Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2236:




Chương 2236

Bà ta là người thân thiết với Lục Lộ nhất, giống như chị em ruột thịt vậy.

“…”

“Chú pháp quan, con vẫn còn chưa nói hết mà sao chú lại hỏi cung bà nội rồi?” Vào lúc này, Dương Dương lại cất tiếng.

Câu nói của cậu khiến cho pháp quan nghẹn lời: “Cậu bé, không phải cậu nói bà ta mới là hung thủ thật sự hay sao?”

“Chú pháp quan, chú nói thế thì oan cho cháu quá, cháu chưa từng nói câu nói đó kia mà. Cháu chỉ nói hộp cơm ấy không phải của ba cháu, dù bà nội cháu thừa nhận là của bà ấy nhưng cháu không có nói là do bà ấy làm.”

“Không phải khi nãy cháu cũng nghe thấy rồi sao, bà nội cháu đã thừa nhận do mình làm rồi, còn có gì nữa để mà nói?”

Dương Dương lắc đầu như trống bỏi: “Không phải thế, không phải thế, chú pháp quan, chú có từng nghe thấy động cơ của bà nội cháu không? Chú nhìn bộ dạng của bà ấy kìa, rõ ràng là không tìm được động cơ. Bà ấy thân thiết với bà ngoại cháu như thế thì làm sao là bà ấy được. Chưa điều tra rõ ràng mà đã phán bừa.”

Pháp quan bị Dương Dương khiển trách, gương mặt ông ta thoạt đỏ thoạt trắng, những gì cần nói đều bị cậu nói hết rồi, khiến cho mình bị lâm vào thế bị động.

Mọi người đều nói Bắc Minh Quân là một người rất giỏi, vốn không có ai dám động đến anh, đúng là rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con của chuột ắt sẽ biết đào hầm.

Không ngờ mới tí tuổi đầu mà cũng có thể khiến cho người khác đau đầu thế này.

Không chỉ có pháp quan mù mờ, đến Bắc Minh Quân cũng thế, khí thế đáng sợ toát ra từ người anh giảm đi nhiều. Anh cũng không biết Dương Dương muốn giở trò gì.

Một phút trước còn dời mục tiêu từ mình sang người mẹ, một phút sau lại chuyển mục tiêu sang người khác.

Rốt cuộc cậu bé nói ai?

Bắc Minh Quân bị Dương Dương làm cho rối bời, không chỉ có mình anh, gần như tất cả mọi người có mặt ở đây đều mù mịt.

Dương Dương thấy nhóm người lớn kia bây giờ đã bị mình làm cho mơ hồ, không rõ, đặc biệt là người ba vừa mới tức giận liếc nhìn mình, trên khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý.

Sau khi Dương Dương cảm nhận được cảm giác có chút khinh thường mọi người, cậu bé hắng giọng nói: “Bây giờ có lẽ đã đến lúc tiết lộ đáp án. Chú thẩm phán, không phải sáng nay trợ lý của cháu đã đưa cho chú một chiếc CD chứa chứng cứ sau, buổi trưa rốt cuộc chú đã xem chưa?”

Đây là lần đầu tiên thẩm phán bị một đứa trẻ chất vấn tại phiên tòa của mình, nhất thời ông ta không biết phải phản ứng như thế nào, chỉ có thể trả lời một cách máy móc: “Chú xem rồi.”

“Vậy chú có phát hiện ra manh mối gì không?”

Thẩm phán cau mày, ông ta quả thật không phát hiện ra bất kỳ điều gì trong đó, chỉ có thể lắc đầu: “Nội dung trong đĩa CD kia hình như không liên quan đến vụ án này.”

“Sao lại không liên quan?” Dương Dương nói, lại học dáng vẻ của giáo viên khi dạy dỗ bọn chúng, chắp tay sau lưng, sau đó dùng giọng điệu ông cụ non nói: “Sao có thể bất cẩn như vậy chứ, không phải tôi vẫn thường hay dạy mọi người sao, trước khi làm chuyện gì nhất định phải quan sát cẩn thận. Chú không phát hiện chứng cớ hại chết bà ngoại của cháu cũng xuất hiện ở đó sao? Không tin chú lấy chiếc đĩa kia ra xem cẩn thận lại một lần nữa xem?”

Câu hỏi này khiến thẩm phán á khẩu không nói nên lời, ông ta thừa nhận lúc mình xem nội dung trong đĩa CD, chỉ quan tâm đến nội chung chính, thực sự không quan sát đến những chi tiết. Nghĩ đến đây, khuôn mặt của ông ta hơi đỏ lên.

“Xin lỗi, tôi quả thật không chú ý. Bây giờ tôi sẽ công bố đoạn video này, mọi người cùng nhau xem.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.