Xuyên Không: Thiếu Gia Vô Dụng Lột Xác

Chương 15: Có nói là đi đâu không




Hàn Mộc và Sở Hàn Tâm đều không đi ăn sáng. Cho đến khi tới trưa, Băng Nhi nấu xong cơm trưa, đi gọi hai người ăn trưa, hai người mới đi ra đại sảnh tiền viện.
Ngồi trên bàn cơm, Hàn Mộc rất dè dặt mà nhìn Sở Hàn Tâm. Lúc này, Sở Hàn Tâm đã khôi phục lại dáng vẻ lạnh nhạt trước đây, cứ im lặng ăn cơm,
giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Có điều, nàng có khi lơ đãng nhìn về phía Hàn Mộc, ánh mắt sắc bén như: đao, khiến Hàn Mộc vốn đang có chút chột dạ cảm thấy lạnh cả người.
Một lát sau, Sở Hàn Tâm chợt nói với Băng Nhỉ: “Sao Tiểu Lôi còn chưa đến?”
Băng Nhi vội vàng đáp: “Sáng nay tam gia đi ra ngoài, ngay cả bữa sáng cũng chưa ăn nữa.”
“Hả..” Sở Hàn Tâm hơi nhíu đôi mày đẹp lại, hỏi: “Có nói là đi đâu không?”

Băng Nhi lắc đầu: “Tam gia đi gấp lắm, không nói cái gì cả.”
Sở Hàn Tâm lập tức nói với Trương quản gia: “Trương quản gia, có phải sáng nay Tiểu Lôi từng đi từ đường hay không?”
Trương quản gia nghĩ nghĩ rồi đáp: “Hình như là từng đi một lần.”
Sở Hàn Tâm thay đổi sắc mặt, nói với Băng Nhi kim lệnh gia tộc còn ở trong từ đường không?”
ăng Nhi, em đi xem
Hiển nhiên là Băng Nhi cũng thấy được không ổn. Nàng vội vàng đứng dậy, chạy như bay về phía từ đường, một lát sau liền quay lại, thở hổn hển nói: “Đại... đại tiểu thư, không thấy kim lệnh gia tộc nữa!”

Kim lệnh gia tộc là một loại vinh dự do chủ mạch nhà họ Hàn ban tặng cho người từng có cống hiến lớn cho gia tộc.
Nếu có người trong gia tộc mắc sai lầm lớn, thì có thể dùng kim lệnh gia tộc xóa bỏ một lần sai lầm, tác dụng tương tự với kim bài miễn tử ở kiếp trước của Hàn Mộc.
Năm xưa Hàn Khiếu Thiên qua đời, chủ mạch nhà họ Hàn đã ban tặng cho ông một kim lệnh gia tộc. Khi đám người Hàn Mộc bị đuổi ra khỏi chủ mạch, kim lệnh gia tộc cũng được đưa theo bọn họ đi chỉ nhánh, cung phụng
cùng với linh vị của Hàn Khiếu Thiên trong từ đường.
Nghe thấy kim lệnh gia tộc không còn, sắc mặt Sở Hàn Tâm hoàn toàn thay đổi.
Nàng đứng bật dậy, nói: “Mấy người ở trong nhà đợi đi, ta đi chủ mạch một chuyến.”
Dứt lời, Sở Hàn Tâm không nói thêm gì nữa, đứng dậy đi ra ngoài. Có điều, Sở Hàn Tâm còn chưa ra khỏi đại sảnh thì... “Rầm!”
Một tiếng rầm lớn vang lên ngoài cửa lớn Hàn phủ, cửa lớn cũ nát tách rời khỏi khung cửa, sập xuống rầm rầm.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.