Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh

Chương 221:




Chương 221

“Anh cắt mỏng như vậy rồi một lát nấu bị nhừ ra thì phải làm sao? Anh không biết nghĩ à?”, cô nhìn cậu ta nước mắt ngắn nước mắt dài thì đanh mặt, “Sao? Tôi mắng sai anh hả gì mà anh khóc?”

Lạc Tư chỉ tay về phía mấy củ hành: “Hic, tôi đâu có khóc đâu, tại nó làm tôi cay mắt quá đi, hic!”

Ngọc Điềm đỡ trán, Mộc Tâm thấy vậy thì buồn cười, bầu không khí của hai người họ thật giống như lão công phúc hắc bắt nạt cô vợ mít ướt vậy. Cô lên tiếng giải vây: “Không sao, lát nữa lấy nó làm gỏi cũng được. Lạc Tư, hay anh vo giúp tôi nồi cơm đi.”

Lạc Tư hít hít cái mũi đỏ, hăng hái nói: “Để tôi để tôi, chuyện này dễ như ăn cháo ấy mà.”

Tầm 6 giờ 30 thì Lâm Đình Phong về đến nhà. Mạc Chí Thiên đang ngồi ở phòng khách chơi trò nhắn tin yêu đương với bạn gái, nghe thấy tiếng mở cửa thì quay lại nhìn: “Đình Phong, về rồi đó à?”

Lạc Tư nghe tiếng thì từ trong bếp nhìn ra, như cô vợ nhỏ nói: “Tiểu Phong Phong, về kịp lúc thật, sắp có cơm ăn rồi đấy!”

Lâm Đình Phong đáp lại cậu ta một tiếng rồi nhìn qua Mạc Chí Thiên, nghiêm túc nói: “Cậu vào thư phòng với tôi một chút. Có chuyện quan trọng.”

Hiếm khi thấy vẻ mặt nghiêm trọng này của thằng bạn, Mạc Chí Thiên liền đi theo anh vào thư phòng. Anh lấy một phong bì nhỏ đưa cho cậu ta, vào thẳng vấn đề: “Cậu điều tra giúp tôi người này.”

Mạc Chí Thiên mở phong bì lấy ra một tấm ảnh, tò mò hỏi: “Sao không để đội trinh thám của cậu điều tra đi.”

Nhắc tới việc này, cả người Lâm Đình Phong chợt tỏa ra hơi thở lạnh lẽo: “Không tra được.”

“Sao?”, cậu bị câu nói của anh làm cho bất ngờ. Phải biết đội trinh thám của Lâm Đình Phong đã được huấn luyện đặc biệt từ nhỏ, năng lực vô cùng cao, trong số đó còn có hai hacker đứng trên bảng xếp hạng thế giới, đáng lẽ phải đào được cả thông tin mười tám đời luôn ấy chứ.

“Không tra được thông tin quan trọng gì hết, một là hắn cố ý xóa sạch, hai là hắn tạo thân phận giả.”

Mạc Chí Thiên hứng thú quan sát tấm ảnh, là một người đàn ông tuổi tầm tứ tuần, da trắng mắt xanh, đúng chuẩn một người tây phương chính gốc, ngoại hình nhìn cũng rất tầm thường. Nhưng thường thì cái gì quá bình thường sẽ rất nguy hiểm đấy.

“Cậu tra được chút gì không? Chỉ với một tấm ảnh thì hơi tốn thời gian.”

Đối với lực lượng tình báo của chính phủ mà nhà họ Mạc đang nắm quyền thì chuyện điều tra này cũng rất dễ dàng, chỉ là có thêm thông tin thì sẽ có kết quả nhanh hơn.

“August Benter, 41 tuổi, người gốc Phần Lan. Hắn ta là người đã giúp Quý thị vượt qua cơn sóng tài chính vừa rồi.”

“Hắn ta có hành động gì khác sao?”, đối với sự hiểu biết của cậu về Đình Phong thì chắc hẳn không chỉ đơn giản chỉ là vì hắn ta giúp đối thủ cạnh tranh mà phải phái người điều tra hắn.

“Người tôi phái đi theo bảo vệ Mộc Mộc đã bắt được một tên bám đuôi. Nhiều lần dùng ‘thủ thuật’ để tên đó khai ra người đứng sau, mà một chữ tên đó cũng không nói. Vì thế tôi cho người điều tra, sau đó biết gần đây tên đó tiếp xúc với một người ngoại quốc. Điều tra sâu hơn thì biết được người đó là hắn. Tôi không biết mục đích của hắn là gì. Tôi sợ hắn gây nguy hiểm cho Mộc Mộc”, Lâm Đình Phong ngắn gọn kể lại sự việc.

Mạc Chí Thiên nghe anh kể thì có vẻ đơn giản nhưng cậu tin là có chuyện gì đó rất kịch tính nên mới khiến anh nhờ đến cậu điều tra gấp như vậy, cậu ta đoán mò, hỏi: “Tên bám đuôi đó được cứu ra rồi sao?”

Lâm Đình Phong biết Mạc Chí Thiên được ông Mạc cho đi huấn luyện nhiều năm ở nước ngoài, khả năng suy luận cũng rất nhạy bén, cho nên anh không bất ngờ khi bị bạn mình đoán trúng, anh lành lạnh nói: “Ừ, cứu người ngay trong căn cứ bí mật của tôi mà không bị ai phát hiện hay có camera quay lại. Chắc chắn là sát thủ cấp S trở lên.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.