Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1823: Đặc quyền của tân binh tốt nhất (Thượng)




Một lần va chạm, Sở Mộ lui về phía sau ba trượng. Mà Lâm Khải thì lại lùi về phía sau hai trượng mà thôi. Bởi vì đó không chỉ là lực lượng khí lực va chạm, cũng có lực lượng chân nguyên va chạm. Trên phương diện lực lượng tổng thể, Sở Mộ không bằng Lâm Khải, đây là sự thực.
- Lại tới.
Lâm Khải hét lớn một tiếng, kiếm vung vẩy. Ma âm rít gào, muốn lại lần nữa xông lên chém giết.
- Dừng tay.
Thượng Quan Hoa bước ra, giống như giẫm hoa sen, dùng bộ pháp thần diệu chặn trước người Lâm Khải, ngăn cản Lâm Khải.
- Trận chiến này dừng ở đây.
- Thượng Quan đội phó, ta còn chưa tận hứng nha.
Lâm Khải lầm bầm nói.
- Đừng quên mục đích ban đầu của ngươi.
Thượng Quan Hoa không nhịn được cười lên, nhưng vẫn nghiêm túc nói.
- Ngươi đã giao thủ ba mươi mấy chiêu với Sở Mộ, còn không có đánh bại hắn. Mà ước định của các ngươi chỉ là mười chiêu mà thôi.
- ba mươi mấy chiêu sao?
Lâm Khải kinh ngạc hỏi, trên thực tế, trong chiến đấu hắn đã bất tri bất giác coi Sở Mộ là đối thủ ngang tầm. Căn bản không có chú ý dã đánh bao nhiêu chiêu.
- Ba mươi ba chiêu..
Đổng Đình nói
Hoa Diệp không nói chuyện, hắn bị chấn động, khó có thể tưởng tượng được, một Kiếm Vương tứ tinh không ngờ lại đáng sợ như vậy.
- Không ngờ lại đối chiến ba mươi ba chiêu với ta...
Sau khi kịp phản ứng, Lâm Khải vô cùng khiếp sợ, trợn ngược mắt nhìn Sở Mộ, như nhìn một quái thú vậy.
- Đừng nhìn ta như vậy, ta cũng dùng toàn lực mới chống đỡ được. Hiện tại cơ hồ kiệt lực.
Sở Mộ cười khổ nói.
Đây cũng là lời nói thật của hắn, thực lực Lâm Khải so với Kiếm Vương thất tinh bình thường mạnh mẽ hơn. Sở Mộ chênh lệch rõ ràng với đối phương như vậy, sở dĩ có thể đối chiến là bởi vì không ngừng kích phát lực lượng khí lực, không ngừng bộc phát chiến đấu. Dưới ba mươi ba chiêu, hắn cảm thấy tay chân như nhũn ra.
- Ngươi rất mạnh, tiềm lực của ngươi lần đầu tiên ta thấy.
Lâm Khải thu kiếm vào vỏ, nhìn Sở Mộ, nghiêm mặt nói. Ngữ khí chân thành mà ngưng trọng.
- Ta tin rằng ngươi sẽ trở thành đồng bạn tốt của chúng ta.
- Hoan nghênh ngươi, Sở Mộ.
- Hoan nghênh gia nhập chiến đội số tám. Về sau chúng ta là đồng bọn tốt, huynh đệ tốt.
Từng đạo thanh âm vang lên, là đội viên của chiến đội số tám. Cả đám rống lớn, hết sức cao hứng, cao hứng từ tận trong lòng.
Đối chiến với Lâm Khải ba mươi ba chiêu mà vẫn bất bại. Sở Mộ đã chứng minh thực lực của hắn cho tất cả mọi người. Thái độ của tất cả mọi người thay đổi, trở nên nhiệt tình. Bởi vì từ tận trong lòng bọn họ nhận định Sở Mộ, coi Sở Mộ là huynh đệ, đồng bọn. Lại khiến cho Sở Mộ cảm nhận được tinh thần đoàn kết sau khi chiến một trận.
Chỉ là Hoa Diệp kia ngoài khiếp sợ ra lại có chút khinh thường.
- Sở Mộ, lúc nào chúng ta lại tái chiến tiếp.
Lâm Khải vỗ vai Sở Mộ rồi nói.
- Còn có ta.
Một Kiếm Vương thất tinh hô, chiến đấu vừa rồi khiến cho bọn hắn nhìn vào mà nhiệt huyết sôi trào.
- Sở Mộ, nhanh chóng đem tu vi tăng lên đi. Đến lúc đó ta cũng phải chiến với ngươi một trận.
Có Kiếm Vương bát tinh quát.
- Ta tính toán một chút, bây giờ Sở Mộ là Kiếm Vương tứ tinh đã có thực lực đối kháng với Kiếm Vương thất tinh. Nếu như trở thành Kiếm Vương ngũ tinh, vậy có khả năng đối kháng được với Kiếm Vương bát tinh. Nếu như trở thành Kiếm Vương lục tinh có lẽ có thể đối kháng với Kiếm Vương cửu tinh a.
Một Kiếm Vương bát tinh tính toán một phen, lập tức khiến cho mọi người cười vang.
- Không thể tính toán như vậy. Càng tới giai đoạn sau, thực lực cách biệt càng lớn.
Sở Mộ cười nói.
Mặc dù dưới tình huống bình thường, chênh lệch giữa Tạo Hóa cảnh thất trọng thiên và Tạo Hóa cảnh bát trọng thiên là mười lần. Nhưng mà Kiếm Vương bát tinh nắm giữ thủ đoạn mà Kiếm Vương thất tinh không nắm giữ được. Cho nên thực lực cách biệt với Kiếm Vương thất tinh càng thêm rõ ràng.
Dù sao thế giới Kiếm giả này có rất nhiều chuyện xấu, thủ đoạn cũng rất nhiều.
- Coi như là Kiếm Vương lục tinh cũng không được. Nhưng mà ta tin rằng, một khi ngươi trở thành Kiếm Vương thất tinh, nhất định có thể chống lại Kiếm Vương cửu tinh. Nếu như ngươi trở thành Kiếm Vương cửu tinh, rất có thể quét ngang được Kiếm Vương cửu tinh.
Một Kiếm Vương thất tinh cười to.
- Quét ngang Kiếm Vương cửu tinh, như vậy có chút quá mức.
Hoa Diệp lạnh lùng xen vào. Hắn khó chịu, nhìn thấy một Kiếm Vương tứ tinh làm náo động, từ trong lòng hắn cảm thấy khó chịu. Cho nên lời nói có chút chanh chua.
Hoa Diệp vừa mới nói xong, lập tức khiến cho bầu không khí lạnh xuống, cả đám nhìn nhau, không rõ đội phó vì sao lại như vậy.
- Hừ.
Nhìn thấy mọi người nhìn mình, Hoa Diệp cũng biết mình nói hơi quá. Nhưng mà tính tình hắn cao ngạo, sao lại nhận sai cơ chứ? Hắn hừ lạnh một tiếng, ống tay áo vung lên, lưu lại một bóng lưng rồi rời đi.
- Sở Mộ, ngươi đừng chấp nhặt. Tính cách của Hoa Diệp đội phó không thích sống chung với mọi người. Nhưng mà lòng hắn lại rất tốt, lúc chấp hành nhiệm vụ cũng rất chiếu cố đồng bạn.
Thượng Quan Hoa vội vàng giải thích, những người khác cũng liên tục gật đầu.
Chỉ là hắn cũng không biết Sở Mộ cũng không quan tâm. Lời nói của Hoa Diệp Sở Mộ căn bản không cho vào đâu. Sở Mộ lơ đễnh, hắn cũng nhìn ra được, Hoa Diệp này cao ngạo, không dễ ở chung.
Bất quá như vậy thì thế nào chứ? Trên thế giới này, người không dễ ở chung có rất nhiều, cũng không cần quan tâm tới hắn ta.
Nói trắng ra chỉ cần không phải là địch với Sở Mộ hắn là được.
Bầu không khí rất nhanh lại náo nhiệt.
- Đội trưởng, vì hoan nghênh Sở Mộ tới, không bằng ngươi đem đám Liệt Nguyệt túy ra uống chúc mừng một chút đi.
Một Kiếm Vương cửu tinh nhìn về phía Đổng Đình nói.
Lập tức hai mắt mọi người sáng ngời, giống như bóng đèn, nhìn vào trên mặt Đổng Đình, làm cho Đổng Đình biến sắc. Chợt hắn lại nhíu mày, dường như quyết định, sau đó mới gật đầu.
- Cũng được, vậy thì chúc mừng một chút.
- Quá tốt. Lần trước sau khi uống xong, ta không uống được rượu khác luôn.
- Sở Mộ, ta đảm bảo sau khi ngươi uống Liệt Nguyệt túy kia xong, uống rượu khác sẽ không cảm thấy có vị gì nữa.
Mọi người nói như vậy khiến cho Sở Mộ có chút hứng thú. Từ vẻ mặt Đổng Đình cũng có thể nhìn ra được, cái gọi là Liệt Nguyệt túy kia tất nhiên là một loại rượu rất ngon, cũng vô cùng trân quý.
Bất quá như vậy thì sao chứ? Đã là rượu thì cũng chỉ để cho người ta uống mà thôi.
..
- Đến đây, Sở Mộ, ta mời ngươi một ly.
Một Kiếm Vương bát tinh đứng dậy, giơ chén rượu với Sở Mộ rồi nói.
Sở Mộ cũng đứng dậy nâng chén, một ngụm uống cạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.