Xuyên Nhanh: Vinh Hoa Phú Quý

Chương 187: Quân Y 9 Hoàn






Cẩm Vinh vẫn là cùng vị tướng quân nổi danh Đại Khải kia gặp mặt.
Chu Ninh Gia cũng không biết Tống Cẩm Vinh cùng cữu cữu hắn mật đàm những chuyện gì, hai người này đi ra cũng không nói cho hắn.
Bất quá Đại Địch cùng Đại Khải hòa hoãn, Tống Cẩm Vinh đổi thành ngự y ở Đại Địch giao lưu.
Ở huyện thành, Tống gia nhận được thánh chỉ phong Cẩm Vinh làm thái y ngũ phẩm, cùng với trăm lượng hoàng kim thánh thượng ban thưởng, một nhà cũng đều ngây ngốc.
Chính ngũ phẩm, chức vị so với Huyện thái gia còn cao hơn.
nãi nãi Tống gia hốt hoảng, tôn tử nhà nàng đây là làm gì rồi.
nội dung còn lại của thánh chỉ viết cái gì, Tống gia cũng không rõ lắm, vẫn là huyện lệnh đại nhân tiếp thánh chỉ rồi ôn hòa giải thích cho Tống gia lão phu nhân, Tống thái y hiện tại ở Đại Địch làm khách, hoàng ân mênh mông cuồn cuộn.
Liền xưng hô cũng thay đổi.
Trẻ tuổi như vậy mà đã làm đến quan chính ngũ phẩm, tuy rằng lệ thuộc Thái Y viện, nhưng với đại phương nhỏ bé như huyện An Bình, đã là đại quan khó gặp.
Mọi người đều chúc mừng Tống gia có phúc.
Huyện lệnh còn làm chủ, giúp Tống gia trùng tu phòng ốc cùng phần mộ tổ tiên, còn có bà mối không ngừng tới cửa cầu hôn, Tống gia còn có ba cô nương chưa xuất giá, đều là đường tỷ Tống thái y.
Người ngoài đều chúc mừng nói Tống gia quang tông diệu tổ, liền tộc nhân mặt mũi chưa gặp bao giờ cũng đưa quà tới chúc mừng.
Gia tộc mấy năm gần đây liền cái tú tài cũng không có, giống Tống tiểu lang lên làm đại quan càng là nhiều năm khó gặp.
Tống gia nãi nãi phất phất tay, đóng cửa lại nói làm lễ cảm tạ tổ tông, kỳ thật cùng cháu gái cùng tức phụ đọc thư của Cẩm Vinh.
Tống Cẩm Vinh cũng không muốn các nàng quá mức lo lắng, chuyện cô bị bắt cùng với cứu bát vương tử một mạng cũng liền ít ỏi vài nét bút nói qua.
Nhưng nữ nhân Tống gia nhìn vẫn nhịn không được rơi lệ,
Lần thăng quan này cũng là trải qua lên xuống bấp bênh, kinh tâm động phách,
Cẩm Vinh nhắc các nàng yên tâm, chính mình sẽ ở Đại Địch mấy năm, Hoàng Thượng hậu đãi, còn có một vị tướng quân họ Chu sẽ thay Cẩm Vinh chiếu cố các nàng, có việc cứ báo tên hắn.
Những chuyện khác cô đều có chừng mực, các nàng không cần lo lắng.
Tống gia nãi nãi tuy rằng lo lắng cho an nguy của cháu trai, những nghĩ đến việc đây là Cẩm Vinh lấy mệnh tránh trở về, cũng kiên cường lên, không thể để cho người khác chê cười Tống gia, cũng không thể làm Cẩm Vinh ở nơi xa không an tâm.

Dao sắc chặt đay rối, chuyện đầu tiên Tống gia nãi nãi làm, chính là đính hôn cho ba cô cháu gái, không chọn các nhà đặc biệt phú quý, mà chú trọng người hiếu hiền, có đức có thiện, không phải bởi vì Tống gia một sớm phú quý mà muốn leo lên, mà là những nhà chân chính có thể suy xét.
* Đao sắc chặt đay rối, nghĩa là giải quyết nhanh chóng, dứt khoát.
Những người này, cũng là nghiêm túc kiến thức qua Tống gia cô nương một phen, mới định ra hôn sự.
Tống Cẩm Vinh, đương nhiên cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho bọn họ đồng ý.
Có trăm lượng vàng kim ban thưởng, Cẩm Vinh tin rằng Tống gia có Tống nãi nãi làm chủ sẽ không đổ, dùng hết làm của hồi môn cho các vị tỷ tỷ cũng không sao, cô ở Đại Địch làm khách, hiện tại là thái y ngự phong của Đại Khải, tự nhiên không lo ăn mặc.
Tống gia nãi nãi cũng không câu nệ, phân bốn phần, trong đó ba phần làm của hồi môn cho các cháu gái, còn lại đặt mua ruộng đồng và cửa hàng, còn lại lưu trong nhà cho Cẩm Vinh.
Tống gia không cần giữ nhiều hoàng kim trong nhà làm gì, không nói trừ bỏ hoàng kim trăm lượng hoàng đế ban cho, còn có các phần thưởng khác, ngay cả quan viên các cấp, châu đến huyện lệnh, đều có ban thưởng cho Tống gia.
Tống Cẩm Vinh làm thái y hai nước giao lưu, đó là vì nước làm vẻ vang, chỉ cần hai nước vẫn còn một ngày hoà bình, cô chính là vinh quang cập thân.
Đại Địch bên này, đông hàn đã đến.
Vô luận là Đại Địch, hay là quân đội Đại Khải đều không thích hợp tiếp tục tác chiến, nếu không của cải sức người hao tốn càng thêm nghiêm trọng.
Mỗi lần nghị hòa, Cẩm Vinh còn có thể thấy Chu Ninh Gia, không biết hắn làm sao mà trà trộn vào sứ đoàn, bất quá so với lúc trước, nhiều thêm vài phần trầm ổn.
Khó được Cẩm Vinh khen hắn, Chu Ninh Gia lại bắt đầu ngồi kể khổ, nói cữu cữu hắn như thế nào đem hắn ném vào doanh địa bí mật của Yến Vân Quân, hung hăng thao luyện nửa tháng.
Bất quá cuối cùng hắn cũng không quên kiêu ngạo một phen, "Lúc này ta mà bị địch bắt được, chắc chắn có thể chạy đi.
"
Cẩm Vinh trừu trừu khóe miệng.
Chu Ninh Gia lại đều cập đến một sự kiện khác, hòa thân,
Người bị đẩy đi hòa thân lần này là thân muội của thiên tử, Hoài Ninh trưởng công chúa, vô luận thân phận vẫn là tuổi, nàng ta cũng là thích hợp nhất, bởi vì đối tượng hòa thân là Thái Tử Đại Địch.
Cẩm Vinh không rõ ràng tình huống hòa thân lắm, nhưng có một chuyện mà ai cũng biết rõ về thái tử đại địch kia, không khỏi nhíu mày, "Nhưng người kia! đã có Thái Tử Phi.
"
Chu Ninh Gia sắc mặt trầm xuống, "Bọn họ muốn để trưởng công chúa trở thành một Vương phi, làm bình thê với Thái Tử Phi Đại Địch, cùng ngồi cùng ăn.
"
Loại chuyện hoang đường như vậy đám đại thận triều đình kia cũng dám nói, mà thiên tử cư nhiên, đồng ý.
Chẳng sợ tính cách đã trầm ổn hơn không ít, Chu Ninh Gia vẫn nhịn không được phẫn nộ, nam nhi vô năng, liên lụy nữ tử chịu tội.
Cẩm Vinh sắc mặt nhàn nhạt, tựa hồ cũng không kinh ngạc loại tình huống này.
"Nếu Đại Khải ta hưng thịnh cường hãn, còn cần gì hòa thân.
" Chu Ninh Gia không cam lòng nói.
Cẩm Vinh không đáp, nhưng bọn họ đều rõ ràng, việc bọn họ không chen tay nổi.
Chỉ là biến cố tiếp theo vô cùng ngoài dự đoán của mọi người, Hoài Ninh trưởng công chúa đào hôn, còn! ! Còn chạy trốn tới biên cảnh.
Nàng là đi tìm Phong Ngô Khanh.
Vừa vặn đúng lúc Chu Ninh Gia mời Cẩm Vinh tới chẩn bệnh cho cữu cữu thân thương của hắn xem có bệnh hay ám thương gì không.
Hoài Ninh trưởng công chúa lén lút đi theo đám Cẩm Vinh cùng Chu Ninh Gia vào lều trại của Phong Ngô Khanh.
Hoài Ninh trưởng công chúa cho dù hoài xuân xanh cũng không tính quá ngốc, vẫn là ngụy trang một phen, chỉ là lớp ngụy trang kia thật sự sứt sẹo, trong mắt người đã luyện công phu nữ giả nam trang đến hoàn hảo như Cẩm Vinh, thật sự là có mà như không.
Tiếp theo chính là cảnh một công tử mặt trắng nhu nhược chạy vù một cái, trực tiếp bổ nhào vào lòng ngực Phong Ngô Khanh mà anh anh khóc lóc.
Cẩm Vinh suy nghĩ một chút, mình hiện tại là thái y cả hai nước coi trọng, hẳn là sẽ không bị giệt khẩu.
Chu Ninh Gia cũng sợ ngây người.
Dũng khí theo đuổi tình yêu của công chúa cũng thật đáng ngưỡng mộ, đáng tiệc việc hòa thân không phải nàng muốn mà có thể quyết được, rốt cuộc chuyện đã công bố ra, thám tử Đại Địch ở đây cũng không phải để làm cảnh.
Chu Ninh Gia cảm thấy mình khó có thể hồi phục tinh thần từ việc này, hắn vẫn luôn đều biết cữu cữu rất được các nữ nhân hoan nghênh, mặc dù cữu cữu không gần nữ sắc, nhưng chưa bao giờ thiếu người ngưỡng mộ, sẵn sàng bổ nhào vào người cữu cữu hắn.
Nhưng hắn chưa bao giờ biết Hoài Ninh trưởng công chúa cũng là một trong số đó.
Nhưng kế tiếp cũng rất phiền toái, bản thân Phong Ngô Khanh tránh không khỏi nhiều ít chỉ trích, nếu không phải biết một chút tính tình Phong Ngô Khanh, Cẩm Vinh đều phải lo lắng chính mình có thể thành pháo hôi hay không.
Hoài Ninh trưởng công chúa bị Thái Hậu cùng bệ hạ phái tới người tiếp trở về, trước lúc đi vẫn là nước mắt lưng tròng, đối lập với vẻ lạnh nhạt như băng của Phong Ngô Khanh, không thể không làm người cảm thấy vị này thật là máu lạnh vô tình.

Việc hòa thân cũng không vì chút sóng gió này mà ngừng lại, dù sao cũng liên quan đến tương lai bang giao mấy chục năm của Đại Khải cùng Đại Địch.
Người được chọn đi hòa thân đổi thành Hoài Lăng quận chúa, một vị cháu gái mà Thái Hậu ngàn chọn vạn tuyển từ trong tôn thất ra.
Tiệc đại hôn,
Cẩm Vinh ở trong góc, xa xa thấy được dung mạo của tân vương phi, diện mạo thực diễm lệ, không giống như là Hoài Ninh trưởng công chúa bên kia, đơn thuần nhu thiện.
Nguyên lai Thái Tử Phi đang ngồi ở bên trái đại vương tử, bàn tay vuốt ve cái bụng đã hơi hơi phồng lên.
Cẩm Vinh hơi hơi câu môi, lơ đãng, châm chọc.
Bưng chén rượu đi tới, Chu Ninh Gia hỏi, "Ngươi đang cười cái gì?"
"Không có gì.
" Cẩm Vinh lắc lắc đầu, không đem ý nghĩ trong lòng nói ra, nói ra Chu Ninh Gia cũng chưa chắc sẽ hiểu.
"Nếu không cùng nhau uống một chén?" Chu Ninh Gia nghiêng đầu hỏi.
"Ta không uống rượu, chính ngươi uống đi.
"
Chu Ninh Gia bẹp bẹp miệng, "Ta ngày mai liền phải lên đường trở về.
"
"Kia sau này còn gặp lại.
" Cẩm Vinh vẫy vẫy tay, xoay người rời đi, đi được hai bước lại dừng lại, quay đầu lại nhắc nhở, "À, đừng quên chiếu cố người nhà ta, đa tạ trước.
"
Nói xong, liền tiêu sái dứt khoát mà đi rồi.
Chu Ninh Gia thở dài, lại hung hăng rót bầu rượu.
_____
Năm Đại Khải thứ mười lăm, Thái Tử kế vị, sửa niên hiệu.
Thống soái Yến Vân Quân Phong Ngô Khanh, hiên giờ đã là Trấn Quốc đại tướng quân, sau nhiều lần thượng tấu, uối cùng thiên tử hạ lệnh, phái sứ thần cùng Đại Địch giao thiệp, hy vọng triệu Tống thái y trở về.
Tống Cẩm Vinh lúc ấy đã ở Đại Địch chữa được rất nhiều bệnh lạ, bao gồm cả cứu lão thái phi của bọn họ, được Đại Địch tôn sùng là thần y.
Đại Địch đương nhiên không muốn giao người này ra, nhưng có vương hậu đương nhiệm tác động, cũng là Hoài Lăng quận chúa từng thay Hoài Ninh trưởng công chúa đi hòa thân, đến năm khai thịnh thứ hai, Tống Cẩm Vinh được nghênh về nước, chưởng quản Thái Y Viện.
Năm Khai thịnh thứ năm, Tống thái y chế tạo tân dược, trị được ôn dịch, công lao cứu vạn mạng người, khôi phục thân phận nữ tử, ban ra ngoài còn có một đạo luật khác, rộng rãi truyền khắp thiên hạ.

Có nữ nhà không dứt hộ.
[đang nói đến chấm dứt việc nhà nào không có nam đinh thì phải giao toàn bộ của cải ra]
Mười năm sau, Tống Cẩm Vinh sớm đã không còn làm chủ thái y viện, chỉ đảm nhiệm chức quan nhàn tản, chuyên tâm điều chế thuốc, hồng dược trước kia đã có tên chính thức là Tam thất dược, không chỉ được dùng trong quân đội để cầm máu trị vết thương, mà còn phổ biến rộng rãi ở dân gian, trở thành loại thuốc hữu dụng lại giá rẻ, nhà nhà có thể dùng.
Nhân tâm nhân đức này, được thiên tử phong làm thần y danh thủ quốc gia.
Sự tích về Tống Cẩm Vinh được lưu truyền rộng rãi, vị trí của nữ tử cũng được nâng lên phần nào, chức y nữ hình thành, đến triều sau cũng không biến mất.
_____
Thời điểm Cẩm Vinh vừa từ Đại Địch trở về còn có chút không thích ứng, không phải vấn đề đãi ngộ, mà là Đại Địch bên kia nhiều thảo nguyên, thường thường còn có thể gặp được sư tử hổ báo, hiện tại về đây thiên nhiên có chút!
Thời gian 5 năm, cô cao lên không ít, so với Chu Ninh Gia cũng không kém.
Trở về thăm Tống gia, thấy Tống gia nãi nãi thân thể còn khỏe mạnh, cùng hai con dâu làm bạn, sinh hoạt quá lão phong quân hưởng phúc, ba vị đường tỷ kia cũng ở nhà chồng sống rất hạnh phúc.
Mấy năm nay, thiên tử đều ngẫu nhiên ban thưởng, càng không nói Cẩm Vinh mỗi năm gửi vàng bạc bảo vật, liền vị Chu tướng quân kia cũng thường xuyên chiếu cố bọn họ.
Thấy các nàng mạnh khỏe, Cẩm Vinh cũng yên tâm, lộn trở lại kinh thành báo cáo công tác.
Những năm gần đây, công tích rất nhiều, công lao ngầm càng là không ít, cũng may thiên tử còn tính thánh minh, không bạc đãi công thần, chưa nói đây là một vị thần y có thể nhục bạch cốt sinh tử nhân.
* tử nhân: thây ma hoặc xác sống, nhục bạch cốt sinh tử nhân: cải tử hoàn sinh.
Ban thưởng vô số, thân phận nữ tử sớm đã không là vấn đề.
Thi hành pháp lệnh tuy rằng hơi khó khăn một chút, nhưng đối với hoàng đế tọa ủng thiên hạ mà nói, cũng chỉ là động miệng.
Cẩm Vinh ở kinh thành còn gặp được Hoài Ninh trưởng công chúa,
Nàng vẫn chưa gả cho Phong Ngô Khanh, cho dù nàng có muốn thì Thái Hậu cùng tiên đế cũng sẽ không để cho nàng làm vậy, thế lực Phong gia không thể mở rộng thêm nữa, công cao chấn chủ, nếu không phải Phong Ngô Khanh đủ thông minh, phong gia cũng liền nguy hiểm.
Thái Hậu tứ hôn, Hoài Ninh trưởng công chúa gả cho một con cháu huân quý, chỉ là nghe nói thành hôn xong vị phò mã kia rất ít xuất hiện, cũng không có con nối dõi.
Ngự phong danh thủ quốc gia, đích xác cũng cho Cẩm Vinh rất nhiều tiện lợi, đi khắp thiên hạ, nghiên cứu y thuật, làm mỗi một chỗ mỗi địa phương lưu lại dấu vết chính mình.
____
- hoàn thế giới 29-
[04.
04.
21 kết thúc thế giới hai mươi chín, 22 100 chữ]
bão chương nhẹ trước khi ngủ đông dài dài =))).



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.