Y Tiên Thiểu

Chương 295: Chạy đi đầu thai (2)




Khi hắn còn đang kinh hồn bạt vía, chưởng ảnh của Tùy Qua đã hoàn toàn phong bế kinh mạch toàn thân hắn.
Tiểu Ngân Trùng nuốt cái đầu kia vào, sau đó hóa thành một con giun nhỏ, rơi xuống mu bàn tay Tùy Qua , dáng vẻ hết sức lấy lòng.
Người nọ mặt xám như tro tàn, biết lần này thật sự chết rất oan uổng.
Tiểu tử này nuôi một con linh thú lợi hại như vậy, vậy mà lúc trước bọn họ hoàn toàn không có bất kỳ tin tức gì hết.
Nhìn thực lực của linh thú , sợ rằng đã có thể so sánh với cao thủ Tiên Thiên kỳ, cường giả Luyện Khí như hắn há có thể địch nổi.
Nhưng lúc này, tất cả đều đã muộn, hắn đã là con cá nằm trên thớt, để mặc Tùy Qua đồng học muốn làm thế nào thì làm.
- Giết ta đi!
Người này chỉ cầu chết ngay.
- Khi ta biết được tất cả, ngươi có thể lựa chọn phương thức bỏ mạng.
Tùy Qua nói:
- Nếu không, ta sẽ không ngần ngại đưa ngươi cho linh thú của ta ăn.
- Lão đại, chớ nhiều lời với hắn, để ta nuốt hắn đi.
Tiểu Ngân Trùng ở một bên nói, thanh âm của nó nghe giống như chuông bạc, nhưng ác độc lại giống như chuông tang gia:
- Vừa rồi chỉ nuốt ba người, chỉ đầy nửa bụng mà thôi, để ta nuốt tên này vào, có lẽ cũng no bụng. Sau đó biến bọn họ thành cứt đái, làm phân bón cho linh điền cũng tốt!
Nghe Tiểu Ngân Trùng nói..., người kia suýt nữa đã bất tỉnh. Rất hiển nhiên, bị Tiểu Ngân Trùng nuốt vào, loại cảm giác chờ đợi tử vong, nhất định là vô cùng khó chịu .
- Ách. . . Ý chí của ta cũng không phải rất kiên định, kiên nhẫn cũng không nhiều.
Tùy Qua nói với người này.
- Ngươi muốn biết cái gì. Hỏi đi.
Người này đã hoàn toàn khuất phục, xem ra đã không cần gia hình.
- Hiểu được là tốt rồi.
Tùy Qua nói:
- Ngươi không phải là người Lâm gia thuê tới, đúng không?
- Đúng.
Người này nói:
- Chúng ta là Bùi gia .
- Bùi gia?
Tùy Qua có chút hồ đồ, hắn hình như hoàn toàn không có ân oán gì với Bùi gia. Nhưng tựa hồ đã nghe qua một người họ Bùi, chính là tà lang trung chữa khỏi hai chân cho Mai Kim Sơn.
- Bùi Nguyên Chí, là người của Bùi gia các ngươi?
Một hồi lâu Tùy Qua mới nhớ ra tên của tên tà lang trung kia.
- Hắn là người của gia tộc chúng ta, nhưng chỉ là người của chi thứ.
Người này nói, ý là ở gia tộc Bùi Nguyên Chí có địa vị rất thấp.
Nhưng, Tùy Qua làm gì quan tâm đến những thứ này, chỉ cần biết rằng những người này và Bùi Nguyên Chí là người của gia tộc này. Từ thái độ của Bùi Nguyên Chí, Tùy Qua cũng biết gia tộc này như thế nào rồi. Hơn nữa, Tùy Qua không sai biệt lắm cũng có thể đoán được một số đầu mối:
- Các ngươi biết chuyện ta có linh cao từ chỗ Bùi Nguyên Chí?
- Ừ.
Người này rất phối hợp nói, hiển nhiên không muốn chết thống khổ:
- Sau đó ngươi chữa bệnh cho Lâm Thập, chúng ta càng tin chắc điều này.
- Chuyện của Lâm Thập, thì ra là các ngươi xe chỉ luồn kim?
Tùy Qua không khỏi kinh ngạc, đám người này thật đúng là chỗ nào cũng nhúng tay vào:
- Tại sao? Với thực lực của gia tộc của các ngươi, hoàn toàn có thể trực tiếp tìm ta phiền toái.
- Bởi vì chúng ta không muốn gia tộc khác biết, càng không muốn để hiệp hội biết.
Người kia nói.
- Hiệp hội y dược Hoa Hạ ?
- Xem ra ngươi biết cũng không ít.
Người kia nói:
- Ngươi còn cái gì muốn biết không?
- Bùi gia các ngươi có bao nhiêu Tiên Thiên cao thủ?
Tùy Qua hỏi.
- Tiên Thiên cao thủ?
Người nọ đột nhiên nở nụ cười:
- Không sai, chỉ cần là Tiên Thiên cao thủ có thể đối phó ngươi. Nhưng Bùi gia chúng ta không chỉ có Tiên Thiên cao thủ, Bùi gia chúng ta là thành viên trọng yếu của hiệp hội. Hắc, cho dù ngươi có linh thú, chắc chắn cũng phải chết! Nếu không muốn hỏi gì nữa, ngươi cho ta thống khoái đi.
- Lão đại, ngươi đã hỏi xong, giờ giao cho ta đi.
Hung tính của Tiểu Ngân Trùng lại nổi lên.
- Ngươi đáp ứng cho ta chết thống khoái!
Người nọ biến sắc nói.
- Ta đáp ứng ngươi,,,,
Nói xong, Tùy Qua tung một chưởng lên đỉnh đầu người nọ, sau đó nói với Tiểu Ngân Trùng:
- Hiện tại, hắn là của ngươi rồi. Làm như vậy, cũng không coi là trái lời hứa.
- Lão đại, ngươi thật ác độc!
Tiểu Ngân Trùng cười nói, thân hình trở nên to lớn, chỉ một ngụm nuốt thi thể của người kia vào trong bụng.
Tiểu Ngân Trùng bất kể ăn cái gì, tựa hồ khẩu vị cũng tốt như vậy. Nhưng ăn bốn người tu hành Luyện Khí kỳ, ngoại trừ có thể hấp thu máu tươi của bọn hắn, đích xác có thể làm chất dinh dưỡng cho linh điền, đề cao phẩm chất của linh nhưỡng.
Hiện giờ, Tiểu Ngân Trùng đã tấn thăng làm linh thú cấp ba, phẩm chất linh điền cũng đề thăng làm trung phẩm. Chẳng qua, còn cần rất nhiều thời gian, mới rót đủ linh khí vào trong linh điền.
Nhưng, trước mắt bố trí Bát Hoang vân vũ đại trận, cho dù đề cao linh thảo cũng chỉ giật gấu vá vai, làm sao có thể rót nhiều linh khí hơn vào trong linh điền.
Nếu có thể làm ra nhiều Linh ngọc ngàn năm thì tốt. Nhưng, nếu có thể làm ra một dòng linh tuyền, vậy thì càng thêm hoàn mỹ.
Nhưng yêu cầu này, đối với Tùy Qua mà nói, chắc chắn là hy vọng xa vời.
Huống chi, trước mắt cường địch khăp nơi, ngay cả thời gian ảo tưởng Tùy Qua cũng không có.
Mặc dù bốn thằng quỷ này không may biến thành thức ăn của Tiểu Ngân Trùng, nhưng bốn người bọn họ không trở về, người của Bùi gia rất nhanh sẽ phán đoán ra tin tức. Tới lúc đó, Bùi gia lại phái người tới, khẳng định không phải là Luyện Khí kỳ rồi.
Mà căn cứ vào phán đoán của Tùy Qua, Bùi gia ít nhất cũng có một hoặc là mấy Tiên Thiên cao thủ trấn giữ. Nếu như đối phương phái ra một gã Tiên Thiên cao thủ, với thủ đoạn của Tùy Qua, cộng thêm Tiểu Ngân Trùng và Ảnh Phong, chỉ sợ cũng chưa chắc giành được phần thắng. Nếu đối phương xuất động hai gã Tiên Thiên cao thủ, như vậy Tiểu Ngân Trùng còn có thể thoát thân, còn Tùy Qua chỉ sợ ngay cả chạy trốn cũng làm không được.
Suy nghĩ một lát, trong lòng Tùy Qua đột nhiên có quyết định, dứt khoát xoay người đi về phía nhà kính.
Nhìn linh khí tràn đầy trong nhà kính, sinh cơ bừng bừng, Tùy Qua không khỏi sinh lòng cảm khái:
Tất cả linh thảo, thậm chí mỗi một tấc linh nhưỡng ở đây đều ngưng tụ tâm huyết của hắn. Nhưng hiện tại, cường địch để ý, thay vì tiện nghi cho người khác, chi bằng đích thân phá hủy thì thống khoái hơn.
Nghĩ tới đây, Tùy Qua huy động Cuốc chấn linh, đào toàn bộ dã sơn sâm, Tam Nguyên Kinh Dịch thảo bên trong linh điền.
Chỉ để lại một số ít linh thảo như Nhân Mộc thụ miêu, Xa Mã chi, Ngũ Hành bổ thiên chi.
Sau đó, Tùy Qua phân phó Tiểu Ngân Trùng:
- Tiểu Ngân Trùng, ngươi tới Tê Hà sơn đào một động sâu dưới chân núi, vùi sâu toàn bộ những linh nhưỡng nào vào trong huyệt động, ta muốn người của Bùi gia không chiếm được một chiếc lá linh thảo nào, ngay cả một khối bùn đất linh điền cũng không chiếm được!
- Vâng, lão Đại!
Tiểu Ngân Trùng đáp một tiếng, hóa thành một đạo ngân quang, nhanh chóng chui xuống dưới đất.
Tùy Qua nhìn dã sơn sâm, Tam Nguyên Kinh Dịch thảo bị đào móc ra, trong lòng cảm thấy đáng tiếc, nhưng việc đã đến nước này, còn có thể làm gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.