Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1787:




Chương 1787:

Diệp Phi quyết định đưa Đường Tam Quốc này vào danh sách đen.

Hàn Tử Thất đương nhiên có thể cảm nhận được hơi thở của nguwofi bên kia, nên cũng không hề duỗi cánh tay ra, chỉ khẽ gật đầu: “Tổng quản lý Đường, chào buổi sáng”

Đường Tam Quốc gọi mười mấy người đi đến, chậc chậc một cách tâm đắc: “Tổng giám đốc Hàn, đúng là người vừa giỏi, vừa xinh đẹp, lại còn gia cảnh cũng tốt”

Dáng người hắn ta kệch cỡm mà la lên: “Tôi rất thích người như vậy nha, trái tim cũng rung động luôn rồi”

“Cảm ơn tổng quản lý Đường vì lời khen”

Hàn Tử Thất cười nhạt: “Điều này có phải là nhà họ Hàn thực lực hùng hậu, sẽ có cơ hội hợp tác đúng không?”

“Tổng giám đốc Hàn, ý của cô đương nhiên tôi hiểu rất rõ, hôm nay cô đến đây vì cái gì, tôi cũng biết”

Đường Tam Quốc lấy ra điếu xì gà nhưng không châm, ánh mắt quét về phía đôi chân thon dài của Hàn Tử Thất: “Người thẳng thắn không nói chuyện mờ ám, tôi rất thích tổng giám đốc Hàn, vừa thấy đã yêu rồi, nghe thì có vẻ hơi cẩu huyết, nhưng sự thật là như vậy đó. Nếu như tổng giám đốc Hàn có thế nguyện ý đi cùng tôi một tuần, hai cái đại lý của tôi ở hải ngoại sẽ dành ra một nửa để ký hợp đồng với cô, thế nào?”

Hắn ta lại thở ra một hơi nóng bỏng: “Không biết tổng giám đốc Hàn đây là người thủ thân như ngọc, hay là người coi đại cục làm trọng?”

Hiện tại, đúng là hắn ta đang gây áp lực cho Hàn Tử Thất về cả vật chất lẫn tinh thần.

Dương Thịnh Vân và một số nhân viên của anh ta vô cùng hả hê khi Hàn tử Thất vì vướng vào hoàn cảnh như vậy. Nếu như đồng ý, thì đâu có khác nào Hàn Tử Thất lấy thân thể để đổi lấy hợp đồng này chứ? Còn nếu như không đồng ý, thì mọi người đều có quyền chỉ trích Hàn Tử Thất làm tổn hại đến tập đoàn Sinh Mệnh Khuôn mặt xinh xắn của Hàn Tử Thất thay đổi: “Anh Đường, xin anh hãy giữ tự trọng”

“Tự trọng? Đối với doanh nhân như chúng tôi, có những cuộc đàm phán kinh doanh, có lợi ích, có hợp tác, nhưng không có tự trọng”

Khóe miệng Đường Tam Quốc nở nụ cười, tâm nguyện của hắn ta từ trước.

đến giờ, kaf muốn lôi những cô gái danh giá như thế này lên giường. Giờ thì cơ hội lại đến nữa rồi Đường Tam Quốc từ trên cao nhìn xuống Hàn Tử Thất một cách khinh thường, không có một chút che giấu nào mà nhìn con mồi của mình một cách đắc ý: “Hàn tiếu thư tôi biết tình hình hiện tại của cô và tầm quan trọng của hợp.

đồng lần này, có ý nghĩa với cô lớn như thế nào mà. Tôi sẽ không lòng vòng với cô nữa, nếu cô đồng ý, thì chúng ta hợp tác, nếu không thì coi như chúng ta chưa gặp nhau, cô có thể đi luôn cũng được”

Lần đầu Hàn Tử Thất bị coi thường như thế này, hơn nữa lại còn trước mặt rất nhiều người. Cô ấy ngẩng mặt trừng mắt nhìn Đường Tam Quốc, hai tay vô thức siết chặt lại.

Dương Thịnh Vân nhìn bọn họ với vẻ mặt tươi cười, hiển nhiên vui vẻ khi thấy Hàn Tử Thất bị như vậy. Tăng Vân Vận và các cô gái kia cũng là một biểu cảm đang xem kịch vui. Mọi cô gái ở đây, ai cũng biết Hàn Tử Thất, cữing biết được cô ấy có địa vị cao hơn mình, giờ đây thấy Hàn Tử Thất bị làm nhục như: vậy, bọn họ thấy vui vẻ hơn bao giờ hết.

Ồ, siết nắm đấm sao? Cô thấy nhục nhã à? Hay cô muốn đến đấm tôi? Cô đem bộ ngực này ra ngoài nói chuyện làm ăn à? Tổng giám đốc Hàn, tuy cô là thiên kim tiểu thư, nhưng bây giờ cô cũng không chọc nổi tôi đâu..” Đường Tam Quốc thản nhiên mà cười, muốn duỗi tay ra chạm vào ngực của Hàn Tử Thất.

Mà lúc nào, Diệp Phi đột nhiên tiến lên một bước, trong nháy mắt tóm chất ngón tay của Đường Tam Quốc: “Vậy anh chọc nối tôi sao?”

Một giây sau, tiếng kêu răng rắc vang lên, Diệp Phi một phát bẻ ngược ngón tay của Đường Tam Quốc.

“Aaaaa!“ Ngón tay bị bẻ gãy khiến Đường tam Quốc kêu lên một tiếng như.

bị lợn chọc tiết, tay chân run rẩy ngã về phía sau Mấy người đỡ hẳn ta cũng bị ngã xuống theo, trông cả đám vô cùng chật vật.

Dương Thịnh Vân và Tăng Vân Vận lúc này không khỏi hoảng hốt. Bọn họ chưa bao giờ dám nghĩ Đường Tam Quốc sẽ bị người ta làm như vậy, càng không nghĩ tới, trông Diệp Phi như vậy mà lại là một tên hung hãn, ngay trước mặt mọi người mà bẻ tay cũng Đường Tam Quốc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.