Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh

Chương 125:




Chương 125

Ngoài cửa sân bay, một cô gái ăn mặc thời thượng đẩy hai chiếc vali hồng đi ra ngoài. Một chàng trai trẻ đứng cạnh chiếc Mercedes Benz nhìn thấy cô thì đi lại giúp cô xách vali: “Em hạ cánh trễ vậy?”

Cô gái ngã lưng ra sau, thở dài mệt mỏi: “Chuyến bay bị delay tận một tiếng, em ngồi đợi muốn gãy lưng luôn rồi nè. Đi ăn gì đó đi anh hai.”

Vừa khởi động xe rời đi, chàng trai trẻ vừa nói: “Về nhà rồi ăn, ba mẹ đã làm một bàn đầy đồ ăn đợi em về đó.”

“Ồ.”

Biệt thự Liễu gia.

Chiếc Mecedes Benz đậu trước sân, một dì bảo mẫu vui vẻ chạy ra đón: “Tam tiểu thư, đại thiếu gia. Cuối cùng hai người cũng về rồi, lão gia và phu nhân đang đợi hai người đó.”

Liễu Thu ôm hôn dì bảo mẫu một cái, cười nói: “Dì Lý, nhớ dì quá đi! Chị ba có về nhà không dì?”

Dì Lý vui vẻ đáp: “Nhị tiểu thư đi Châu Âu du lịch với chồng rồi, chắc là tuần sau mới về ạ.”

“À, vào nhà thôi, con nhớ cơm dì nấu lắm đó. Đồ ăn bên đấy chán lắm dì ơi!”

Ba người đi vào trong phòng bếp, một người phụ nữ trung niên vui mừng ôm lấy Liễu Thu: “Thu Thu, để mẹ nhìn con xem, con ốm đi nhiều rồi đó.”

Liễu Thu cũng ôm bà, hôn một cái thật kêu: “Tại không được ăn cơm nhà nên con ốm thành ra vậy đó!”

“Di Di, em để con vào nhà ăn cơm đi, chắc con bé đói lắm rồi”, ba Liễu – Liễu Đạt, ông ngồi trền bàn ăn ngắt lời hai mẹ con Liễu Thu.

Liễu Đông đứng dựa ở cửa, giả vờ tủi thân nói: “Con có còn là con trai cưng của hai người không vậy? Lâu lâu con mới về nhà mà hai người chỉ biết con nhóc thối đó thôi!”

Mẹ Liễu bĩu môi: “Xùy, con có quyền gì mà ý kiến ý cò? Khi nào có cháu cho mẹ bồng đi thì mới có quyền lên tiếng trong cái nhà này!”

Liễu Đông lếch cái thân xác cao 1m8 của cậu lại bàn ăn ngồi xuống: “Con biết cái nhà này trọng nữ khinh nam, nhưng con không ngờ nó lại lộ liễu mà không thèm chịt chọt khúc khuỷu chút nào luôn!”

Ba Liễu lấy đũa gõ lên đầu cậu một cái: “Con lo liệu bữa tiệc cho em gái đến đâu rồi? Đừng có ở đó mà cà nanh nữa!”

“Dạ, xong hết rồi! Quăng em ấy vào là có thể tổ chức liền luôn.”

Liễu Thu nghe tới tiệc tùng thì thở dài: “Làm tiệc chi nữa vậy ba? Dự tiệc mệt lắm!”

“Có cô con gái xinh đẹp tài giỏi như vậy ba phải đem khoe chứ! Còn tiện thể tìm một đứa con rễ luôn!”

“Aiz, ba này…”, Liễu Thu quá mệt mỏi với cái chủ đề này rồi.

“Ba có ông bạn thân, ông ấy có đứa con trai lớn được lắm! Ba thấy thằng nhóc trên tivi vài lần rồi! Đúng là càng nhìn càng thích. Haha! Hai đứa gặp mặt trò chuyện thử coi sao!”

Liễu Thu nhăn mặt: “BA! Lại nữa rồi, con tôn thờ chủ nghĩa độc thân, con sẽ không lấy chồng đâu, có lấy thì ba kêu anh hai lấy đi!”

“Cái con nhỏ này…”

“Thôi! Ông để con bé ăn cơm đi. Có chuyện gì để sau rồi nói.”, Mẹ Liễu thấy hai cha con bắt đầu to nhỏ nên lên tiếng giải vây.

Sau khi ăn tối, Liễu Thu đi lên phòng tắm rữa nghĩ ngơi. Cô ngủ một giấc từ trưa đến tận tối, sau khi thức dậy, cô vò vò đầu đi xuống lầu. Thấy mẹ đang ngồi xem tivi, cô đi lạch bạch lại, hỏi: “Sao chỉ có một mình mẹ vậy? Ba với anh hai đâu rồi?”

Mẹ Liễu đưa tai vuốt vuốt cái đầu như tổ quạ của cô con gái nhỏ, cười nói: “Ba với anh con có chuyện nên đi ra ngoài hết rồi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.