Hoàng Kim Đồng

Chương 3: Ảo Giác




Tống Tinh Quân kể từ khi tốt nghiệp, vẫn một mực làm hộ lý ở bệnh viện này, bởi vì tính tình ôn nhu, dung mạo xinh đẹp, tại phòng điều trị bình thường làm việc không đến một năm, đã được điều tới phòng điều trị cao cấp, mặc dù công tác ở phòng bệnh cao cấp tương đối mà nói thì nhẹ hơn một chút, bất quá phải thường xuyên ứng phó với mất ánh mắt mê đắm cùng với bàn tay heo của những kẻ ra vẻ đạo mạo, nhưng mà thu nhập so với phòng điều trị bình thường cao hơn rất nhiều, đối với gia cảnh bình thường như của Tống Tinh Quân thì tương đối hài lòng với công việc này.

Hiện tại...đối với bệnh nhân tuổi không chênh lệch so với mình này, Tống Tinh Quân cũng rất có hảo cảm, mặc dù bệnh nhân này có khả năng bị mù, thế nhưng Trang Duệ mấy ngày qua biểu hiện rất lạc quan, tính tình vui tươi, cũng lây nhiễm sang mọi người bên cạnh hắn, thái độ đối đãi với bác sĩ và y tá lại càng thêm lễ độ, ở trên người của hắn, chưa từng giống như một số người bệnh khác cự tuyệt uống thuốc hay phát cáu, điều này làm cho công tác của Tống Tinh Quân thoải mái hơn rất nhiều, tâm tình cũng rất vui vẻ.

Bất quá giờ phút này trong lòng Tống Tinh Quân đã mất đi toàn bộ ấn tượng tốt với Trương Duệ trước kia, bởi vì ngay vừa rồi, nàng đột nhiên cảm giác thấy trước ngực nóng lên, cảm thấy hình như là có bàn tay vuốt ve ở đó, thời điểm này có thể làm được việc ấy, cũng chỉ có Trang Duệ ở trước mặt nàng, hơn nữa thân thể của chính mình lại che khuất tầm mắt của người khác, cũng không thể có người thứ hai chứng kiến hành động của Trang Duệ, ngay cả tầm mắt của mình cũng bị đầu của Trang Duệ chặn lại, mà khe hở sau ót của Trang Duệ lập tức che đi hết rồi, Tống Tinh Quân tuy rằng trong lòng muốn hung hăng cấp cho người thanh niên này một cái tát, nhưng mà may là đạo đức nghề nghiệp vẫn làm cho nàng nhịn xuống không có lên tiếng.

Bất quá Tống Tinh Quân rất nhanh liền chịu đựng không nổi , bởi vì kẻ gây rối không vì nàng nhượng bộ mà đình chỉ, ngược lại còn táo tợn hẳn lên, hai bàn tay kia tựa hồ bắt đầu ở trước ngực nàng xoa nắn, cứ như là có vô số con kiến ở bên trong da của nàng đồng thời cắn đốt, Tống Tinh Quân nhất thời cảm giác thấy một trận ngứa ngáy, một loại khoái cảm khó tả từ trước ngực tràn ngập ra, nếu không phải nàng mang khẩu trang, tất cả mọi người có thể phát hiện lúc này Tống Tinh Quân mặt đã ửng hồng.

Khẽ đem thân thể lùi về phía sau một bước, Tống Tinh Quân cúi đầu nhìn về phía hai tay của Trang Duệ, khiến nàng cảm thấy ngạc nhiên chính là, hai tay của Trang Duệ rất tự nhiên buông thõng ở hai bên thân thể hắn, cũng không có động tác gì, nếu không phải trước ngực mình vẫn còn bị quấy rối liên tục, vì thế Tống Tinh Quân khẳng định đầu sỏ chính là là Trang Duệ.

Nhưng mà giờ phút này Tống Tinh Quân vẫn còn cảm giác được trước ngực khác thường, hơn nữa cái loại cảm giác ngứa ngáy này đã hoàn toàn biến thành một trận khoái cảm khó tả, loại khoái cảm này khiến cho Tống Tinh Quân cơ hồ rên rỉ thành tiếng, không có ai biết rằng, nơi mẫn cảm nhất trên thân thể Tống Tinh Quân chính là trước ngực của nàng, thường xuyên vào nửa đêm không có người, nàng thường vuốt ve bộ ngực của mình, để có thể có thể cảm nhận được ** khoái cảm.

Bất quá một thời gian trước nàng phát hiện bộ ngực của mình mọc lên một khối sưng nhỏ, làm cho nàng không yên lòng một khoảng thời gian, Tống Tinh Quân muốn đi kiểm tra một chút, nhưng mà hiện tại loại khoái cảm này so với lúc tự mình vuốt ve còn mạnh mẽ hơn.

Từng trận khoái cảm giống như sóng triều nhất thời kéo tới, lúc này Tống Tinh Quân đã cảm giác được chỗ giữa hai bắp đùi của mình có một cổ nhiệt lưu trào ra, tin rằng quần lót Lace màu đen mình mặc đã bị cảm giác không thể khống này dâng lên mà ra nhiệt lưu khiến cho ướt đẫm.

Rốt cục, bác sĩ cũng hoàn thành xong việc cắt chỉ, sau khi dùng hai tay khẽ run tiếp nhận dụng cụ bác sĩ đưa tới, sắc mặt ửng đỏ Tống Tinh Quân vội vàng thối lui ra khỏi phòng bệnh, nàng không biết đến tột cùng xảy ra chuyện gì, chỉ biết là cái loại khoái cảm khó tả này vẫn tiếp tục như cũ, nếu như vẫn tiếp tục ở trong này, nàng không dám cam đoan chính mình có thể hay không phát ra tiếng rên rỉ sung sướng.

"Hay là tại khối sưng nhỏ phát hiện trước kia xảy ra biến dị?"

Lúc trở lại phòng trực bạn của y tá, khoái cảm trước ngực mới chậm rãi thối lui, nhưng mà Tống Tinh Quân trong lòng còn lo lắng không thôi, vội vàng chạy tới phòng thay đồ, hai tay của nàng như trước kia vuốt ve ngực của mình, lại kinh ngạc phát hiện, cái khối sưng kia đã không thấy đâu, hoàn toàn biến mất.

Ngay khi Tống Tinh Quân rời khỏi phòng bệnh, Trang Duệ rốt cục cũng thanh tỉnh lại, bởi vì khi Tống Tinh Quân đi khỏi, Trang Duệ liền phát hiện hình ảnh khiến cho hắn miệng đắng lưỡi khô đã biến mất.

Cùng lúc đó, cỗ khí tức lạnh lẽo vừa rồi theo ánh mắt của Trang Duệ phóng ra ngoài, lại quay trở về trong mắt của hắn, bất quá đạo khí tức này tựa hồ hư nhược đi rất nhiều, khiến cho mắt Trang Duệ có cảm giác hơi chút đau đớn, giống như cái mũi bị người ta đánh một quyền, tuyến lệ giống như bị ép, nước mắt không tự khống chế mà chảy xuống, làm cho trước mắt nhất thời trở nên mơ hồ, khiến cho Trang Duệ cũng không phát hiện Tống Tinh Quân đã đi ra khỏi phòng bệnh.

"Ảo giác? Vì sao lại chân thật vậy a, so với cái phim AV của lão Đại còn rõ ràng hơn, ân, so với cái kia còn lớn hơn...".

Trang Duệ nỗ lực chớp mắt, đưa tay dụi dụi hai mắt, hắn muốn nhìn một chút xem trong phòng bệnh còn có người nào tồn tại không,.

"Tiểu Trang, đừng nhúc nhích, mắt thời gian dài không thấy ánh mặt trời, rơi lệ là bình thường, hiện tại không được dụi mắt, phải dùng bông đã được tiêu độc mà lau, di, Tiểu Tống đâu, chờ một chút, ta đi lấy băng gạc." Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trang Duệ vừa nâng tay lên liền bị bác sĩ chủ trị bắt ngừng lại, bất quá sau khi nháy mắt vài cái, cảm giác đau đớn trong mắt đớn chậm rãi biến mất, mà trước mắt cũng dần dần rõ ràng lên, thấy vẻ mặt đầy nước mắt của mẫu thân, nhìn thấy vẻ mặt đầy lo lắng của Đức thúc, Trang Duệ thần trí mới từ chỗ được xem tấm hình kiều diễm vừa rồi thanh tỉnh lại, nhưng mà hắn cảm giác được một tia lương khí trong mắt của mình, số lượng tựa hồ giảm bớt rất nhiều, chỉ như một tầng giấy mỏng bám vào chung quanh hốc mắt.

"Tiểu Duệ, con cảm thấy thế nào? mắt có thể nhìn thấy ko? Còn đau không?"

Mẹ Trang Duệ một mực nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Trang Duệ, vừa rồi hắn rơi lệ đầy mặt mà tình hình thực tế trước mắt làm bà sợ hãi.

"Không có việc gì , mẹ, mắt con không đau, nhìn rất rõ ràng, vừa rồi có thể là bị ánh sáng kích thích, mẹ đừng lo lắng, Đức thúc, quản lý Vương, cám ơn mọi người, trong khoảng thời gian này đã làm phiền mọi người."

Trang Duệ đối với Đức thúc cùng Vương quản lý đầu tư công ty, khi hắn nằm viện trong khoảng thời gian này, bệnh viện sở dĩ tạo nhiều thuận lợi, đều là kết quả Đức thúc cùng quan lý Vương nhiều lần cùng bệnh viện giao tiếp, nếu không hắn sao có thể ở lại phòng bệnh cao cấp chứ, hơn nữa mẹ Trang Duệ cũng không có cách nào ở trong này chăm sóc hắn, dựa theo quy định bệnh viện, trong phòng bệnh không đồng ý gia đình bệnh nhân qua đêm, xin thăm nom còn cần giao nộp một số phí thăm nom xa xỉ, nói gì là thân nhân ở lại chăm sóc.

"Tiểu Trang, không cần nói như vậy, cậu dám chống lại bọn chúng, giữ vững đạo đức nghề nghiệp, những điều này đáng giá cho chúng ta học tập, chúng ta làm những điều này, chẳng qua là muốn cho vị anh hùng câuj sớm khôi phục một chút thôi, không coi vào đâu, cậu không có việc gì tôi cũng an tâm , tôi đi về trước hướng lãnh đạo báo cáo, chờ cậu hoàn toàn bình phục, phải mời cậu làm báo cáo sự tích anh hùng đấy."

Quản lý Vương an ủi Trang Duệ vài câu liền rời đi, lúc này bác sĩ cũng trở lại, hỏi lại tình huống mắt của Trang Duệ, Trang Duệ chỉ nói là lúc vừa mở mắt ra thì cảm giác được có điểm đau đớn, sau lại thấy vô sự , còn đoạn hình ảnh kiều diễm kia, tất nhiên là lược qua không đề cập tới rồi, thời điểm này cũng không phải lúc nghiên cứu kỹ, Trang Duệ chỉ nghĩ có thời gian rảnh thì tiếp tục nghiên cứu một chút xem đó rốt cuộc là ảo giác hay là sự thật.

"Tiểu Trang, cũng sắp tới tết rồi, công ty quyết định cho cậu nghỉ phép hai tháng, cho cậu về nhà ăn tết, ở nhà nghỉ ngơi tốt hơn so với ở Trung Hải, qua năm cậu tiếp tục nghỉ ngơi thêm một tháng nữa, còn chuyện tình của ban tài vụ tạm thời do tổng công ty điều người xuống quản lý, cậu không cần lo lắng, chị dâu trong khoảng thời gian này có thể nói vì cậu mà tốn không ít tâm tư, tiểu tử ngươi trở về cần hảo hảo hiếu thuận với lão chị dâu a."

Đức thúc hướng Trang Duệ nói quyết định của công ty, một mặt là sắp ăn tết , hơn nữa mắt và gáy của Trang Duệ bị thương đều cần phải nghỉ ngơi, ở lại thành phố Trung Hải mà nói, còn phải mời hộ lý chăm sóc, dứt khoát cấp cho hắn 2 tháng, chờ hắn hoàn toàn bình phục rồi trở về đi làm.

"Hắc, lão yêu, ta tới rồi, hộ lý xinh xắn kia...".

Cửa phòng bệnh thò ra một cái đầu, lời nói đến một nửa liền nuốt trở vào, đây là đồng học thời đại học của Trang Duệ, cũng là lão Đại trong ký túc xá của hắn, trong khoảng thời gian Trang Duệ bị thương, hắn mỗi ngày đều đến một lần, bất quá dụng tâm là đặt ở trên người hộ lý xinh xắn kia của Trang Duệ, dù sao thì đối với Trang Duệ đó cũng là một cái nhân tình..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.