Y Tiên Thiểu

Chương 753: Đối Đầu Và Chạm Súng (1)




Bởi vì chân thân của tôi không ở đây.
Tùy Qua nói:
- Nơi này như thế nào?
- Thật sự là một nơi tốt. Một nơi kỳ quái rất tốt, không khí nơi này rất tinh khiết, chẳng khác gì tiên cảnh.
Trầm Quân Lăng nói:
- Nhưng mà chưa đủ sáng, trên trời chỉ có hào quang màu tím mà thôi.
- Muốn sáng sao?
Tùy Qua cười nói:
- Thần nói phải có ánh sáng, vì vậy thế giới phải có ánh sáng. Mỹ nữ nói thế giới sáng hơn một chút, vì vậy thì càng sáng.
Răng rắc!
Đột nhiên một đạo thiểm điện xuất hiện ở phía chân trời không xa, trong chốc lát thiên địa sáng ngời.
- Anh muốn hù chết người sao!
Trầm Quân Lăng bị ánh sáng bất ngờ dọa sợ.
- Tia chớp đó là gì mà khủng khiếp thế?
- Bởi vì đó là thiên kiếp thần lôi.
Tùy Qua nói:
- Biết thiên kiếp không?
- Nghe nói qua, chưa thấy qua.
Ánh mắt Trầm Quân Lăng nhìn qua thiên kiếp thần lôi, nói:
- Thật sự là cổ quái, tại sao nó không có biến mất.
- Bởi vì nó là thiên kiếp thần lôi nha.
Tùy Qua cười cười, nói:
- Đây chính là thứ của ông trời, nếu cũng giống như tia chớp bình thường, lóe lên rồi biến mất, chẳng phải quá mất mặt ông trời sao?
- ANh thật ngụy biện.
Trầm Quân Lăng nói:
- Anh còn chưa nói cho tôi biết, nơi này rốt cuộc là đâu? Nhìn qua giống trụ sở bí mật gieo trồng linh thảo của anh đấy. Nhưng mà, những linh thảo này là toàn bộ gia sản của anh, đối với một người không có quan hệ nam nữ với anh như tôi, anh yên tâm như vậy sao?
- Sao không có quan hệ?
Tùy Qua phản bác nói.
- Vậy quan hệ anh nói là cái gì?
Trầm Quân Lăng hỏi.
- Thật không hiểu, đừng có chấp nối.
Tùy Qua cười nói.
- Anh đã vô sỉ đạt tới cảnh giới cao nhất rồi.
Trầm Quân Lăng giận dữ nói, sau đó giọng nói uyển chuyển:
- Tính toán, xem như anh dẫn tôi tới nơi đẹp thế này, tôi tha thứ cho anh.
- Tôi biết ngay, Tiểu Quân Quân của tôi nói thì chua chát nhưng tấm lòng lại mềm như đậu hủ.
Tùy Qua cười nói:
- Tôi xây dựng ‘ trụ sở bí mật ’ không tệ chứ?
- Thật là không tệ.
Trầm Quân Lăng cảm thán:
- Yên tĩnh, tường hòa, tươi mát, cảm giác giống như thế ngoại tiên cảnh. Nhưng mà từ trước mắt mà nhìn, còn có chút hoang vu, không có chim thú, thiếu khuyết sinh cơ. Mặt khác, một thứ trọng yếu nhất không có ở nơi này.
- Là cái gì?
Tùy Qua hỏi.
- Ánh sáng!
Trầm Quân Lăng nói trúng tim đen.
- Thần nói phải có ánh sáng, không phải ánh sáng của lôi điện, tránh làm con mắt người ta không mở ra được, nếu là ánh mặt trời. Ánh mặt trời không khí cùng nước là thứ quan trọng nhất, hiểu chưa? Ân, tại đây không khí rất tốt, mưa cũng không tệ, chỉ thiếu ánh mặt trời thôi.
- Mưa không tệ?
Tùy Qua có chút im lặng nói:
- Đây cũng không phải là mưa, đây là linh khí tụ tập thành linh vũ! Linh vũ, có biết không?
- Ai nha, linh vũ cũng có thể trở thành mưa sao?
Trầm Quân Lăng nói:
- Khó trách cảm thấy nước mưa ở đây rơi vào người tan biến nhanh như vậy, thì ra là linh khí ngưng tụ thành. Nếu như là thế, nói cho đúng hơn, ở đây không có nguồn nước? Nguồn sáng cũng không có?
- Nguồn sáng thì có, nếu không nơi này chẳng phải tối tăm sao.
Trầm Quân Lăng nói lời này khiến Tùy Qua lâm vào suy tư.
- Xem ra nơi này còn có nhiều thứ chưa khai quật.
- Rốt cuộc đây là đâu?
Trầm Quân Lăng hỏi lần nữa.
- Đây là không gian trong pháp bảo của tôi.
Tùy Qua nói:
- Tương đương với một thế giới độc lập.
- Oa! Thật sự là thoải mái ah.
Trầm Quân Lăng vui mừng nói:
- Xem ra bổn cô nương cũng phải nắm chắc thời gian tu hành mới được. Ai, muốn nói Tiên Thiên kỳ là một đạo mấu chốt, điểm quyết định gây khó dễ nằm ở đâu?
- Đừng nóng vội, tôi nói sẽ giúp cô đột phá Tiên Thiên kỳ mà!
Tùy Qua vội vàng nói.
- Anh gấp cái gì? Hình như anh còn khẩn trương hơn tôi nha.
Trầm Quân Lăng hơi kinh ngạc.
- Tôi đương nhiên khẩn trương. Bởi vì đột phá Tiên Thiên kỳ không chỉ rất khó khăn, còn rất hung hiểm, một khi đột phá không thành công, rất có thể lưu lại thương thật, thậm chí đi đời nhà ma, cho nên tôi không thể dễ dàng cho cô đi mạo hiểm, hiểu chứ?
Nhìn bộ dáng sốt ruột của Tùy Qua, Trầm Quân Lăng cũng cười rộ lên, nói:
- Không nghĩ tói anh rõ ràng còn khẩn trương cho tôi đấy!
- Cái gì gọi là ‘ rõ ràng ’, đây là tất nhiên. Nói cho cô biết, quan hệ giữa chúng ta cũng không phải không minh bạch cái gì đó, cô là nữ nhân của Tùy Qua tôi! Ân, sớm muộn gì cũng có ngày như vậy.
Nghe được câu "Sớm muộn gì cũng có ngày như vậy", Trầm Quân Lăng lại cười rộ lên, cười rất yêu mị, lại khiến tâm thần người ta nhộn nhạo, Tùy Qua nhịn không được muốn đi ôm nàng, nhưng rất nhanh ý tứ áp chế ý nghĩ này. Đúng như tâm ma Tây Môn Trung đã nói, loại tồn tại tinh thần này nhìn thì như cao cấp, trên thực tế đã bị rất nhiều hạn chế. Ví dụ như hiện tại, nhìn thấy mỹ nữ muốn ôm không thể ôm, hôn cũng không được, trừ ý dâm ra cũng chẳng thể làm cái gì khác.
Về phần cái gọi là "Tinh thần yêu đương ", vậy càng vãi cả trứng.
Nếu như tinh thần yêu đương có tác dụng, sẽ không có chuyện quỷ nhập vào người.
Quỷ nhập vào người, sở dĩ muốn thân hình con người, nói trắng ra chính là làm chuyện mà bản thân chẳng thể làm, chỉ có nhập vào người mới làm được. Nhất là sắc quỷ, vậy càng phải như vậy.
- Tùy Qua ah Tùy Qua, tôi nói anh cái gì mới tốt đây, da mặt rất dầy, cũng vô sỉ như vậy...
- Cái này gọi là thật tình!
Tùy Qua uốn nắn lời của Trầm Quân Lăng.
- Chúng ta là người tu hành, làm gì quan tâm tới nhiều quy củ thế tục như thế. Chỉ cần ngươi tình ta nguyện, cô là con gái tu hành mà.
- Tùy Qua đồng học, anh nói rất êm tai.
Trầm Quân Lăng cười cười, nói:
- Nhưng mà hình như cách đây không lâu, thời điểm ở thế tục anh nói với tôi, nên cảm thụ tất cả của thế tục, cảm thụ thế tục hỉ nộ ái ố, trong giới tu hành nên làm người tu hành. Nhưng mới qua bao lâu, tại sao tỷ tỷ tôi lại biến thành ‘ con gái tu hành ’? Thời điểm ba vợ bốn nàng hầu, đã nghĩ ngợi bản thân mình là người tu hành sao? Ăn xong lau sạch thì muốn quay về thế tục à?
- Ách...
- Như thế nào, không phản đối đúng không.
Trầm Quân Lăng rất đắc ý nhìn qua bộ dáng túng quẫn của Tùy Qua.
- Không phải, tôi làm sao phản đối?
Tùy Qua kiên trì nói ra:
- Không phải cô đã từng nói, chỉ cần tôi đột phá Tiên Thiên kỳ, cô nguyện ý làm thiếp của tôi, làm ‘ hai ’ sao?
- Muốn làm thiếp, anh mới là thứ hai!
Trầm Quân Lăng trừng Tùy Qua, nói:
- Tôi là nữ nhân, không cần nhất ngôn cửu đỉnh, có biết không? Huống chi, cẩn thận truy cứu thì lời thề này không phải là của tôi, là của anh.
- Tôi? Tôi có nghe lầm không?
- Anh không nghe lầm đâu, chính là anh!
Trầm Quân Lăng nói:
- Đúng vậy, lúc đầu tôi nói qua, chỉ cần tu vị của anh đột phá Tiên Tiên trước, lại giúp tôi thực hiện lý tưởng, tôi sẽ làm vợ lẽ của anh, làm thiếp cũng không có sao. Nhưng mà hiện tại tính toán chuyện gì xảy ra, vợ lẽ đã biến thành An Vũ Đồng, vị trí của tôi đã bị chiếm, điều này có tính toán là tôi thất ước không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.