Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 465:




Chương 465:

 

“Còn nữa, bọn họ chuẩn bị đối phó với anh nữa đây”

 

“Họ bảo là sẽ chặt hết tay chân của anh để xả giận.”

 

“Anh rể, hôm qua anh đã làm gì bọn họ mà khiến bọn họ tức giận như thế?”

 

Cô cũng là một cô gái thông minh nên cũng biết rằng nếu chỉ là uống say thôi thì bọn Trương Huyền không thể khơi lên trận chiến này được, chắc chắn là sau khi cô rời khỏi đó thì còn có thêm chuyện khác xảy ra.

 

Diệp Phi nghĩ đến ga trải giường của Hùng Thiên Nam và Trương Huyền thì khóe miệng nhếch lên một nụ cười: “Không có gì đâu, có lẽ bọn họ uống say quá nên tự thấy mất mặt rồi muốn trả thù”

 

Diệp Phi lại nói tiếp: “Em yên tâm, chuyện này do anh gây ra nên anh sẽ giải quyết, anh đi lo dàn xếp vụ này ngay đây”

 

“Nhưng hai ngày này em đừng đi lung tung, em hãy trở về nhà họ Đường trước đi rồi ở đó vài ngày”

 

Dù anh biết việc nhặt xà phòng sẽ khiến Hùng Thiên Nam và Trương Huyền nổi giận nhưng anh không ngờ bọn họ lại có thể đối xử tàn nhãn như thế với người nhà họ Đường.

 

Diệp Phi không có cảm xúc gì với nhà họ Đường, thậm chí anh còn cảm thấy người nhà này chịu thiệt chút cũng là chuyện tốt nhưng trong lòng anh hiểu rõ chắc chắn phải giải quyết việc này êm đẹp để Đường Kỳ Kỳ không phải gặp chuyện không may.

 

Đường Kỳ Kỳ gật đầu liên tục: “Em tin anh mà”

 

“Anh rể, anh cũng nghe em đi, mấy ngày này anh cũng đừng ra khỏi cửa, tốt nhất là anh đóng cửa phòng khám rồi trốn ở đâu an toàn một chút”

 

“Chắc bọn Hùng Thiên Nam chỉ ở Trung Hải vài ngày thôi, không ở đây lâu lắm đâu”

 

Cô khuyên Diệp Phi: “Sóng gió rồi cũng qua thôi, anh sẽ không sao đâu.”

 

Cô còn đang nói thì nghe tiếng Lâm Thu Linh hét lên tức gận: “Kỳ Kỳ, con nói chuyện với ai thế? Có phải là tên khốn kiếp kia không?”

 

“Thằng khốn đó hại chúng ta thảm như thế mà còn có mặt mũi gọi cho con à?”

 

“Con bảo nó đi chết đi…

 

Tút. Cúp điện thoại.

 

Phi nhìn điện thoại vang lên tiếng tút tút, anh nở nụ cười bất đắc dĩ, sau đó nheo mắt lại, tên Hùng Thiên Nam này đúng là không biết sống chết là gì mà.

 

“Anh Phi, có chuyện gì thế?”

 

Hoàng Tam Trọng đang đo thân nhiệt cho bệnh nhân nhìn Diệp Phi, tranh thủ hô lên một câu với Diệp Phi: “Có phải xảy ra mâu thuẫn gì với đám Hùng Thiên Nam không?”

 

Dù ban nãy ông ta không nghe trộm điện thoại nhưng Đường Kỳ Kỳ nhắc đến Hùng Thiên Nam nhiều lần như thế khiến Hoàng Tam Trọng chú ý đến cái tên này.

 

Diệp Phi cũng không giấu diếm, anh gật đầu: “Chút chuyện nhỏ thôi, hắn chơi không lại anh nên ăn hiếp người nhà họ Đường”

 

“Anh Phi, chuyện này cứ để cho tôi lo đi”

 

Hoàng Tam Trọng vẫn muốn thể hiện một chút, nghe Diệp Phi nói thì vỗ đùi: “Tôi và Hùng Thiên Nam cũng hơi quen thân, bây giờ tôi cũng muốn tính toán cho xong những món nợ thị phi với hắn”

 

“Cho tôi một ngày, tôi bảo đảm hắn sẽ không gây phiền phức cho người nhà họ Đường nữa”

 

Mặt Hoàng Tam Trọng tràn đầy tự tin.

 

“Anh à?”

 

Trong mắt Diệp Phi lóe lên một tia nghi ngờ, sau đó nghĩ đến chuyện Hoàng Tam Trọng có quen với Triệu Ti Kỳ, đúng là có quen biết với Hùng Thiên Nam thật.

 

“Được, việc này giao cho anh đi.”

 

Nếu có thể giải quyết mọi chuyện bình yên, Diệp Phi cũng lười quan tâm đến chuyện gì: “Dạy dỗ bọn họ biết điều một chút, đừng đụng vào người nhà họ Đường”

 

Hoàng Tam Trọng cực kỳ vui vẻ: “Anh Phi yên tâm đi, tôi sẽ giải quyết gọn gàng”

 

“Ting” Thấy Hoàng Tam Trọng chắc chắn như thế, Diệp Phi cũng không để ý đến chuyện này nữa, bỗng điện thoại anh vang lên.

 

Sau khi nghe điện thoại, anh đến thẳng nhà họ Dương.

 

Chiều tà, Diệp Phi ngồi trong ngồi đình trong vườn nhà họ.

 

Dương châm cứu cho Dương Bảo Quốc, sau đó lại sắc cho Dương Bảo Quốc một chén thuốc Đông Y.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.