Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1786:




Chương 1786:

với Đường Tam Quốc cũng sẽ bị ảnh hưởng đất Diệp Phi ánh mặt lạnh nhạt, đến Đường Kiều Châu còn không lọt vào được.

mắt anh ấy, thì Đường Tam Quốc là cái gì chứ?

Sau nửa giờ, ba chiếc xe đi dừng lại ở sân golf, Diệp Phi và Hàn Tử Thất cùng nhau bước xuống. Hôm nay mặc dù nắng không nhiều, nhưng Hàn Tử.

Thất văn động mũ che nắng, mặc váy ngắn và đi tất chân, lại thêm một đôi găng tay chống nắng. Vừa tự tin vừa chững chạc. Sải bước đón gió, không chỉ toát ra hương thơm, còn có thể nhìn thấy dáng người lồi lõm đúng chỗ. Đừng nói là Dương Thịnh Vân nuốt nước bọt nãy giờ, đến Diệp Phi tim cũng rung động.

“Ở đây” Dương Thịnh Vân ổn định tinh thần xong, ngay lập tức đưa Diệp Phi và Hàn Tử Thất đến sân số tám.

Lúc này, cả chục người đàn ông và phụ nữ đều đang tụ tập ở trên sân. Phụ nữ ở đây ai ai cũng đều là trang phục giản dị, nhưng vô cùng thời trang và gợi cảm, vây quanh một người đàn ông đeo kính gọng vàng đang chuẩn bị đánh bóng, Người đàn ông đeo kính gọng vàng choàng tay qua một người phụ nữ xinh đẹp mặc quần tất, tay còn lại nằm lấy tay cô ta, nghiền ngẫm mà nói: “Trần tiểu thư, đây là bóng golf đó, không chỉ có động tác không đúng mà còn eo nữa, em đứng thế này thì là sao thoải mái mà đánh được bóng”

“Đúng đúng, dựa vào vòng tay của tôi một chút, ngả người ra sau, vung gậy lên khoảng hai trăm bảy mươi độ, đánh mạnh lên nào…”

“Đẹp!”

Vừa nói vừa lợi dụng sờ mó cơ thể của người phụ nữ đi tất kia,hẳn ta nắm lấy hai tay của cô ta rồi vung lên, khiến quả bóng golf màu trắng vung về phía xa xã.

Quả bóng bay xa chục mét rồi rơi xuống gần một cái lỗ, mọi người xung quanh đều ồ lên. Người phụ nữ kia cũng hét lên một tiếng mừng rỡ, còn tiện thể hôn vào má người đàn ông đeo kính gọng vàng. Người đàn ông này cũng không có chút kiêng kị nào, thậm chí còn giở trò vuốt ve lên xuống cơ thế người phụ nữ, sau đó vòng qua người cô ta, đi về phía trước đánh quả bóng trắng vào lỏ.

“Anh ta chính là Đường Tam Quốc, chỉ cần thuyết phục được hẳn ta, thì chữ ký sẽ có trên hợp đồng thôi”

Dương Thịnh Vân nhìn người phụ nữ mặc quần tất sau đó thở dài: “Cô gái mặc quần tất kia là đại tiểu thư của xí nghiệp Tăng, chuyên sản xuất rượu, Tăn Vân Vân, là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của chúng ta. Mấy tháng nay, cô ta vẫn là người tốn nhiều sức lực nhất, không chỉ là cho tiền, tặng đồ cổ, thậm chí cơ thể cũng cho luôn rồi. Có thể thấy được số vốn của cô ta bỏ ra lớn thế nào. Có tin rò rỉ rắng Đường Tam Quốc về cơ bản là đã đồng ý ký hợp đồng đại lý của cô ta rồi”

Dương Thịnh Vân tiếp tục nói một cách âm u: “Diệp Phi, nếu muốn lật ngược tình thế này, thì phải dựa vào năng lực của cậu rồi, Xí nghiệp nhà họ Tăng cũng muốn ký được chiếc hợp đồng này, hôm qua đã hẹn rằng ký vào ngày hôm nay đấy”

Diệp Phi lại tỏ vẻ bất cần: “Da mặt còn dày hơn cả tường đồng à?”

“Trợ lý Diệp, mọi người đều là người trưởng thành hết rồi, nói suông như thế thì có ý nghĩa gì?”

Dương Thịnh Vân mặt tối sầm lại: “Có bản lĩnh thì ký được hợp đồng đại lý đi, đừng nói những câu không đâu như vậy”

“Yên tâm, tôi sẽ để anh phải thất vọng thôi”

Hàn Tử Thất lấy một cây gây vung lên hai cái: “Hy vọng Đường Tam Quốc này cũng không để tôi phải thất vọng”

Lúc này, Dương Thịnh Vân nhìn thấy Đường Tam Quốc và những người khác.

đang chơi một vòng golf, lập tức chạy tới và nói lên một câu, thì thầm vào tai hản ta: “Tổng giám đốc Hàn đến rồi Hàn Tử Thất bước lên cùng với Diệp Phi.

Đường Tam Quốc vừa bắt đầu đã cảm thấy hơi mất hứng, nhưng khi vừa nhìn thấy Hàn Tử Thất, mắt bỗng nhiên liếc ngang liếc dọc, không kiêng nể gì gì mà nhìn chảm chẩm vào cô ấy. Như một con sói săn mồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.