Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 127:




Chương 127

Đối mặt với vô số lưỡi dao gió bằng chân nguyên, Mục Thiên Dao chỉ chém ra một kiếm, rồi sau đó xoay người rời đi.

“Đây là… tự tin mình sẽ thắng?”

Tất cả mọi người dưới đài thấy cảnh ấy thì mở to hai mắt, Mục Thiên Dao kia không khỏi hơi kiêu ngạo quá rồi đó.

Thế nhưng, thoáng chốc mọi người đã thấy một pho tượng bằng băng trông rất sống động vẫn giữ nguyên vẻ mặt e dè hoảng sợ.

“Cái gì?”

“Thuận tay đánh ra một chiêu mà lại có thể trực tiếp đóng băng một cao thủ Bích Cung cảnh tầng 5!”

Cảnh tượng ấy khiến cả thành xôn xao, trong đó cũng không thiếu cao thủ Bích Cung cảnh tầng 10. Bọn họ tự hỏi lòng, tuy cùng cảnh giới, nhưng mình quả thật không có bản lĩnh như Mục Thiên Dao.

Người của Huyết Sát Môn nhìn pho tượng bằng băng kia với vẻ mặt hết sức khó coi, lúc trước Lãnh Vô Nhai đánh chết Mục Hàn Vân chỉ với một chiêu đã khiến tinh thần cả đám hết sức phấn khích. Song giờ, Mạc Trường Ca thất bại hại đã mang lại đả kích nặng nề đối với họ.

Nhưng đúng lúc này, Mục Thiên Dao vung tay lên, chỉ nghe thấy một tiếng rắc rắc, pho tượng băng ấy thế mà lại nứt toác ra.

Mạc Trường Ca giống như chạy ra từ trong Địa Ngục, lại được nhìn thấy ánh mặt trời, thở hổn hển hít thở không khí trong lành.

Ánh mắt hắn ta nhìn Mục Thiên Dao đã hoàn toàn thay đổi, mặt mày đầy vẻ kiêng kỵ, lại không dám tỏ ra ngả ngớn nữa.

“Ngươi là người của Huyết Sát Môn, là kẻ địch của Mục gia nên ta sẽ không gây khó dễ cho ngươi!”, Mục Thiên Dao nhìn Mạc Trường Ca, lạnh lùng nói.

“Ta… ta nhận thua…”, Mạc Trường Ca cúi đầu giống như trái cà tím bị héo, cười cay đắng.

“Mục Thiên Dao của phủ thành chủ… thắng!”

Khi Mạnh Nam Thiên tuyên bố kết quả thì chợt nhấn mạnh tên của Mục Thiên Dao, còn liếc nhìn Mục gia dường như là đang nhấn mạnh điều này.

Mà ở trong mắt của mọi người trong thành Hàn Giang, điều này lại là một sự chế giễu hết sức trắng trợn!

“Mục gia vứt bỏ thiên tài cỡ đó không bồi dưỡng, mà lại coi như kẻ thù thì đúng là ngu không ai bằng!”

“Với thực lực và tu vi của Mục Thiên Dao, đương nhiên lần này sẽ tiến vào tông môn lớn. Đến lúc đó, Mục gia chỉ còn nước khóc thôi”.

“Đúng vậy, Mục Cửu Giang – ông nội của Mục Thiên Dao bị Mục gia giết chết, mối thù không đội trời chung như thế, kết hợp với thái độ của nàng ta với Huyết Sát Môn là biết Mục Thiên Dao sẽ không bỏ qua cho họ rồi!”

“Vả lại, phủ thành chủ vốn đã mạnh, giờ lại có thêm Mục Thiên Dao thì sẽ như hổ thêm cánh. Nếu nàng ta tiến vào được những tông môn lớn, vậy số phận sau này của thành Hàn Giang chắc chắn sẽ xảy ra thay đổi”.

Khoảnh khắc khi Mục Thiên Dao đánh bại Mạc Trường Ca một cách dễ dàng, trong lòng các thành viên cao cấp của những gia tộc lớn đều có suy nghĩ của riêng mình.

“Trận chiến tiếp theo là Mục Long của Mục gia gặp Tiết Hải Cừu của Huyết Sát Môn!”, khi Mạnh Nam Thiên đọc lên hai cái tên này thì khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười lạnh.

“Lại là Mục gia và Huyết Sát Môn, lần này có trò hay để xem rồi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.