Cực Võ

Chương 217: Con đường mới – Vũ sư (2)




Vô Song cần một con đường mới, một con đường không dùng nội lực, thú thật con đường này Vô Song còn có một lựa chọn khác đấy chính là Cầm Sư, đáng tiếc cái nghề nghiệp này không hợp với Vô Song bởi Cầm Sư là một nghề nghiệp siêu cường đại nhưng nhiều lúc lại rất dễ lật thuyền trong mương.
Nếu theo ngôn ngữ game mà nói Cầm Sư vừa có thể đi theo tổ đội, tăng chiến lực cho tổ đội, vừa có thể giảm chiến lực đối phương, nếu đi một mình sức sát thương cũng cực cao, chưa kể còn có khả năng vượt cấp chiến đấu cực tốt nhưng Cầm Sư cũng có những điểm yếu cố hữu.
Cầm Sư bị hạn chế bởi tốc độ, theo lý thuyết thì vừa có thể tay dùng cầm, chân vận khinh công, với cái lý thuyết này tốc độ dĩ nhiên không phải vấn đề với Cầm Sư đáng tiếc lý thuyết trên giấy tờ thì bao giờ cũng dễ hơn thực hành, chỉ có mang vào thực chiến mới thấy cái lý thuyết này vớ vẩn thế nào, ít nhất thiên hạ này không ai làm nổi, không ai có thể vừa di chuyển tốc độ cao lại vừa sử dụng được toàn bộ tinh hoa của cầm thuật.
Một yếu điểm nữa của Cầm Sư chính là khả năng bị lật thuyền, đúng là Cầm Sư có khả năng vượt cấp chiến đấu rất tốt nhưng mà ngược lại không biết chừng gặp phải khắc tinh khi đó cho dù mạnh hơn đối phương thì cũng rất mệt mỏi thậm chí thua thảm.
Không nói đâu xa, nhìn Quách Tĩnh cùng Hoàng Dược Sư là hiểu, Bích Hải Triều Sinh bá đạo là thế mạnh mẽ là thế cũng có làm gì được Quách Tĩnh?.
Vấn đề cuối cùng của Cầm Sư là vấn đề cầm phổ, cầm phổ cao cấp còn hiếm hơn cả võ học cao cấp, hiếm hơn cả tuyệt học hàng đầu thiên hạ, Vô Song cả đời mới một lần được thấy cầm phổ cao cấp hiển uy, đấy chính là lúc Quỳnh Hương đấu với Long Đế trong khi một đời Vô Song lại thấy qua không biết bao nhiêu tuyệt học võ công, nhìn vào đây có thể thấy cầm phổ cấp cao khó nắm đến tay như thế nào.
Cầm sư càng về sau càng dựa nhiều vào cầm phổ, cầm phổ càng cao cấp càng nhiều thì chiến lực cầm sư càng mạnh, ngược lại không có cầm phổ cao cấp thì cho dù cầm thuật bá đạo hơn nữa, trình độ cao hơn nữa thì cũng nửa bước khó đi, gần như không thể kích thương đế vị cao thủ.
Chuẩn đế khác đế vị ở chỗ nào?, thật ra chuẩn đế đã rất mạnh, cũng không hẳn không thể chiến đế vị thậm chí có những trường hợp đặc biệt giết đế vị cũng được, điển hình là Vô Song, Quỳnh Hương cùng Đông Phương Bất Bại.
Vô Song chỉ cần nâng nội lực của mình lên, chỉ cần nội lực cũng có thể so với các chuẩn đế bình thường thì chẳng cần đột phá đế vị cũng có thể chiến hòa Long Đế thậm chí giết Long Đế, đương nhiên là không cần Hàng Long Khí.
Quỳnh Hương cũng không cần nói, đêm hôm đó mà nàng mở toàn lực bản thân Long Đế cũng không thắng được nàng thậm chí thảm bại trong tay nàng có thể nói là điều đương nhiên.
Đông Phương Bất Bại nhiều năm trước cũng chỉ là chuẩn đế nhưung mà chiến lực của hắn phải dùng từ quái vật để hình dung, đế vị bình thường nhìn thấy Đông Phương Bất Bại cũng tê cả da đầu, đương nhiên tại thời điểm này Đông Phương Bất Bại đã sớm đột phá Quỳ Hoa tầng 7 đạt tới đế vị.
Chuẩn đế thường thường sẽ yếu hơn đế vị nhưng không phải toàn bộ mọi trường hợp đều thế vì vậy sự khác biệt giữa hai bên vốn không nằm ở chiến lực thậm chí không nằm ở cảnh giới, sự khác biệt của hai bên nằm ở khả năng hợp đạo, đây là một vấn đề rất khó nói nhưng mà người được pháp tắc thế giới này công nhận thì sẽ trở thành đế vị, không được công nhận thì mãi mãi chỉ là chuẩn đế.
Cũng chính vì việc được luật lệ thế giới này chấp nhận mà những cường giả kia có linh hồn cực cường đại, linh hồn như được thế giới gia cố, cho dù là cầm đế mà không có cầm phổ thích hợp cũng không thể kích thương đế vị cao thủ, đây là một vấn đề rất vướng chân vướng tay với Cầm Sư.
Tất cả những nguyên nhân trên khiến Vô Song không có hứng thú đi theo con đường này, đối với cầm thuật Vô Song không có ý định đi đến tận cùng, đủ là được chứ không cầu đi xa nhất lại càng không cầu trở thành cầm đế.
Con đường cầm sư đủ cường đại nhưng cũng đủ yếu, Cơ Vô Song thực sự không muốn đi theo con đường này vì vậy chỉ có thể lựa chọn một con đường khác và Tử La Lan là người khai mở con đường đó cho nàng.
_ _ _ _ _ _ _ _ __
Tử La Lan hiện tại bi trói cả hai tay trong xích sắt, ánh mắt sợ hãi mang theo vài phần né tránh, nàng không dám nhìn Vô Song.
Vô Song nhìn nàng, việc đầu tiên chính là đưa tay ra chạm vào chiếc mặt nạ của nữ nhân này, không rõ vì lý do gì ngay cả khi bị giam giữ lại Giác Viễn vẫn không tháo mặt nạ của nàng ra?.
"Ngươi có phiền không? ".
Vô Song hỏi một câu không đầu không đuôi nhưng mà Tử La Lan vẫn sẽ hiểu ý, nữ tử này run lên một cái sau đó đáp.
"Ngươi muốn thì cứ tháo ra, việc gì phải hỏi? ".
Nàng vừa dứt lời Vô Song liền thóa tấm mặt nạ này ra thật sau đó ánh mắt hơi híp lại nhìn Tử La Lan, một tay đưa ra nâng cằm nàng lên, chăm chú nhìn dung mạo của nàng.
Dung mạo của Tử La Lan rất đẹp hơn nữa đây cũng không phải dung mạo của nữ nhân Trung Nguyên, đây là dung mạo của nữ tử Thiên Trúc, trên trán Tử La Lan vẫn còn một vết chấm ở trung tâm, cái hình ảnh này Vô Song kiếp trước quen thuộc vô cùng.
Khác với cơ thể độc một màu tím thì khuôn mặt của Tử La Lan mang theo làn da bánh mật khỏe mạnh tràn ngập sức sống.
Dung mạo của nàng thực sự khác xa với thân thể.
Nhìn dung mạo nữ nhân này một lúc, Vô Song rốt cuộc lại hỏi.
"Ngươi gọi Đế Thích là ân sư, vậy ngươi biết gì về Đế Thích".
Khuôn mặt của Tử La Lan vẫn đang bị Vô Song giữ lại, Tử La Lan chỉ có thể chăm chú mà đối diện với Vô Song, nghe Vô Song hỏi Tử La Lan cắn răng một cái sau đó nói.
"Ngươi giết ta đi, ta sẽ không phản bội ân sư".
Vô Song tựa hồ ngoài ý muốn với câu trả lời này của nàng sau đó lại cười hỏi.
"Là không thể hay không dám? ".
Tử La Lan lần này do dự một chút rồi nói.
"Là cả hai".
Lần này Vô Song gật đầu, như đã nói từ trước, Vô Song cũng không hy vọng có thể lấy được thông tin của Đế Thích Thiên từu miệng Tử La Lan, theo những gì Vô Song hiểu về con người kia, bản thân Tử La Lan chỉ là tốt thí, tốt thí thì có tư cách gì biết rõ về chủ nhân?.
Ngoài vấn đề này ra Đế Thích Thiên có rất nhiều thủ đoạn kinh người, cho dù Tử La Lan có biết đủ nhiều thông tin về hắn chỉ sợ Đế Thích Thiên cũng có cách ngăn nàng mở miệng ngay cả khi hai người cách xa vô cùng.
Đây chỉ là suy đoán của Vô Song hơn nữa suy đoán này cực vô lý bất quá đối với Đế Thích Thiên mọi suy đoán vô lý khi áp vào người hắn đều sẽ được coi là có lý, có thể thực hiện, đáng sợ vô cùng.
"Ta nghe ngươi nói Đế Thích một đời chỉ thu 7 đệ tử, ngoài ngươi ra có thể nói qua 6 kẻ còn lại được chứ?".
Lần này Tử La Lan lại nghĩ nghĩ một chút rồi gật đầu.
"Ân sư bản thân thu nhận 7 đệ tử gọi là Thất Đế Tử, bản thân ta lúc trước cũng không nằm trong Thất Đế Tử, ta vốn là nhân tuyển dự bị nhưng rốt cuộc có thể vào hàng ngũ này".
"Thất Đế Tử... có vài người ta biết, đồng thời gặp qua nhưng có những người ta căn bản chưa thấy mặt ".
"Ngươi... ngươi phải chuẩn bị tinh thần, dù sao ngay cả thông tin ta biết về bọn họ cũng không phải thông tin hoàn toàn chính xác... cũng không thể vì thế mà trách oan ta ".
Tử La Lan cơ hồ vẫn rất sợ Vô Song, Vô Song nghe nàng nói cũng chỉ cười cười gật đầu, Thất Đế Tử vừa nghe đã thấy mạnh nhưng mà mạnh như thế nào cũng có giới hạn, Vô Song căn bản chỉ muốn nghe cho vui, lười để ý kỹ đến cái đám này, sau này gặp mặt đương nhiên tự biết hư thực, tự biết thực lực đối phương đến đâu.
Thất Đế Tử có thể là quái vật, thậm chí cả 7 người đều có khả năng ma hóa bất quá chính Cơ Vô Song cũng là một con quái vật, một dị vật không nên tồn tại ở thế giới này, nàng liền có gì phải sợ?.
Thấy vẻ mặt Vô Song tương đối "dễ chịu", Tử La Lan mới ngập ngừng mà nói.
"Thất Đế Tử không phân trước sau, không phân trên dưới, địa vị ngang nhau, chỉ tôn ân sư Đế Thích làm chủ, chỉ vì ân sư làm việc, ngoài ra liền có thể tự do hành động ".
"Thất Đế Tử lần lượt lấy danh hiệu mà gọi nhau, bao gồm Phổ Hiền Thượng Đế, Bảo Sanh Đại Thánh, Bất Khống Đế Quân, A Súc Đại Đế, Chuẩn Đề Thiên Quân, Văn Thù Bồ Tát, Đại La Nguyên Quân ".
"Trong số 7 người thì ta chính là Văn Thù Bồ Tát... tuy nhiên ta mới kế thừa vị trí này mà thôi, ta nghe nói Văn Thù Bồ Tát trước đây đã rời khỏi Thất Đế Tử, không rõ là nàng phản bội lại ân sư hay... thực hiện nhiệm vụ của ân sư, ta chỉ biết vị trí Văn Thù Bồ Tát khi đó không có ai ngồi, rốt cuộc đến phiên ta kế nhiệm".
Vô Song bản thân vốn chỉ là nghe cho vui nhưng mà nghe xong cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh, đặt biệt hiệu mà thôi cũng cần bá đạo như vậy?.
Vô Song tiếp tục nhìn Tử La Lan, đợi nàng nói tiếp bởi bản thân Vô Song vậy mà bị đám Thất Đế Tử kia khiến cho có hứng thú rất lớn, đám người dám dặt biệt hiệu như vậy đương nhiên không kể nào tầm thường.
Tử La Lan hiểu ý Vô Song, không cần Vô Song hỏi nàng lại nói tiếp.
"Phổ Hiền Thượng Đế thực sự rất nổi tiếng ở Mông Cổ, người này cũng là chủ nhân của họ Thạch, hắn gọi là Gia Luật Võ Thần, một trong thiên hạ tứ vương ".
"Bảo Sanh Đại Thánh hiện tại là Mông Cổ quốc sư, người này gọi là Kim Luân Pháp Vương "
"Bất Khống Đế Quân... người này ta thực sự không biết gì cả, chỉ biết hắn gọi Gia Luật Vũ Kỳ"
"A Súc Đại Đế ta cũng không biết gì cả, chỉ biết người này gọi Gia Luật Hiểu Diêu"
"Chuẩn Đề Thiên Quân gọi là Nguyệt, họ là gì ta cũng không biết chỉ biết Chuẩn Đề Thiên Quân không phải người Mông Cổ, có lẽ giống như ta đến từ ngoại bang "
"Văn Thù Bồ Tát trước đây là một nữ tử, một nữ tử Phù Tang, nàng gọi Tuyết... về phần cả họ cả tên là gì ta cũng không có rõ".
"Người cuối cùng Đại La Nguyên Quân, người này là con trai nhỏ tuổi nhất của Đại Khả Hãn – Thiết Mộc Chân chỉ là không biết gì sao không lấy vương họ Gia Luật, người khác gọi hắn là Hốt Tất Liệt... tuy nhiên người này có chút đặc biệt, cả ngày chỉ ăn rồi chờ chết, không giống phụ thân của mình một điểm nào ".
"Ta nghe nói Hốt Tất Liệt thật ra không có tư cách tiến vào vị trí Thất Đế Tử có điều kẻ này quá phế vật dẫn tới Đại Khả Hãn thậm chí muốn giết chết hắn, rốt cuộc Đại Khả Hãn liền xuống nước với ân sư, để ân sư đào tạo kẻ này có điều ta nghe nói đến cả ân sư cũng chán ghét hắn, trong Thất Đế Tử gần như không ai quan tâm đến hắn ".
Tử La Lan nói đến đây liền không mở miệng nữa, toàn bộ những điều nàng biết về Thất Đế Tử, nàng đã nói cho Vô Song.
Vô Song ở một bên chăm chú lắng nghe đồng thời bắt đầu suy nghĩ thật nghiêm túc vấn đề Thất Đế Tử.
Đám người này đương nhiên không có ai dễ nhằn, trong 7 người vậy mà có cả Gia Luật Võ Thần, kẻ này Vô Song chưa gặp mặt nhưng chỉ cần hắn ngồi vững vị trí Thiên Hạ Tứ Vương của mình đã đủ để Vô Song không thể coi thường, chưa kể lấy Võ Thần làm tên cũng đủ "trâu bò".
Người tiếp theo làm Vô Song chú ý chính là Kim Luân, Vô Song khi nghe tên kẻ này còn tưởng mình nghe sai, không ngờ Kim Luân Pháp Vương vậy mà lại nằm trong Thất Đế Tử, sự việc liền có chút thú vị, Kim Luân Pháp Vương theo nguyên tác liền bị Dương Quá giết chết, Vô Song sau khi nghe trong Thất Đế Tử có Kim Luân Pháp Vương thì nàng liền nghĩ ngay đến việc để Dương Quá tới đối phó, đương nhiên đây chỉ là nghĩ thoáng qua mà thôi, nàng rất nhanh sẽ nghĩ đến những vấn đề khác.
Trong Thất Đế Tử, trừ Kim Luân cùng Gia Luật Võ Thần ra thì Vô Song chưa nghe tên ai cả, mãi đến cái tên cuối cùng mới khiến Vô Song một lần nữa phải chú tâm, thậm chí cả người có chút run lên.
Hốt Tất Liệt tại thế giới này là kẻ vô danh, nói ra tên hắn chỉ sợ toàn Trung Nguyên chẳng mấy ai biết nhưng ở thời hậu thế thì đây lại là nhân vật sánh ngang với Thiết Mộc Chân.
Đại Khả Hãn Thiết Mộc Chân là người có công thống nhất Mông Cổ còn Tiết Thiện Hán Hốt Tất Liệt là người có công mang hung uy của Mông Cổ quét ngang thiên hạ.
Kẻ nào tin Hốt Tất Liệt là phế vật thì tin nhưng Vô Song đánh chết cũng sẽ không tin.
Mông Cổ không chỉ có một Thiết Mộc Chân, một Đế Thích Thiên vậy mà còn xuất hiện một Hốt Tất Liệt?, điều này... không bù cho Nhà Thanh, không chỉ có Ngao Bái, Ngụy Trung Hiền đã thế Trấn Nam Vương còn là Ngô Tam Quế, Trấn Bắc Tướng Quân lại còn là An Lộc Sơn, tể tướng đương triều nghe nói còn là Tần Cối?.
Hai quốc gia so sánh với nhau, Đại Thanh vì cái gì thảm như vậy?.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.