Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1791:




Chưuong 1791:

“Tử Thất, nếu làm như vậy thì đúng là không chuyện nghiệp chút nào” Hàn Hướng Bắc dựa lưng vào ghế, nhìn chăm chäm Hàn Tử Thất một cách sắc bén: “Đem tình cảm cá nhân vào công việc là một điều vô cùng cấm ky. Vì nhất thời nóng giật mà tuột mất một hợp đồng trị giá mấy trăm tỉ, đây là điều không nên Hơn nữa, cho dù lúc đó con có khó chịu đi chăng nữa, thì cũng không nhất thiết phải bẻ ngón tay của người ta. Bây giờ tức hợp đồng cũng không lấy được, lại còn có thêm vài hồ sơ từ phái luật sư, làm sao ba có thể nói với các cổ đông, giao cho con chức vụ tổng giám đốc này được?”

Hàn Hướng Bắc khẽ lắc đầu: “Con mới chỉ nhậm chức có ba ngày, mà đem công ty biến hoá như vậy, cái này, ba thật sự thất vọng về con”

“Mọi người thất vọng cái gì?” Không đợi Hàn Tử Thất lên tiếng, Diệp Phi đã cất lời: “Như lời mọi người nói, chỉ cần có thể kiếm tiền, thì kể cả bị gã gắm, bị yêu cầu quỳ xuống cũng không thành vấn đê?” Diệp Phi nhìn lướt qua đám đông: “Đây là những gì mọi người gọi là kinh doanh?

“Nói nhảm, để kiếm được tiền, quỳ xuống thì sao?” Dương Thịnh Vân khit mũi tỏ ra khinh thường: “Mấy chục tỉ không thơm à? Trong suốt đầu năm nay, không phải đang quỳ gối kiếm tiền đấy à?”

Hàn Hướng Bắc cũng nhẹ nhàng mà gật đầu: “Nói tóm lại là chúng ta vì đại cục, nên biết thức thời, khi nào thì nên quỳ xuống, nếu không thì biết đến khi nào công ty của chúng ta mới có thể phát triển, để ai ai cũng biết đến chứ?”

“Đối với Tử Thất và tôi, tiền đương nhiên là cần phải kiếm. Nhưng nếu muốn kiếm, chúng ta phải đứng, quỳ xuống để có được đồng tiền là điều không thể”

Diệp Phi chống tay lên bàn, quét mắt nhìn đám người đang ngồi trong phòng hợp lúc này: “Không còn cách khác, cơ thể chúng ta sinh ra xương cốt cứng rắn là để đứng, tại sao lại phải quỳ?”

“Quản lý Diệp, đừng nói ra những lời bảng cái đầu trống rỗng như vậy. Đúng là cậu xương cốt cứng, xương cốt cứng không chỉ đánh mười mấy người, mà còn bẻ gãy bốn ngón tay của tống quản lý Đường Tam Quốc, hậu quả nghiêm trọng thế nào thì cậu biết rồi đấy”

Dương Thịnh vân giễu cợt: “Bây giờ không những cậu sẽ chịu trách nhiệm về mặt pháp lý, mà công ty lại bị thiệt hại hàng chục tỉ”

“Đúng vậy” Hàn Hướng Bắc cũng nhìn chảm chẳm Diệp Phi: “Diệp Phi, tôi thừa nhận cậu cứng rắn, nhưng đã làm ăn thì không nên nói đến những chuyện như vậy. Tôi không quan tâm xương cậu cứng bao nhiêu, cái tôi cần chỉ là kết quả. Cậu đã huỷ hoại một hợp đồng trị giá hàng chục tỉ, thì cậu phải chịu hậu quả sau đó”

Hàn Hướng Bắc nhẹ nhàng bổ sung thêm một câu: “Giờ thì cậu định từ chức, hay là chờ quyết định sa thải của công ty?”

Không còn nghỉ ngờ gì nữa, Hàn Hướng Bắc luôn luôn nghiền ngắm về cái vị trí giám đốc điều hành này. Những người có mặt tại đây cũng gật đâu mọt cái, đồng ý để Hàn Từ Thất và Diệp Phi từ chức.

Hàn Tử Thất mang vẻ mặt tối lại mà nhìn chảm chẩm ba mình: “Chủ tịch Hàn như thể không nhìn nối con ở công ty vậy”

Hàn Hướng Bắc không có một tia cảm xúc nhiều trong mắt: “Hợp đồng đều các con đập phá cả rồi?”

Dương Thịnh Vân đắc ý mà kêu lên: Diệp Phi, mau đi di, nếu cậu còn tiếp tục ở lại, thì công ty cũng sẽ sụp đổ mất thôi” Đây chính là kết quả mà anh ta muốn thấy nhất, người mới luôn là người mới, làm sao có thể chống lại một con cáo già được?

“Đầu óc của các người bị úng nước rồi hả? Không hiểu rôi nói gì sao?” Diệp.

Phi đùa một câu: “Tôi nói là tôi và Tử Thất sẽ chân chính đứng thẳng mà kiếm tiền, chứ đâu có nói là không kiếm tiền?”

“Cậu đánh người, đả thương đối tác, còn định đứng thẳng kiếm tiền thế nào đây?” Dương Thịnh Vân cười như đang xem một trò cười: “Chẳng lẽ cậu nghĩ, đánh Đường Tam QUốc đến như vậy, hẳn ta vẫn còn muốn ký hợp đồng đại lý với cậu Diệp Phi thản nhiên mà nói: “Chỉ là một cái đại lý, và cũng chỉ là chục tỉ, làm sao lại phải căng như vậy?”

Dương Thịnh Vân bật cười: “Không phải chỉ là đại lý thôi à? Cũng chỉ có vài chục tỉ thôi à?”

Hàn Hướng Bắc và những quản lý cấp cao còn lại cũng bị lời nói của Diệp Phi chọc cho cười lên.

“Diệp Phi ơi Diệp Phi, một hợp đồng đại lý, vài chục tỉ mà thôi? Cậu nói nghe có vẻ dễ dàng như vậy, vậy thì cậy ký đi. Chỉ sợ là cậu cũng không ký được với Đường Tam Quốc thôi, văn kiện từ luật sư vẫn còn đang chất đống trên bàn kia kia”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.