Con Rể Quyền Quý

Chương 2600:




Chương 2600:

Đôi mắt Trương Thác lập tức nhìn về phía Ngô sư tỷ.

Cho dù Ngô sư tỷ không nhìn, cũng có thể cảm nhận được sát ý ngưng tụ trên người mình, cô ta ngẩng đầu nhìn phía trên.

Ngô sư tỷ đang đánh cược, sau khi nhìn thấy Trương Thác gi ết chết ông Dương xong, Ngô sư tỷ đã nghĩ kỹ, một khi có cơ hội tuyệt đối phải vạch trần người này. Mình đối phó anh vài lần, một khi tới nơi an toàn, người này tuyệt đối sẽ không để mình sống, thay vì như vậy, còn không bằng làm liều một lần.

Người ở phía trên hơi sửng sốt, sau đó cười ra tiếng: “Ha ha ha, cô gái, đôi mắt không tệ, vậy mà có thể nhìn ra thân phận của hai chúng tôi!”

Vẻ mặt Ngô sư tỷ vui mừng.

Khác với Ngô sư tỷ, sắc mặt đám người còn lại đều khó coi.

“Ngô sư tỷ, chị làm gì thế!” Lâm Giai Thụy cảm thấy khó hiểu nhỏ giọng quát, đi lên muốn kéo Ngô sư tỷ.

“Cút sang một bên” Ngô sư tỷ đẩy Lâm Giai Thụy ra, sau đó tiến lên trước mở miệng: “Đại nhân, chỗ chúng tôi có người lẻn vào, che giấu tai mắt người khác, còn giết thành viên của Kiếm Cốc, tôi không thể chịu đựng được anh hào của Kiếm Cốc đều chết trong tay đám người này”

“Hả?” Bỗng nhiên người ở phía trên nhẹ nhàng mở miệng, vừa định nói chuyện, thì nghe có một giọng nói vang lên trong đêm đen, giống như sấm sét nổ vang, khiến màng tai mọi người sinh đau.

“Đám chuột nhất kia! Giết sư đệ sư muội của tôi, hôm nay tôi xem cậu chạy đi đâu!”

Dưới ánh trăng, một bóng người kiếm khách màu trắng bay tới, phía sau kiếm khách mặc đồ trắng này, một Anh Linh xuất hiện, tỏa ra uy áp.

Kiếm khách màu trắng xuất hiện ở dưới ánh trăng, đúng là cường giả Chí Tôn của Kiếm Cốc.

Dưới ánh trăng, sát khí nghiêm túc tung hoành, sau khi Chí Tôn của Kiếm Cốc xuất hiện, cả vùng trời đất đều mang theo uy áp mãnh liệt.

Chí Tôn của Kiếm Cốc nhìn chằm chăm bóng người trên đỉnh núi, lạnh lùng nói: “Tôi tìm cậu mấy ngày, vốn tưởng rằng cậu đã sớm chạy thoát, không nghĩ tới còn có can đảm này, vẫn ở lại đây, như vậy không khỏi có chút khinh thường Kiếm Cốc tôi quá”

Bóng người trên núi sửng sốt một lát, sau đó nói: “Cái gì thế, anh trai, có khả năng là ông hiểu lầm rồi”

Ô” Chí Tôn của Kiếm Cốc cười lạnh một tiếng: “Giết sư đệ sư muội tôi, giả mạo thành viên của Kiếm Cốc, hôm nay tôi phải dùng đầu cậu tế sư đệ sư muội của tôi!”

Phía sau Chí Tôn của Kiếm Cốc, hư ảnh thần kiếm xuất hiện, cả người ông ta giống như một thanh kiếm ra khỏi vỏ, chỉ cần người nào nhìn về phía ông ta đều cảm thấy mắt bị đau.

Ngô sư tỷ nghe Chí Tôn của Kiếm Cốc nói, rõ ràng là ngây người, cô ta không nghĩ tới, người trên đỉnh núi lại là giả mạo, căn bản không phải Chí Tôn của Kiếm Cốc.

“Tôi nói này bạn thân, ông có ân oán gì với người khác đừng hỏi tôi chứ” Người nọ ở trên đỉnh núi mở miệng: “Tôi chỉ theo vợ chưa cưới của tôi làm hoạt động chặn đường cướp của, đến bây giờ còn chưa kiếm được chút tiền nào, ông muốn đánh địa chủ, thì đi tìm đám thổ hào đánh đi, bọn tôi đi trước đây”

Người nọ ở trên đỉnh núi nói xong, quay đầu muốn đi.

“Đi sao? Đi được à?” Chí Tôn của Kiếm Cốc hừ lạnh một tiếng: “Hôm nay tôi muốn các người đền mạng, đi!”

Vô số hư ảnh thần kiếm xông thẳng tới chỗ hai người trên đỉnh núi.

Trương Thác ở phía dưới thấy rõ, thực lực của người này mạnh hơn Kiếm Danh Sơn và Kiếm Thanh Loan rất nhiều.

Đối mặt với vô số hư ảnh thần kiếm, hai người trên đỉnh núi không ngừng di chuyển, cơ thể rất nhanh, bọn họ không muốn chiến đấu, nhìn tư thế là một lòng muốn rời đi.

“Còn muốn chạy sao? Chạy được à?” Chí Tôn của Kiếm Cốc chỉ một ngón tay, tất cả hư ảnh thần kiếm ngưng thực lại, số lượng đột nhiên tăng lên, tốc độ cũng nhanh hơn xông về phía hai người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.