Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2235:




Chương 2235

Bắc Minh Quân đứng ở vị trí bị cáo, nghe thấy mẹ mình chính miệng thừa nhận, anh không khỏi thở dài. Điều này có nghĩa là trước kia mình cố gắng che giấu giúp bà ta đều là uổng phí.

Pháp quan vừa nghe thấy thế, quả nhiên chuyện này còn có ẩn tình, ông ta lập tức hỏi cung Dư Như Khiết ngay.

Ông ta ra hiệu cho cảnh sát trong tòa án đưa Dư Như Khiết từ hàng ghế lắng nghe vào trong.

“Xin hỏi bác tên gì? Có quan hệ như thế nào với bị cáo?”

“Tôi tên là Dư Như Khiết, tôi chính là bị cáo…” Nói đến đây, bà ta quay đầu nhìn Bắc Minh Quân rồi nói: “Tôi là mẹ của nó.”

Điều này khiến cho pháp quan cảm thấy bất ngờ, ông ta đang định tiếp tục hỏi Dư Như Khiết thì đã bị bà ta cướp lời: “Tôi thừa nhận, con trai tôi đi đưa cơm là vì tôi nhờ nó. Nó giao thuốc bổ cho Lộ cũng là vì lúc ấy tôi không khỏe nên mới nhờ nó đưa thay cho tôi.”

Sau khi nói dứt lời, bà ta nói với pháp quan một cách kiên định: “Tôi tình nguyện gánh chịu tội danh mưu sát Lục Lộ. Việc này không liên quan gì đến con trai tôi cả. Tôi chỉ cầu xin tòa án thả nó ra.” Bà ta càng nói càng trở nên kích động.

Bắc Minh Quân luôn kiên định mà bây giờ cũng sốt ruột, anh cắn răng nhìn mẹ của mình, rồi lại quay sang nhìn Dương Dương.

Ánh mắt đã nhuốm vẻ thù hận, dường như vào lúc này, Dương Dương ở trước mặt anh không còn là con trai của anh nữa, mà là kẻ địch.

Nếu như bây giờ anh được thả ra, thế thì chắc chắn anh sẽ không buông tha cho Dương Dương đâu, anh thà là mình không có đứa con này.

Dương Dương cũng đã cảm nhận được ánh mắt của Bắc Minh Quân, cậu run rẩy, đây là lần đầu tiên cậu cảm nhận được sự đáng sợ của ba mình.

Mặc dù trước kia cũng bị đánh không ít lần, thế nhưng từ trước đến nay cậu bé chưa từng có cảm nhận như thế.

Không chỉ có mỗi Dương Dương, đây cũng là lần đầu tiên Trình Trình nhìn thấy bộ dạng này của ba, cũng âm thầm lau mồ hôi cho Dương Dương.

Rõ ràng bầu không khí ở tòa án trở nên kỳ quặc, vì vụ án nghịch chuyển một cách kỳ lạ, đồng thời cũng bắt đầu lo lắng cho Dương Dương, bởi vì bọn họ cũng đã nhận ra sự thay đổi của Bắc Minh Quân trong lúc này.

Đường Thiên Trạch cảm thấy hơi ngạc nhiên, anh ta lại thì thầm với Lý Thâm: “Thầy, không ngờ kết quả lại là như thế này. Lẽ nào vì muốn thoát tội nên Bắc Minh Quân mới hợp tác với đứa trẻ này, cùng với mẹ của mình diễn một vở kịch sao? Con từng thấy hai đứa con của anh ta đến thăm anh ta trong thời gian bị bắt đấy.”

Lý Thâm lại không tỏ vẻ ngạc nhiên, cho dù bây giờ mọi việc có thay đổi đến mức nào đi chăng nữa.

“Bình tĩnh lại, nhìn xem bọn họ còn có trò gì nữa. Chỉ có điều việc làm thầy bất ngờ là hai đứa trẻ này lại đứng về phía Bắc Minh Quân. Người nhà họ Bắc Minh đều là hạng người vong ân phụ nghĩa. Lục Lộ ở trên trời mà nhìn thấy cảnh tượng này sợ rằng cũng khó bề nhắm mắt, uổng cho ban đầu bà ấy không ngớt lời khen ngợi hai đứa trẻ trước mặt thầy, nói rằng bà ấy yên thích chúng đến mức nào. Chỉ có điều Tịch Dao không nhìn thấy cảnh tượng này, chứ bằng không con bé sẽ chẳng chịu nổi.”

Pháp quan hết sức bất ngờ, ông ta nhìn Dư Như Khiết ở trước mặt mình. Chuyện gì thế này, dù bà ta nói năng rất hùng hồn, nhận hết tội vào mình, nhưng điều đó cũng không thể chứng tỏ rằng bà ta chính là kẻ cầm đầu được.

“Ừm…Bà Dư Như Khiết, bác nói cái chết của Lục Lộ có liên quan đến mình, nhưng tôi muốn hỏi động cơ của bà là gì?”

Đã đến nước này rồi, Dư Như Khiết cũng không quan tâm đến gì nữa. Nhưng nghe pháp quan hỏi như thế, trong lúc nhất thời, bà ta cũng không biết phải trả lời như thế nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.