Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 128:




Chương 128

Mọi người nghe thấy tên của hai thế lực ấy, không khỏi tỉnh cả người.

“Nghe nói mấy ngày trước, thiếu chủ Tiết Đoạn Lãng của Huyết Sát Môn đã gặp điều chẳng may trong dãy Nghi Lăng. Tiết Vạn Triệt đau mất con trai, lại nhận một đứa con nuôi tên Tiết Hải Cừu để nhắc nhở mình mối thù giết con!”

“Có thể được Tiết Vạn Triệt nhận làm con nuôi, đương nhiên phi phàm. Mục gia này đúng là xui xẻo mà!”

“Mục Long này vốn rất ăn hại, giờ dù có thể tu luyện, nhưng nghe nói cũng chỉ là Thoái Phàm cảnh, e rằng sẽ giẫm lên vết xe đổ của Mục Hàn Vân kia thôi”.

Mục Long nghe mọi người bàn tán nhưng mặt mày vẫn tỉnh rụi, chậm rãi bước lên sân đấu, bình chân như vại.

Tiết Hải Cừu thấy Mục Long đi lên lập tức cười lạnh nói: “Chắc hẳn thi thể của Mục Hàn Vân kia còn chưa lạnh, Mục gia ngươi còn dám lên đài, hay là coi lời sư huynh Vô Nhai của ta như gió thoảng bên tai?”

“Ngươi nói ‘Vô Nhai’ chính là ‘con quạ’ ngu ngốc ỷ vào mình là ‘Tiên Thiên Kiếm Cốt’ nên kiêu ngạo không biết sống chết kia ấy hả? Nhưng tiếng quạ thì chỉ có quạ mới hiểu thôi!”, Mục Long vừa nói vừa khinh bỉ liếc Lãnh Vô Nhai ở dưới đài.

“Thằng khốn, muốn chết hả!”

Lãnh Vô Nhai nghe vậy, lập tức nghiến răng nghiến lợi, trên người bùng nổ ra một luồng kiếm khí sắc bén, mắt đầy sát khí.

Hắn ta đường đường là Tiên Thiên Kiếm Cốt, ngay cả sứ giả của Lăng Thiên Kiếm Tông cũng rất tán thưởng. Mục Long kia chỉ là Thoái Phàm cảnh mà lại dám khinh bỉ mình, nói mình là quạ?

Nếu giờ phút này không phải đang ở dưới đài thì hắn ta đã chặt Mục Long kia ra làm ngàn khúc để hả giận rồi.

“Sư đệ, cần gì phải nói nhiều với một tên rác rưởi Thoái Phàm cảnh chứ? Cứ giết hắn giúp huynh là được!”, Lãnh Vô Nhai dưới đài gầm lên một tiếng, trong giọng nói tràn ngập sát khí lạnh lẽo khiếp người.

Tiết Hải Cừu nghe thấy thế gật đầu, sau đó gương mặt chợt trở nên dữ tợn: “Ngươi dám đi lên, vậy phải hiểu được sẽ chết. Ta sẽ cho ngươi biết, ở trước mặt ta ngươi còn chẳng có cơ hội để xin tha!”

“Nhận lấy cái chết đi!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Mặc dù Tiết Hải Cừu kia không có yêu nghiệt như Tiên Thiên Kiếm Cốt, nhưng cũng là thiên tài hiếm có. Không thì sao sẽ được môn chủ Huyết Sát Môn nhận làm con nuôi?

Hắn ta sử dụng một thanh Yển Nguyệt đao màu máu, vung lên một cái, tu vi Bích Cung cảnh tầng 4 chợt bùng nổ, chân nguyên đỏ sẫm quay cuồng quanh người như một con rồng đầy tội nghiệt đang bơi trong biển máu, ngùn ngụt sát khí.

Tiết Hải Cừu cách không chém xuống một đao, hiển nhiên cũng định làm như Lãnh Vô Nhai, bổ Mục Long làm đôi chỉ bằng một chiêu.

Nhưng, hắn ta không phải Lãnh Vô Nhai, quan trọng hơn là Mục Long cũng chẳng phải Mục Hàn Vân!

“Muốn chết hả!”

Ngay sau đó, một đao khủng bố đủ để bổ đôi đất trời lại bị Mục Long dùng tay không đỡ lấy.

Hắn không cho Tiết Hải Cừu cơ hội phản ứng nào, lập tức đánh ra một quyền đập vào ngực đối phương.

“Ầm!”

Một tiếng nổ lớn vang lên, cơ thể Tiết Hải Cừu thế mà lại bị một quyền kia đánh thành một đống sương máu, trực tiếp nổ tung tại chỗ!

Cảnh tượng ấy vừa khủng bố vừa máu tanh khiến mọi người nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.

“Cái này… cái này không thể nào!”

“Hay là, ta đang nằm mơ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.