Con Rể Là Thần Y

Chương 127:




“Ơ, tôi… "
Người đàn ông được gọi là trưởng lão Lý cũng có chút khó chịu khi nghe những lời này, điều ông ta chán ghét nhất chính là có người nói mình già trước mặt mình, nhưng hễ có người nói là ông ta già ngay trước mặt thì kết cục của người đó rất thê thảm, nhưng có một người là ngoại lệ, đó chính là lão Hồng Mao trước mặt ông ta, hai người họ đã so đấu cả nửa đời người cũng không so ra được cao thấp, càng lớn tuổi thì dần dần cũng không đấu đá nhau nữa, trong tâm luôn biết là vậy nhưng cái miệng hai người đó không ai chịu nhường ai, cứ gặp là cãi nhau. Nhưng hầu hết bọn họ kết thúc thất bại trước lão Lý, bởi vì khi ở nhà Hồng Mao không nghiên cứu trà đạo, học thư pháp thì là nghiên cứu sách. Nhưng lão Lý thì ngược lại, thường dành nhiều thời gian ở quán bar hơn là ở nhà. Điểm khác biệt đã lộ rõ.
"Được rồi, được rồi, dừng lại đi."
Nhìn thấy hai người đặt cứ bày ra trước mặt cái thứ mà mình không hiểu, lão Lý thực sự không chịu nổi nữa, cưỡng ép phá hỏng bàn trà đạo này, Lão Trương không nói nhiều khi nhìn thấy bàn trà bị phá bỏ, Lâm Thần thấy thế đương nhiên cũng biết đó là tiên lễ hậu binh, sự ôn hòa này đã kết thúc, tiếp theo là bắt đầu dùng binh.
"Tiểu tử, tôi nghĩ cậu cũng biết mục đích của việc chúng tôi gọi cậu đến, nếu đã như vậy thì chúng ta sẽ không nói nhiều chuyện nhảm nhí nữa."
"Nói thật với cậu, tuy là Kim Xuyên đã phát triển rất nhanh trong nhiều năm qua, nhưng cũng có nhiều đẳng cấp khác nhau. Mặc dù Kim Xuyên đã phát triển nhiều năm như vậy, nhưng vẫn luôn do một số doanh nghiệp phát triển từ sớm hoặc là các gia tộc lâu đời ở đây ủng hộ."
"Đừng nói đến việc Kim Xuyên mục nát như thế nào, ngay cả nói Kim Xuyên mục nát đi nữa thì nó vẫn phát triển rất mạnh đến hôm nay."
Mấy người đó nói rất rõ ràng với Lâm Thần. Bọn họ nói rằng Kim Xuyên phát triển cho đến ngày nay đều là do sự phát triển của các doanh nghiệp và gia tộc lâu đời ở đây, và đã được xây dựng được sự cân bằng, họ không muốn có gia tộc mới nào tham gia vào nữa. Hơn nữa họ còn nói với Lâm Thần rằng trước đây không phải là không có gia tộc hay doanh nghiệp nào đến Kim Xuyên để phát triển, mấy người đó cảm thấy rằng khu vực của bọn họ đã đủ mạnh, muốn đến Kim Xuyên để thử nước, nhưng những gia tộc hay nhưng doanh nghiệp này ở lại đây còn chưa tới một tuần đã không ở nổi nữa, lý do rất rõ ràng, đó là do nước ở tỉnh Kim Xuyên không phù hợp với các người.
"Tiểu tử, vừa rồi chúng ta đã chơi trà đạo với nhau, nên tôi cũng không nói lời khó nghe nữa, cũng không muốn làm khó cậu, tôi chỉ khuyên cậu là đến từ đâu thì hãy trở về nơi đó đi.”
Lão Trương người mà nãy giờ câu nào mở miệng nói.
Lão Trương nói xong liền đưa mắt nhìn những người khác, những người khác đều cho thấy rằng mình thì không có vấn đề gì, có thể cho một tiểu tử non nớt không hiểu chuyện này một cơ hội.
"Được rồi, Lâm Thần ở đây xin cảm ơn tất cả các vị."
Nói xong Lâm Thần quay lưng rời đi, một lúc sau những lão tài phiệt có mặt đều có chút không hiểu, tiểu tử đó rời đi như vậy, còn tưởng rằng bản lĩnh đến đâu, hóa ra còn không bằng một con hổ giấy.
Còn Lão Trương, người vừa rồi có chút tán thưởng Lâm Thần, cũng thầm thở dài một tiếng, xem ra tuổi tác cao rồi, nhìn người không chuẩn nữa rồi.
"Có điều..."
Lâm Thần đứng dậy nhưng không có xu hướng đi, chỉ là nhìn lão Trương một cái, mọi người đều kinh ngạc, cho rằng tên nhóc này có thủ đoạn gì đó.
"Lúc mới vào, tôi thấy ấn đường Trương tổng hơi đen, nhưng Lâm Thần tôi không phải là thầy bói đoán mệnh gì, chỉ là một bác sĩ. Mong trước khi rời đi có thể khám sức khỏe cho Trương tổng, coi như làm hết trách nhiệm của mình."
Lão Trương nghe xong lời này của Lâm Thần thì không nói gì, dù sao ở đây có nhiều người làm ăn lớn như vậy, tên tiểu tử này không dám có thủ đoạn gì đâu.
Lâm Thần ngồi xuống, sau đó dùng ngón tay trỏ và ngón tay giữa của mình bắt mạch cho Lão Trương, khi chân khí từ từ tiến vào, Lâm Thần cảm nhận được những thay đổi trong cơ thể ông Trương. Càng vào sâu, Lâm Thần cảm thấy tại sao Lão Trương rất chú trọng sức khỏe, nhưng sức khỏe hiện tại thực sự quá tệ, độ nhớt của máu trong cơ thể thậm chí còn ngăn cản không cho chân khí của Lâm Thần đi vào, Lâm Thần còn phát hiện ra rằng hơi thở của lão Trương hơi yếu ớt, phỏng chừng là bởi vì tinh khí đã bị tổn hại quá nhiều.
"Trương tổng, bệnh này phải là vấn đề lớn gì, nhưng nếu cứ để lâu trong cơ thể ông, nó giống như một quả bom hẹn giờ vậy. Lâm mỗ tôi có thể chữa trị cho ông, không biết ông có tin tôi không."
"Vì cậu có thể nhìn ra bệnh của ta, vậy ta hôm nay sẽ để cậu xem thử. Nếu không chữa được, Trương mỗ ta sẽ không nói gì cả, dù sao cũng sắp gần đất xa trời rồi. Còn nếu cậu có thể chữa khỏi cho ta, vậy Trương mỗ ta hôm nay sẽ phá lệ, cân nhắc để cậu phát triển ở tỉnh phủ này. "
Sau khi Lâm Thần nghe vậy, tuy rằng ngoài mặt không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng rất vui mừng, thực ra lúc đầu nhìn thấy những lão tài phiệt này, Lâm Thần đã chuẩn bị tâm lí trước là sẽ thất bại, thậm chí còn nghĩ tới việc trở về Sùng Châu chịu sự chế nhạo, mỉa mai của nhà họ Giang. Nhưng khi bước vào cửa và nhìn thấy sắc mặt của người đàn gọi là lão Trương, Lâm Thần đã quyết định thử một lần, bất kể thành công hay thất bại, Lâm Thần đã bước vào đây rồi, cho dù là thất bại đi nữa, Lâm Thần cũng sẽ nhận ra, ở đây lớn mạnh không nổi thì thảm hại quay về Sùng Châu thôi. vừa lăn quay về Trùng Châu trong bối rối, Lâm Thần bây giờ chẳng có gì nhiều ngoài da mặt dày, ba năm khổ luyện qua đã khiến cho Lâm Thần chả còn sợ gì nữa rồi.
"Được, Lâm mỗ tôi thử xem."
Sau khi nói xong, Lâm Thần lại đưa chân khí đi vào người lão Trương, nhưng lần này thì khác, chân khí mạnh như một con rồng và súc sạch kim mạch của lão Trương, cứ liên tục như vậy, khuôn mặt của lão Trương cũng lộ ra vẻ khó chịu, nhưng Lâm Thần không quan tâm, anh phát hiện thân thể lão Trương phức tạp hơn nhiều so với anh tưởng tượng.
Vốn dĩ anh cho rằng chân khí của mình đủ để rửa sạch chất tắc trong cơ thể của lão Trương, nhưng khi tiếp tục làm, anh phát hiện sinh khí trong cơ thể của lão Trương thực sự không hề yếu nên đành phải dừng lại..
"Chuyện gì vậy?"
Nhìn thấy Lâm Thần dừng lại, lão Trương lộ vẻ nghi vấn, nghĩ là Lâm Thần bỏ cuộc rồi định mặc áo vào tiễn Lâm Thần về.
"Trương tổng, thân thể của ông quá phức tạp. Ta không dám chữa bậy bạ cho ông, trước tiên hãy ăn cái này đi, ta sẽ chữa cho ông"
Lão Trương nhìn thứ đó, nửa tin nửa nghi ăn vào, sau đó Lâm Thần lại đưa chân khí vào lại, quả nhiên có sự kết hợp của Sơ Kinh đan thì lần này Lâm Thần chữa trị cũng thuận lợi hơn nhiều. Sinh khí của lão Trương không còn yếu như trước, Lâm Thần điều khiển chân khí, từ từ rửa sạch kinh mạch của lão Trương.
Cứ làm như vậy, mặt của lão Trương càng lúc càng hung dữ, lão Lý mấy lần muốn kêu Lâm Thần dừng lại, nhưng bị những người xung quanh cản lại, ra hiệu cứ quan sát tiếp đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.