Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 316: Thầy giáo không nghe lời (25)




Editor: Yenncuteee_
Beta: Tieen
"Bạn học Mạnh Tịch, kế hoạch của em quả thật rất động tâm, nhưng không bằng được tôi động tâm với em." Lời tỏ tình nói ra thật sự ngày càng thuận miệng.
"Ting tong, ting tong..." Tiếng chuông cửa căn hộ vang lên.
Thiên Qua đến cửa ra vào, mở cửa.
"Thầy Thiên Qua, tôi đến đón Tịch Nhi."
Là Mạnh Nghiêu.
Anh ta nguy hiểm nhìn Thiên Qua phía đối diện, trên người còn mặc tạp dề, một bộ dáng nam nhân tốt ở nhà...
Ai biết được trong nội tâm là cái quỷ gì!
"Cô ấy vừa mới dậy, đang ăn sáng." Thiên Qua hào phóng bảo anh ta tiến vào, lời nói ra lại khiến Mạnh Nghiêu chán ghét.
Mạnh Nghiêu sải bước vào nhà, nhìn thấy Tô Mộc đang ngồi trước bàn ăn, mặc một bộ đồ ngủ màu trắng, sắc mặt cũng có chút trắng bệch.
"Tịch Nhi, em không có chuyện gì chứ?


Ẩn ý chính là, Thiên Qua không có làm gì cô chứ?
"Anh, em không sao." Tô Mộc ngẩng đầu.
Tâm tình của Mạnh Nghiêu buông lòng xuống một nửa, thỉnh thoảng ánh mắt phóng lên người Thiên Qua, mang theo sự thận trọng bất thiện.
Nhưng Thiên Qua rất tự nhiên đi lại, không ngờ tối hôm qua anh còn giặt quần áo cho Tô Mộc, gấp lại, tri kỷ đặt ở bên cạnh Tô Mộc.
"Quần áo đã khô rồi, lát nữa trước khi đi nhớ thay."
Ánh mắt Tô Mộc dừng trên quần áo bên cạnh mình: "Cảm ơn."
Dưới ánh mắt hung ác của Mạnh Nghiêu, Thiên Qua cười nhẹ giọng nói: "Giữa chúng ta, không cần nói cảm ơn."
"Thầy Thiên Qua, chờ mong hợp tác giữa chúng ta." Tô Mộc nói xong, cầm quần áo đi thay.
Mạnh Nghiêu mang theo Tô Mộc trước khi rời đi, nghiến răng nghiến lợi nói với Thiên Qua một tiếng cảm ơn anh đã chăm sóc em gái nhà mình.


Thiên Qua nhìn bọn họ rời khỏi.
Nửa giờ sau khi Tô Mộc rời đi, Thiên Qua nhận được một vạn do Tô Mộc chuyển tới, ghi chú: Phí chăm sóc.
Thiên Qua buồn cười, vẫn nhận lấy một vạn này.
Đối với kế hoạch của Tô Mộc, Thiên Qua không thiếu tiền, cũng không có ý kiến, mà Tô Mộc cũng dời ánh mắt khỏi tài sản của Thiên Qua.
Nếu không có ý định hợp tác, cô cũng không cần lãng phí thời gian.
-
Lần trước Mạnh Doanh sai khiến ngáng chân nhưng không mang đến nhiều ảnh hưởng cho Tô Mộc, nhìn Mạnh Nghiêu càng thêm quan tâm Tô Mộc, bởi vì Tô Mộc không thích mình, Mạnh Nghiêu cũng rất ít khi tiếp xúc với cô ta, còn dành lời tốt đẹp nói mình hiểu chuyện, sẽ hiểu được cách làm của anh.
Cô ta không hiểu!
Cô ta ở Mạnh gia mười mấy năm, chẳng lẽ còn thua cái đồ dã nhân trở về không quá một năm sao!?


Con ruột thì sao? Nếu từ nhỏ đã lớn lên trong bầy sói, tại sao lại đón nó trở về? Đón về để cướp đi tất cả mọi thứ của cô ta?
Mạnh Doanh thù hận không ngừng sinh sôi nảy nở, ở trường học liên tục lợi dụng một số người gây khó dễ cho Tô mộc, ý đồ kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô phát điên.
Thế nhưng linh hồn trong thân thể Mạnh Tịch đã không còn là Mạnh Tịch ban đầu, những mánh khóe này của cô ta ở trong mắt Tô Mộc, chút xíu tác dụng cũng không có.
Mà quan hệ giữa Mạnh Nghiêu và Tang Hạ trái lại phát triển không ngừng, còn để Mạnh Doanh bắt gặp hai người hôn nhau ở hoa viên Mạnh gia, Mạnh Doanh thoáng cái liền nâng Tang Hạ lên thành đối tượng cần phải lập tức trừ khử giống như Tô Mộc.
Không ai có thể cướp anh Mạnh Nghiêu!!!
-
Một bữa tiệc giao lưu học tập tại Trường học Thanh Việt.
Để nâng cao kiến thức của học sinh về mọi mặt, Trường học Thanh Việt thường xuyên sử dụng các hình thức tiệc tùng, mời các nhân sĩ học thuật từ mọi tầng lớp xã hội đến diễn thuyết, sau đó nói chuyện gần gũi với học sinh.
Bây giờ trong hậu trường của buổi giao lưu.
"Người được mời đã tới sao? Hãy mời vào rồi lập tức sắp xếp màn diễn thuyết sau đó. "
"Người đã đến cổng trường rồi, rất nhanh sẽ đến nơi."
"Mau an bài người đến cổng đón."
"Được."
"Bảo lễ tân lát nữa lấy PPT (powerpoint) này làm bối cảnh."
"Được."
Nhân viên cầm usb chứa PPT và đưa nó cho nhân viên điều khiển.
☆☆☆☆☆
28/08/2022

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.