Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1821: Chiến Kiếm Vương thất tinh (Thượng)




- Lâm Khải nói đúng, mặc kệ tiềm lực của hắn tới đâu. Nhưng mà tu vi của hắn chỉ là Tạo Hóa cảnh tứ trọng thiên. Muốn được chúng ta tán thành thì nhất định phải có đủ thực lực. Nếu không hắn không thể gia nhập chiến đội chúng ta.
Một Kiếm Vương thất tinh khác nói thẳng.
Thượng Quan Hoa nhíu mày, sở dĩ hắn mời Sở Mộ gia nhập chiến đội thứ tám là nhìn trúng tiềm lực của Sở Mộ. Về phần thực lực, chỉ cần cố gắng tu luyện, chung quy cũng sẽ tăng lên.
Nhưng mà hiện tại lại xảy ra tình huống như thế này...
- Như thế nào mới xem như có đủ thực lực?
Bỗng nhiên Sở Mộ mở miệng hỏi.
Một câu nói từ trong miệng Sở Mộ khiến cho mọi người liên tục ngơ ngẩn.
- Sở Mộ, ngươi...
Thượng Quan Hoa mở miệng, hắn và Sở Mộ đã từng giao thủ cho nên biết rõ tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ cực kỳ cao thâm, thậm chí còn trên hắn. Nhưng mà tu vi của Sở Mộ quá thấp, hơn nữa mấy bộ kiếm pháp Sở Mộ tu luyện tuy rằng đều đạt tới Địa cấp, nhưng mà còn không có lĩnh ngộ tới tinh túy.
Bởi vậy thực lực của Sở Mộ coi như có lợi hại hơn đi chăng nữa thì thủy chung cũng có hạn.
- Có khí phách. Tu vi của ngươi chỉ là Tạo Hóa cảnh tứ trọng thiên, chúng ta cũng không làm khó ngươi.
Hai mắt Lâm Khải sáng ngời.
- Chỉ cần ngươi chứng minh trong lúc làm nhiệm vụ ngươi có thể tự bảo vệ mình là dược. Như vậy đi, thực lực thấp nhất trong chiến đội chúng ta là Kiếm Vương thất tinh. Chỉ cần ngươi có thể chống đỡ được mười chiêu trước mặt Kiếm Vương thất tinh là được.
- Chỉ cần mười chiêu thôi sao?
Sở Mộ hỏi lại một câu.
- Đúng vậy. Ngươi có thể nhận được huy hiệu tân binh tốt nhất chứng minh tiềm lực của ngươi quả thực hơn người. Cho ngươi đủ thời gian đề thăng tu vi lên, thực lực cũng có thể đề thăng rất nhanh. Ngươi càng cường đại đối với chiến đội chúng ta càng có lợi.
Lâm Khải nói.
- Nhưng mà ngươi hiện tại còn chưa đủ, cho nên nếu như ngươi có thể chống đỡ được mười chiêu dưới thế công của Kiếm Vương thất tinh. Như vậy tối thiểu ngươi cũng có khả năng bảo vệ được tính mạng mình. Tới lúc đó tự nhiên chúng ta sẽ giải quyết tất cả các đối thủ rồi tới giúp ngươi.
Lần này Thượng Quan Hoa cũng không nói gì thêm. Bởi vì hắn biết rõ lời nói của Lâm Khải có đạo lý.
với tư cách là một thành viên trong chiến đội, đi làm nhiệm vụ đương nhiên khó tránh khỏi. Nhưng mà tu vi Sở Mộ quá thấp, rất có thể sẽ cản trở, cho dù không cản trở, cũng có thể thoáng cái bị địch nhân chém giết.
Bởi vậy nếu như Sở Mộ có thể chống đỡ mười chiêu của Kiếm Vương thất tinh, có khoảng thời gian này, những thành viên khác trong chiến đội có thể chạy tới giải cứu Sở Mộ.
Sở Mộ biết rõ, muốn chính thức dung nhập vào trong chiến đội thứ tám này thì hắn phải qua được cửa ải này. Bằn không coi như bộ trưởng Duẫn phong coi trọng hắn thế nào cũng vô dụng. Bất kể là vào trong chiến đội nào cũng sẽ gặp tình huống như vậy.
Đặt mình vào trong vị trí người khác suy nghĩ, Sở Mộ cũng hoàn toàn có thể hiểu rõ được cách làm này.
- Đối thủ của ta là ai?
Sở Mộ không chút do dự hỏi, phần sảng khoái này lại khiến cho mọi người kinh ngạc.
- Là ta.
Lâm Khải cười nói.
- Khí phách của ngươi khiến cho ta bội phục. Nhưng ta sẽ không nhẹ tay đâu.
- Mời.
Sở Mộ thoáng cười cười, lạnh nhạt nói.
Mọi người liên tục lùi lại, nhường khoảng trống cho Sở Mộ và Lâm Khải.
Trận chiến giữa bọn hắn, hoặc là nói Lâm Khải ra tay. Trừ bí pháp và một ít đòn sát thủ ra, một khi toàn lực ra tay, phạm vi ảnh hưởng không nhỏ. Bọn hắn lùi về phía sau một ít, không chỉ có thể để cho Lâm Khải bộc phát ra toàn bộ, mà còn có thể bảo vệ bản thân một cách tốt nhất.
Trong tích tắc, Lâm Khải tiến vào trong trạng thái chiến đấu, nụ cười trên mặt biến mất. Vẻ mặt lạnh lẽo, khí tức sắc bén ngưng tụ quanh thân. Kiếm chậm rãi rút ra, thân kiếm và vỏ kiếm ma sát với sau tạo thành thanh âm trầm thấp. Truyền vào trong tai mọi người khiến cho mọi người có cảm giác da đầu run lên.
Đây là một thủ đoạn nhỏ của Lâm Khải. Lúc rút kiếm cũng đã công kích, dùng thanh âm công kích trên phương diện khí thế. Thanh âm trầm thấp từng đợt từng đợt truyền vào trong tai Sở Mộ. Trở nên sắc bén, cao vút. Như là ma âm rót vào trong đầu, tạo thành sóng to gió lớn trong thế giới tinh thần. Muốn đánh nát thần niệm.
Kiếm giả tầm thường, nếu như lực lượng thần niệm không có đạt tới Kiếm Vương thất tinh, tất sẽ bị quấy nhiễu. Lực lượng thần niệm càng yếu, độ quấy nhiễu sẽ càng mạnh. Thậm chí dưới thanh âm quấy nhiễu lực lượng thần niệm còn có thể bị tán loạn, tinh thần thác loạn.
Mọi người tương đối quen thuộc Lâm Khải này. Vừa nhìn thấy hắn dùng thủ đoạn này đối phó với Sở Mộ thì sắc mặt đã hơi đổi. Bởi vì tu vi của Sở Mộ chỉ là Tạo Hóa cảnh tứ trọng thiên. Là Kiếm Vương tứ tinh, dưới tình huống bình thường. Kiếm Vương tứ tinh đối mặt với một chiêu này của Lâm Khải chỉ sợ sẽ không chống được ba tức sẽ ngã xuống đất, tinh thần bị thương.
Nhưng mà vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, giống như không nghe được thanh âm rút kiếm của lâm Khải.
- Có chuyện gì xảy ra?
- Không ngờ hắn lại không bị ảnh hưởng một chút nào?
Ngay cả bản thân Lâm Khải cũng không nhịn được mà khiếp sợ vô cùng.
Kỳ thực không phải Sở Mộ không bị ảnh hưởng. Mà lực lượng thần niệm của hắn tương đương với Kiếm Vương thất tinh đỉnh phong. Trừ phi lâm Khải đạt tới cấp độ Kiếm Vương bát tinh, mới có thể khiến cho Sở Mộ có phản ứng.
Kiếm đã rời vỏ, một đạo hàn mang chảy xuôi trên thân kiếm. Trường kiếm trực chỉ phía trước, hàn mang bắn ra, trong không khí xuất hiện cảm giác lạnh lẽo. Từng tầng sóng âm chảy xuôi trên thân kiếm.
Kiếm vung vẩy, tiếng rít sắc bén vang vọng. Ma âm vang vọng, thanh âm như xuyên sắt phá đá. Một kiếm tạo thành từng vòng thanh âm gợn sóng lan tràn tới phía Sở Mộ.
Ma Âm kiếm pháp. Đây là một bộ kiếm pháp phẩm cấp đạt tới Địa cấp cao giai. Dùng Âm chi quy tắc làm chủ.
Kiếm chiêu xuất ra, từng kiếm như muốn đoạt mạng, nhanh mà hung ác, chứa đựng thanh âm sắc bén, giống như muốn đem tất cả mọi thứ chung quanh xé rách.
Vẻ mặt Sở Mộ lạnh lẽo, Ngũ Tương kiếm rời khỏi vỏ, ngay lập tức thi triển ra Phong Lôi tam thập nhị kiếm. Trong mắt người khác, Ngũ Tương kiếm giống như biến thành một đạo sấm sét, tàn sát bừa bãi, có thể dễ dàng phá hủy tất cả.
- Không ngờ đã nắm giữ tinh túy của môn kiếm pháp kia.
Ngay cả đội trưởng Đổng Đình cũng có chút kinh ngạc. Vẻ mặt Thượng Quan Hoa càng thêm dị dạng, bởi vì hắn cảm thấy Phong Lôi tam thập nhị kiếm mà Sở Mộ thi triển ra lúc này so với lúc trước đối chiến với hắn càng thêm mạnh mẽ hơn một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.