Y Tiên Thiểu

Chương 294: Chạy đi đầu thai (1)




Lúc này Lâm Tiểu Thập mới biết Nhuế Cường không nói ngoa, trước mặt lực lượng tuyệt đối, thân thể của Lâm Tiểu Thập đúng là yếu ớt như kiến hôi.
Lâm Tiểu Thập lo lắng bị Nhuế Cường giết chết, mặc dù trong lòng hận thấu Nhuế Cường, nhưng ngoài miệng lại nói:
- Ngươi. . . Ngươi muốn ta làm gì?
- Rất đơn giản.
Nhuế Cường nói:
- Chuyển tiền của ngươi vào tài khoản của ta. Ngoài ra, ngươi phải nhớ kỹ, những người đó do ngươi bỏ tiền thuê, báo thù tiểu tử Tùy Qua, không liên quan gì tới ta, cũng không có quan hệ đến Bùi gia.
- Ta biết rồi.
Lâm Tiểu Thập cắn răng nói.
- Vậy là được rồi.
Nhuế Cường hừ lạnh nói, đứng dậy đi ra khỏi phòng. Ra khỏi quầy rượu, Nhuế Cường gọi điện cho Bùi Thế Minh:
- Nghĩa phụ, phía bên Lâm Tiểu Thập con đã giải quyết xong. Chỉ có điều, người ngài phái đi có thể làm sao, làm sao con cảm giác tiểu tử kia có chút cổ quái?
- Bốn người hành động tối nay đều là cao thủ Luyện Khí hậu kỳ, đối phó với một tiểu tử chưa ráo máu đầu, dư dả rồi.
Bên trong điện thoại, Bùi Thế Minh khẳng định nói.
- Vậy con an tâm.
Nhuế Cường nói.
Bốn cường giả Luyện Khí hậu kỳ, đúng là không thể coi thường.
Cũng chỉ có thế gia lớn như Bùi gia, mới có thể dễ dàng sử dụng bốn võ giả Luyện Khí hậu kỳ.
Trong lòngNhuế Cường , dục vọng nắm Bùi gia trong tay càng phát ra mãnh liệt .
------------
Thành phố Đông Giang, bên ngoài giáo khu Phát Phong.
Sáng sớm, sương mù vẫn rất dày đặc, tầm nhìn chỉ khoảng mười thước.
Tùy Qua theo thường lệ đến trụ sở đào tạo thực vật.
Lúc này, một loại cảm giác nguy cơ từ trong lòng dâng lên.
Trong sương mù dày đặc, tựa hồ cất dấu sát cơ.
Tâm niệm Tùy Qua vừa động, cũng không tiến vào trụ sở đào tạothực vật, huýt sáo một tiếng bén nhọn, sau đó đi về phía Tê Hà sơn.
Người tiềm phục trong sương mù dày đặc lúc ẩn lúc hiện.
Đến loại tầng thứ như Tùy Qua, chỉ cần nghe tiếng bước chân, tiếng hít thở, có thể đoán được phương vị của đối phương.
Còn đối phương, hiển nhiên cũng có công lực như thế, cho nên song phương tựa hồ đều cảm thấy sự tồn tại của nhau.
Chẳng qua, cách sương mù dày đặc, hai bên không thấy rõ thân hình của đối phương mà thôi.
Đối phương tổng cộng bốn người, hơn nữa tất cả đều là Luyện Khí hậu kỳ, hiển nhiên là người đến bất thiện.
Lúc này, xung quanh đã không có người nào khác.
Tùy Qua dừng bước, nói với bốn người trong sương mù dày đặc:
- Quỷ hồn đi theo ta lâu như vậy, cũng nên hiện thân đi.
- Hừ, thật không ngờ, tu vi của tiểu tử này cũng đến Luyện Khí hậu kỳ.
Theo tiếng hừ lạnh, một bóng người từ trong sương mù dày đặc đi ra. Đây là một người trung niên, thần tình lạnh lùng, xấc láo, mặc y phục công phu màu đen, bịt mặt, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Tùy Qua.
Ba người khác không hiện thân, hiển nhiên bọn họ tính toán chờ cơ hội tiến hành đánh lén với Tùy Qua.
Lấy bốn chọi một, theo bọn hắn thấy chắc chắn sẽ giành phần thắng.
- Là ai kêu các ngươi tới?
Tùy Qua có chút ngạc nhiên hỏi.
Lâm Thập đã chết, tổ chức thích khách cũng đã bị Thẩm Thái Sùng giết đến mức nguyên khí tổn thương nặng nề. Hiện giờ, Tùy Qua thật sự không biết mình còn đối thủ gì, có thể dễ dàng sai sử bốn cường giả Luyện Khí hậu kỳ tới vây công mình.
- Báo thù.
Người kia nói:
- Nhưng, nếu ngươi có thể ngoan ngoãn giao nộp linh cao và cách điều chế, ta sẽ tha chết cho ngươi!
- Báo thù? Các ngươi là người của Lâm gia?
Tùy Qua hơi kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới Lâm Tiểu Thập có "tiền đồ" như vậy, lại có thể thoáng cái thuê được bốn Luyện Khí hậu kỳ đến đối phó hắn.
Nhưng Tùy Qua cảm giác có cái gì không đúng, tựa hồ mục đích chủ yếu của bốn người này không phải là báo thù, mà là đang muốn lấy "linh cao" và cách điều chế.
Nhưng không sao, đợi lát nữa chỉ cần lưu lại một người sống, Tùy Qua có thể biết được tất cả.
Đối với dụng hình, Tùy Qua luôn luôn vô cùng tự tin .
- Không sai, chúng ta là người Lâm gia thuê tới.
Người nọ hừ lạnh nói:
- Đề nghị của ta, ngươi suy nghĩ thế nào!
Tùy Qua lắc đầu:
- Hiển nhiên không được!
- Vậy ngươi đi chết đi!
Người nọ cả giận nói, thân thể chợt lùi một bước, vận chưởng thành đao, bổ tới lồng ngực Tùy Qua.
Kinh nghiệm giao thủ của Tùy Qua đã rất phong phú, Thiên Biến Tróc Trùng Thủ triển khai, dễ dàng tiếp được thế công của người này, nhanh chóng chiếm cứ thượng phong, thủ pháp vô cùng tinh diệu tấn công không dứt về phía người đó.
Khốn khiếp!
Người kia thầm mắng một tiếng, vốn tưởng rằng độ tinh khiết của chân khí và chiêu thức của Tùy Qua không bằng hắn. Ai ngờ vừa mới giao thủ, người đó liền biết mình hoàn toàn sai lầm. Tên tiểu tử này, chân khí vô cùng tinh thuần không nói, ngay cả chiêu thức cũng thần diệu đến biến thái, sợ rằng đã đạt tới cực hạn màngười tu hành Luyện Khí hậu kỳ có thể đạt tới.
Xưng là "Đệ nhất dưới Tiên Thiên" cũng không quá đáng!
Đáng tiếc, người này chưa từng thấy qua Cuốc chấn linh pháp của Tùy Qua , nếu không ngay cả cơ hội giật mình sợ rằng cũng không có.
Cuốc chấn linh pháp vừa ra, sợ rằng dưới Tiên Thiên thật sự không có người nào có thể ngăn cản!
Sau hơn mười chiêu, người kia đã lộ ra bại tướng, hoàn toàn bị Tùy Qua chế trụ. Cho nên, hắn cả giận nói:
- Bùi Thế Anh, làm sao các ngươi còn không ra tay! Còn đợi đến khi nào!
- Đại thúc, ngươi không cần kêu đau họng.
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Ngươi lưu ý cảm giác một chút, bọn họ đã không còn tồn tại, đúng không?
Người kia vận đủ thính lực lắng nghe: quả nhiên, đã không cảm giác được sự hiện hữu của ba tên đồng bọn!
Ba tên này chẳng lẽ lâm trận đào thoát?
Điều này hiển nhiên không thể nào. Nếu bọn họ lâm trận chạy trốn, về đến gia tộc, tất nhiên sẽ gặp trọng phạt .
Chẳng lẽ tất cả đều chết rồi?
Làm sao có thể!
Tuyệt đối không có khả năng!
Ba người kia đều là cường giả Luyện Khí hậu kỳ!
Trừ phi có cường giả Tiên Thiên kỳ, nếu không người nào có thể làm cho ba cường giả Luyện Khí hậu kỳ vô thanh vô tức biến mất?
Sợ hãi!
Sợ hãi âm thầm bao phủ hắn!
Tùy Qua đã thấy được vẻ sợ hãi trong mắt hắn, lúc này hắn muốn chiến thắng đã dễ như trở bàn tay, nhưng hắn muốn sống bắt người này, còn cần chút công phu tiếp theo. Cho nên, Tùy Qua vừa xuất thủ, vừa nhìn người kia, nói:
- Thế nào, ngươi muốn biết bọn họ chết như thế nào không? Vậy thì nhìn dưới chân của ngươi đi.
Dưới chân?
Người kia đột nhiên cảm giác được thổ dưới chân tựa hồ đang chấn động, tựa hồ có quái vật gì đó muốn chui từ dưới đất lên.
Cảm giác của hắn rất chính xác, dưới chân hắn đúng là đồ!
Ầm!
Một con "mãng xà" màu bạc khổng lồ đột nhiên từ dưới đất chui lên, bay lên giữa không trung.
Hình thái kinh khủng, kinh người thanh thế, còn mang theo hơi thở hoang dã máu tanh, tàn bạo, khiến cho tên đáng thương kia kinh hãi khiếp sợ. Lúc này trong miệng"mãng xà" cổ quái vẫn ngậm lấy một cái đầu người, rõ ràng chính là đồng bạn của hắn, Bùi Thế Anh!
Linh thú sao! Hiện tại làm sao còn có tồn tại của loại vật này! Hơn nữa còn là linh thú khủng bố như vậy!
Người kia bị hù dọa đến mức tay chân tê cứng, tựa hồ ngay cả dũng khí chạy trốn cũng mất đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.