Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1790:




Chương 1790:

“Bốp!”

Còn chưa nói hết câu, đã bị Diệp Phi ném cho một cái tát: “Cút!”

Ngày hôm sau, sau sự cố sân golf, Diệp Phi và Hàn Tử Thất tiếp đón một đoàn người vào họp.

Khi cả hai xuất hiện tại phòng họp đa năng thì đã thấy hàng chục người đang ngồi bên trong, không chỉ có Dương Thịnh Vân mà còn có những người khác, thậm chí còn có cả Hàn Hướng Bắc và những người thuộc hội đồng quản trị.

Lông mày Hàn Tử Thất hơi nhíu lại. Cô ấy có thể cảm nhận được mây mù địch ý trong phòng họp này.

Diệp Phí lại cười một cách xán lạn nhất: “Các vị, chào buối sáng. Hôm nay, mọi người đến đủ rồi đúng không? Chủ tịch Hàn, chủ tịch Mã, quản lý Đường, còn tôi, Diệp Phi”

Không đợi Hàn Hướng Bắc mở miệng, lúc này, Dương Thịnh Vân đã đứng lên, hung hăng chỉ thẳng vào mặt Diệp Phi: “Cô Hàn Tử Thất đã làm hỏng buổi hợp tác của tôi và Đường Tam Quốc, vậy mà Diệp Phi nói răng tôi làm không hiệu quả và muốn đuổi việc tôi. Muốn nuốt tiền lương của tôi. Tôi không phục, tôi cũng vì lợi ích của công ty mà cùng Diệp Phi đánh cược, để cho cậu ta đi đàm phán với Đường Tam Quốc Tôi mặc dù có hơi khó chịu với cô Hàn Tử Thất và Diệp Phi, nhưng xuất phát từ nội tâm răng hy vọng công ty có thể ký được hợp đồng đại lý này, đã chủ động sắp xếp cho Đường Tam Quốc gặp mặt hai người họ. Sáng sớm ngày hôm qua tất cả đã gặp nhanh tại sân golf, đúng là tôi làm nền, không sai Nhưng Đường Tam Quốc rõ ràng có ý là muốn hợp tác. Kết quả thì sao, chỉ vì Đường Tam Quốc mở miệng nói một hai câu, mà Diệp Phi đã xông lên bẻ gấy ngón tay của anh ta. Còn bẻ gãy đến hai lần liền, tất cả là bốn ngón tay, cô Tăng ‘Vân Vận cũng bị Diệp Phi tát một tát.

Hiện tại không chỉ không ký được hợp đồng, mà còn nhận được không biết bao nhiêu tài liệu gửi đến từ luật sư. Dù cho là tôi cũng muốn trả thù câu nói vô liêm sỉ kia, tôi cũng bẻ gãy bốn ngón tay của hẳn ta, nhưng suy cho cùng vì lợi ích của công ty, tôi cũng không dám làm như vậy… Các vị cổ đông, chủ tịch, tôi cảm thấy, cô Hàn Tử Thất thật sự không phù hợp với vị trí tống giám đốc này”

Dương Thịnh Vân nói một thôi một hồi, hoàn toàn là bộ dáng biết suy nghĩ vì công ty, lấy đại cục làm trọng: “Hy vọng chủ tịch Hàn và các cổ đông đang có mặt tại đây, đưa ra quyết định cắt chức cô Hàn Tử Thất”

Vừa mới nói xong, không ít các trường phòng đang có mặt ở đây liền gật đầu phụ hoạ, đều đưa ra ý kiến rằng Hàn Tử Thất và Diệp Phi sẽ làm tốn hại hiệu suất của công ty trong tương lai.

Một vài cổ đông cùng những quản lý cấp cao cũng nhíu mày nhìn về phía Hàn Tử Thất và Diệp Phi. Những người này vô cùng nhảy cảm với tiền bạc, bản năng đã có một chút thù địch với Diệp Phi, coi như anh ấy đang gián tiếp làm tổn hại đến lợi ích của những người này.

“Tử Thất, những gì quản lý Dương nói có đúng không?” Hàn Hướng Bắc hẳng giọng ho khan một tiếng, nhìn con gái và hỏi: “Con có gì muốn giải thích không?”

Hàn Hướng Bắc không hỏi trực tiếp Diệp Phi là bởi vì Diệp Phi sẽ thừa nhận ngay lập tức.

“Những gì mà quản lý Dương nói đều là sự thật” Biểu cảm trên mặt Hàn Tử Thất không giao động chút nào: “Có điều, quản lý Dương đều không đả động đến nguyên nhân mà Diệp Phi làm vậy. Là do Đường Tam Quốc thốt ra những ngôn từ bẩn thỉu, Diệp Phi không thể kìm nén được mới xông lên đánh người.

Chuyện này, dù cho là Diệp Phi bị quá khích, thì cũng không có gì sai” Cô ấy dứt khoát đứng về phía Diệp Phi, xác định sẽ cùng nhau chịu trách nhiệm Diệp Phi nở nụ cười ấm áp.

“Đường Tam Quốc vẫn còn trẻ, là công tử đào hoa, hẳn ta thích người này thì nói là thích, yêu người kia thì nói là yêu, để cho hẳn ta nói vài ba câu thì có làm sao?” Dương Thịnh Vân giật giật cuống họng mà hét lên: “Bị hẳn ta đùa giưỡn mất câu, là có thể nổi giận bẻ tay hản ta luôn hả? Nổi giận thì có cái gì tốt? Nếu như cho tôi hàng chục tỉ đô la, để tôi b mười vòng trên mặt đất đi chăng nữa thì tôi cũng làm. Hơn nữa, doanh nhân, có ai là chưa tình bị sỉ nhục, chưa từng bị oan ức cơ chứ? Tăng Vân Vận cũng tình nguyện dâng hiến cả cơ thể mình đấy thôi. Cô lại chỉ vì vài câu nói mà bỗng nhiên trở mặt, còn đả thương người ta, làm ăn kiểu này cực kỳ không chuyên nghiệp chút nào đó.”

Dương Thịnh Vân lại thốt lên về phía Hàn Tử Thất: “Cái này cũng đủ để chứng minh, Cô Hàn Tử Thất vẫn còn trẻ tuổi bồng bột, không thích hợp làm tổng giám đốc một chút nào”

Mọi người lại càng nhao nhao gật đầu, đúng thật là như vậy, có ai làm ăn mà không chịu sỉ nhục oan ức chứ? Bị đùa giỡn vàu câu thì sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.