có mạnh nhất, chỉ có càng mạnh hơn nữa.
Chiêu thứ chín.
Lâm Khải còn không đánh bại được Sở Mộ.
Chiêu thứ mười.
Sở Mộ vẫn quần nhau với Lâm Khải.
Dường như Lâm Khải đã quên ước hẹn mười chiêu, chỉ một lòng muốn đánh bại Sở Mộ để chứng minh sự cường đại của hắn.
Mà Sở Mộ cũng không có đề cập tới ước hẹn mười chiêu, vẫn đối chiến với Lâm Khải. Hắn đang mượn nhờ loại áp lực này tôi luyện kiếm pháp và bộ pháp của bản thân.
Những người quan sát cũng không có ai nhắc tới, bởi vì chiến đấu hiện tại rất là đặc sắc.
Nếu như là trước đó có người nói cho bọn hắn biết chiến đấu giữa một Kiếm Vương tứ tinh và Kiếm Vương thất tinh rất là đặc sắc, bọn hắn tuyệt đối sẽ không tin. Đồng thời sẽ cho đối phương một bạt tai cho tỉnh táo lại. Một Kiếm Vương tứ tinh trước mặt một Kiếm Vương thất tinh không phải là cái gì cả.
Nhưng mà hiện tại bọn hắn mới biết được, một Kiếm Vương tứ tinh quả thực có thể đối kháng với Kiếm Vương thất tinh.
Kiếm quang chói mắt bùng lên, song kiếm va chạm, sóng âm đáng sợ bạo tạc, nổ tung, tàn sát bừa bãi tám phương, khiến cho mỗi một người đều nhíu mày.
Nơi hai kiếm va chạm càng nổ tung, tạo thành thanh âm gợn sóng lan tràn ra chung quanh, rung động từng tầng một.
Dưới lực lượng mạnh mẽ, hai đạo thân ảnh không thể ức chế được mà lùi về phía sau, giầy ma sát với mặt đất bóng loáng, có thanh âm sắc bén vang vọng. Nương theo đó là sương mù lượn lờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.