Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 233: Thầm thì




Editor: ChieuNinh_dd.
Hậu viện nhà Liễu Thư có xây một cái nhà kho nhỏ, chính là địa phương bình thường tắm rửa, bốn phía đều vây kín, cũng thông thoáng, mùa hè tắm rửa không nóng, mùa đông cũng không lạnh, đúng là rất tốt, thời tiết này còn không lạnh, bên ngoài nhà kho nhỏ đó có ao nước dự trữ, bên trong đều là nước mưa.
Nơi này không khí tốt đẹp, cây cối phần đông, cho dù là mưa cũng là trong suốt sạch sẽ, mỗi lần mưa rơi Liễu Thư để cho Allen rút đi tấm ván gỗ trên mặt ao hồ bình thường che tro bụi, sau đó thì hứng nước, đợi đầy mới thôi, hiện tại không khí cũng không quá lạnh, Allen trực tiếp ngay múc nước tẩy đi một thân bụi bặm mồ hôi ngay tại ao nước.
Allen vừa ra tới liền thẳng đến Liễu Thư, ôm cả người trở về phòng, trong phòng mấy giống cái chậm rãi chào hỏi hắn, sau đó Eva thấy mình nhất định thể hiện một chút phong phạm đại tẩu, cái từ đại tẩu này vẫn là Liễu Thư nói ra cho cô nghe được, lúc ấy cô căn bản không rõ, sau hỏi ra mới nhận được giải thích.
Bị bổ sung một đầu óc bản đồ quan hệ con người, Eva rốt cục biết ý tứ huynh trưởng như cha, trưởng tẩu như mẹ, sau đó liền tự động hoá giải, Oman và Allen là huynh đệ, mà Oman là ca ca thì cô chính là tẩu tử, a ba a mẹ bọn họ cũng không còn, như vậy cô thân là tẩu tử không thể từ bỏ trách nhiệm.
Như vậy cô liền muốn làm trưởng tẩu cho tốt, đây không phải như mẹ sao, chính là xem đệ đệ muội muội giống như đứa nhỏ nhà mình là được, vì thế thoáng thẳng thắt lưng, ánh mắt nhìn Allen liền thay đổi, hiền lành lại yêu thương. Liễu Thư biết từ đầu đến cuối không nói gì, muốn giải thích cũng không biết nói như thế nào, thật là cô nói mà, phản bác cũng phản không được. Hơn nữa Eva còn một bộ dạng thích thú, còn nói việc này cho Oman, vốn tưởng rằng chiếu theo dục vọng chiếm hữu của thú nhân Oman là sẽ không tán thành ánh mắt Eva nhìn Allen. Chính là ai biết ngay cả Oman cũng lôi cuốn, hình như bản thân được đánh thức, thời điểm a mẹ hắn chết a ba rời đi hắn đã hiểu biết, nhưng mà Allen còn nhỏ đâu, hiện tại ngẫm lại hắn thật là vẫn đảm đương cái chức vị phụ thân này, vì thế... lại nhiều một vị thú nào đó mãnh liệt nhập vai.
Di chứng chuyện này chính là ánh mắt Oman và Eva hiện tại nhìn Allen đặc biệt khiến hắn run lên, trước kia còn bình thường, hiện tại là liếc mắt nhìn một cái liền để hắn nổi cả da gà, đáng thương chính là Allen gặp phải dã thú hung mãnh thế nào đi nữa cũng không nao núng, hiện tại nhìn đến ca ca cùng chị dâu nhà mình, khóe miệng quất thẳng tới bên ngoài, còn muốn chạy.
"Allen." Eva đứng lên liền muốn cáo trạng, tố cáo tự nhiên là cáo Liễu Thư rồi, cô không quá tán thành cô ấy chạy loạn lộn xộn.
"Dạ." Vốn định chạy, nhưng mà nàng dâu nhà mình còn ở trong ngực thật là không tốt trốn chạy, nhìn chằm chằm ánh mắt quái dị đó, Allen kiên trì hự một tiếng, giúp đỡ Liễu Thư ngồi xuống, tùy tay liền rót chén nước ấm cho cô, chính mình cũng thuận tiện ngồi xuống, sau đó nhìn Eva nghĩ cô lại muốn nói gì, gần đây thật là bị loại ánh mắt —— nhìn nhi tử mà sợ.
Eva cũng không dong dài, chỉ vào Liễu Thư liền trực tiếp mở miệng nói: "Chú khuyên nhủ Tiểu Thư, cô ấy muốn giảm béo." Cái gì một ngày ba bữa không thêm đồ ăn vặt, ăn cơm bình thường, ở trong mắt Eva chính là giảm béo, vì tốt cho Liễu Thư, cũng vì hai tiểu bảo bảo trong bụng, vẫn là mở rộng ra ăn mới tốt.

"Ai nói muốn giảm béo hả, tớ chính là ăn ít một chút." Liễu Thư còn kém chút rơi lệ đầy mặt, cô nói thực ra nói thế nào sẽ không ai nghe đâu, thật là bi thảm mà.
"Em tưởng muốn làm cái gì?" Allen cũng không tức giận, hắn tin tưởng Liễu Thư sẽ không làm chuyện gì tổn thương mình, tổn thương bọn họ đứa nhỏ.
Thấy Allen đã biết tín nhiệm, Liễu Thư thỏa mãn, oán hận trừng mắt liếc mắt nhìn ba khuê mật tốt hố người một cái mới giải thích nguyên nhân của mình, sau khi xong nắm lấy cái cằm đôi của mình, còn có sườn thắt lưng đầy thịt thịt, có chút buồn bực nói: "Anh xem nè, em mập lên, nhiều thịt thịt như vậy."
"Không sao cả em như vậy anh đều thích." Kỳ thực Liễu Thư đầy người thịt thịt Allen cũng rất thích, ôm thật mềm mại, người mềm muốn không ngừng xoa bóp, vì thế biểu tình trên mặt liền càng nhu hòa: "Không giảm béo tốt nhất, nhưng mà Vu y cũng nói, đứa nhỏ quá lớn không tốt, nhà chúng ta tuy rằng là hai hài tử, nhưng mà sinh hai đứa vốn liền vất vả, nếu lại lớn hơn một chút thì càng khó, ăn bình thường một ít cũng tốt."
Vì thế đến cuối cùng vẫn là Allen đứng về phía Liễu Thư, ba người Eva Alice muốn phản kháng, nhưng mà vừa nghe Vu y cũng có đề nghị này, ngẫm lại cũng không nói thêm nữa, có một số việc luôn các cô không hiểu, như thế vẫn nên nghe người hiểu biết nhất nói mới đúng.
Sau đó cuộc sống cứ như vậy từng ngày trôi qua, trong giây lát lại là một tháng, bụng Liễu Thư cũng càng lúc càng lớn, tuy hành động không ngại, nhưng Allen lại sẽ mỗi ngày tốn càng nhiều thời giờ cùng cô. Mà lượng cơm ăn của cô cũng bắt đầu bình thường một ngày ba bữa, chỉ là lượng cơm ăn hơi lớn, khởi điểm làm như vậy Liễu Thư thật sự sẽ đói, cuối cùng bất đắc dĩ, trời đất bao la ăn cơm lớn nhất. Chằng qua vì thế cô thay đổi một loại phương thức, quyết định ăn nhiều bữa, tiếp tục như vậy chậm rãi một tháng sau hiện tại đã ăn bình thường là một ngày ba bữa, cuối cùng trung gian sau khi ăn xong ăn mấy khối điểm tâm. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@
Cũng là như thế, hình thể của cô cũng cố định lại, cằm đôi vẫn còn, thịt thịt mềm trên lưng cũng ở, nhưng đã không hề béo lên liên tục, ngược lại bắt đầu lớn bụng, quả thực chính là giống như thổi khí cầu, sắp thành cái trống, Vu y cũng xem qua, thấy bình thường, tùy ý bọn họ cũng không hề áp lực.
"Allen anh nói xem chim thầm thì gần đây sao luôn bắt đầu tự mổ mình." Buồn rầu khoác đầu lên trên vai dày rộng của Allen, nhìn hắn cầm trong tay mâu sắt dài đang mài trên cát đá từng chút một, mình cầm lấy màu tóc đỏ vàng hắn biến dài, nhàm chán thắt bím tóc, bím tóc vừa bện xong lại tách ra, sau đó lại bím tóc, quả thực là làm không biết mệt, hơn nữa còn đùa dai buộc hai bím tóc nhỏ trên đầu cho hắn.
Biết cô đang làm gì, Allen cũng không sao cả, chỉ tùy cô, không ầm ỹ không nháo, ngược lại lại để cho cô được một tấc lại muốn tiến một thước, nhưng mà thú nào đó chính là sủng thê vô hạn cuối như vậy, ngẫm lại việc tùy thời tùy chỗ hóa thành đại con hổ, tại chỗ bán manh đều làm ra được, còn có cái gì có thể ngăn cản hắn.

"Bắt đầu động dục." Chim thầm thì cũng có kỳ động dục, chính là bình thường công chim dễ tìm, mẫu chim khó tìm, người ta đều là mẫu chim trang điểm xinh đẹp tìm đối tượng giao phối, hiện hai con chim thầm thì ở nhà dưỡng mập mạp béo phì bị nhốt ở trong lồng, chạy đi đâu tìm mẫu chim cái gì chứ, vừa đến động dục kỳ thật sự chịu không nổi đấy, tự mình mổ mình.
"Vậy làm sao bây giờ?" Liễu Thư thực lo lắng, cũng không có lòng bện bím tóc, buông ra một đầu tóc dài đó, bắt đầu duỗi ngón tay khe khẽ gãi ở trên người Allen, bỏ qua kêu hắn nghĩ biện pháp, không nghĩ liền làm ầm ĩ hắn không cho hắn yên tĩnh, nói người có thai, chẳng những người ngốc, lại còn rất ngây thơ, quả nhiên...
Chút ngứa ấy Allen đương nhiên là có thể nhẫn nại, nhưng mà nếu hắn thật sự nhịn, phía sau sẽ có chuyện càng làm cho mình đau đầu, bất đắc dĩ đành phải buông chuyện trong tay, xoay người bắt lấy cặp móng vuốt đang cào đến cào đi trên người mình, nói, còn cào như vậy nữa, hắn nghẹn hỏa mấy tháng không muốn toát ra đến đây.
Một cái bàn tay to liền chặt chẽ bắt lấy hai cái móng vuốt, nhưng không làm đau cô một chút nào, ngoài ra còn dành một tay khe khẽ vò vò đầu Liễu Thư, bộ dạng thú nhân cả mặt không có biện pháp làm sao với em, nhưng mà khóe miệng nở nụ cười luôn làm cho cô thấy không ổn, không đợi giật tay ra, mình đã bị ôm vào trong lòng, nhưng cũng không phải ôm trực tiếp, muốn ôm như thế mà nói, trung gian hai người không muốn cách một cái trứng hai lòng là không thể.
Ôm bên sườn người nào đó vào trong lòng, đặt ở trên đùi, đầu Allen cọ ở trên mặt Liễu Thư, cô còn mê hoặc, nhưng mà ngay sau đó thân mình chính là cứng đờ, đậu xanh, thứ gì đó phía dưới bụng mình cần rõ ràng như vậy hay không. Đầu tiên là hít vào, sau đó chính là mặt già đỏ lên, Liễu Thư đầu tiên là trong lòng hoảng hốt, sau đó chính là thẹn thùng, xong rồi liền trực tiếp biến thành thẹn quá thành giận, giương mắt hung hăng trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, cho dù, cho dù nghẹn thật lâu, nhưng cũng không cần giữa ban ngày liền động dục như vậy có được không, cũng không phải chim thầm thì... 囧~
"Ngoan." Dùng cằm cọ cọ đỉnh đầu cô, Allen lộ ra cái cười ngượng ngùng với cô, sau đó ôm người liền trầm mặc không ra tiếng, chính là thỉnh thoảng cằm sẽ cọ xát hai cái, mà cảm giác bụng lại còn ở đó.
Trong lúc nhất thời không nói, Liễu Thư lại hiểu được hắn đang nhẫn nại, kỳ thực lâu như vậy bởi vì cô, hai người không thể cùng một chỗ, nhưng mà Liễu Thư cũng sẽ hỗ trợ thường xuyên, đương nhiên chỉ dùng để năm ngón tay cô nươngcủa mình, kỳ thực cô là không cái tự giác này, nhưng mà một lần cô phát hiện thú nào đó lén mình vụng trộm tự giải quyết, buồn cười rất nhiều lại thực đau lòng, sau đó, liền như vậy.
"Đêm nay em giúp anh đi." Liễu Thư đối cái này kỳ thực cũng phóng khoán, huống chi hai người đều cùng một chỗ, chuyện gì mà chưa làm qua, cũng không sợ cái gì, nói chuyện này thực sự tự nhiên, khụ, đương nhiên phải xem nhẹ ánh mắt vụt sáng của cô, cùng tai nhọn phiếm hồng, dù sao cũng mang theo một chút thẹn thùng.

"Được." Ôm lấy, hôn một cái, Allen thỏa mãn vui vẻ, hắn thông cảm Liễu Thư hoài đứa nhỏ vất vả, việc này bọn họ đều là cách nhiều ngày mới một lần, hơn nữa có đôi khi hắn sẽ tự mình giải quyết, nhưng tự mình đến cùng bạn lữ đến cảm giác chính là không giống với, cảm giác sự kiện lần này không khác lắm, một lần cũng không có việc gì.
Thú nào đó được tiện nghi còn chuẩn bị khoe mẽ, tay Liễu Thư lại nhịn không được cắm vào trong tóc dài của hắn, tóc dài màu đỏ vàng nhìn thực nhẹ nhàng trơn thuận, nhưng vuốt mới cảm giác được độ cứng trong đó, nếu cạo còn một tấc mà nói, đầu này nhất định đâm tay giống như con nhím, nhưng mà tóc tốt như vậy cô mới luyến tiếc đấy.
Cũng bởi vì Liễu Thư nói thích Allen để tóc dài, bộ dạng rối tung xuống dưới vô cùng thô cuồng khí phách đẹp trai, cho nên từ sau đó, thú nhân thật sự giữ tóc lại, nhưng mà vì tập tính Dực Hổ có một đoạn thời gian sẽ rụng mao lông, cho nên mặc kệ giữ như thế nào, tóc đều không có dài thực khoa trương, chính là theo ngay từ đầu ngang vai đến thắt lưng trên lưng, như vậy cô thực sự thỏa mãn. Hiện tại đều dưỡng thành thói quen, chỉ cần bị hắn ôm vào trong ngực, Liễu Thư liền nghĩ vuốt đầu tóc của hắn, ngay cả ngủ cũng níu một nắm.
"Có phải chim thầm thì động dục làm ầm ỹ em hay không?" Nắm tay Liễu Thư, mang theo cô xuyên qua tóc dài của mình, trên mặt đao khắc của Allen hơi chút hiện ra bất mãn, đỉnh lông mày khẽ nhíu, làm cho hắn vốn cương nghị tăng thêm một phần nhuệ khí: "Nếu không thì đều giết ăn đi, nếu em thật sự là thích chúng ta sẽ lại dưỡng mấy con, được không?"
"Không cần." Một ngụm từ chối, Liễu Thư mới sẽ không quản hắn bất mãn đâu, túm lọn tóc của hắn tay hơi hơi dùng một chút lực, Allen lộ ra biểu tình ăn đau, nhưng mà không trốn cũng không xoa, chính là ôm người vào lòng, hơi thở đều ở bên tai, rất là cam chịu nói: "Vậy em muốn thế nào, muốn đi bắt một con mẫu chim thầm thì trở về sao?"
Cái này có điểm làm khó Allen, kỳ thực mẫu chim thầm thì không quý hiếm, nhưng mấu chốt là thật không dễ bắt, nếu nó không tự mình đi ra, người bình thường thật sự tìm không thấy, hắn cũng không dám nói khoác, nếu đến lúc đó không bắt về được, vậy thì hay rồi, chính mình bị ghét bỏ thì không sao, hắn sợ là Liễu Thư tức giận, chọc tức thân mình mới quan trọng nhất.
"Vậy cũng không thể để hai con chim thầm thì nhà chúng ta cứ như vậy chết đi." Nói chuyện chim thầm thì này bộ dạng công không sao không nói, trừ bỏ lớn lên một thân phì phiêu thịt thì cũng không có tác dụng gì, lúc trước Mia đưa mấy con này cho mình kỳ thực cũng là bởi vì nhiều thịt, đúng không, đúng không ——!
"Ừ, chúng ta có thể đi tìm Vu y." Nghĩ nghĩ, Allen ra ý tưởng: "Chỗ Vu y khẳng định có dược ngăn lại động dục, trước để cho chúng nó qua khoảng thời gian này là tốt rồi, sang năm anh đi tìm mẫu chim về cho em được không?" Chim thầm thì độc thân hành tung bất định, nhưng mà chim thầm thì đẻ trứng ấp ra chim nhỏ phải muốn tìm ổ, dàn xếp, chỉ có phía sau mới dễ xuống tay, có lẽ mẫu chim trưởng thành thì không được, nhưng mà ấu tể thì luôn có thể.
"Cũng chỉ có thể như thế." Cẩn thận cau mày ngẫm lại, đây là biện pháp tốt nhất, lưu trữ hai con chim thầm thì chính là làm giống tốt, hiện tại giết ăn luôn lại đáng tiếc, đành phải lưu trữ sang năm thôi, hai con chim ăn lại không nhiều lắm, cô còn dưỡng được rất tốt.
Kỳ thực Liễu Thư vẫn muốn kỳ tích xuất hiện, ví dụ như chim thầm thì nhà cô dưỡng rất béo, đến lúc đó không chừng có một con mẫu chim đi ngang qua coi trọng, sau đó, sau đó liền chui đầu vô lưới. Nhưng mà thẳng đến khi Allen từ chỗ Vu y lấy dược trở về, cho hai công chim đơn giản là động dục, làm ầm ĩ lợi hại ăn, Liễu Thư cũng không nhìn thấy kỳ tích xuất hiện.
Đây không phải là chuyện làm cho người ta tâm tình tốt, nhưng mà luôn có chuyện tốt phát sinh, khi một ngày Liễu Thư ngồi ở trong sân đặc biệt bởi vì cô dựng vững chắc nghe mà được tiếng kêu be bé, nghe được tiếng dê kêu đầu tiên còn không thấy thế nào, nhưng mà liên tiếp sau, liền không khỏi làm cho trong lòng cô chấn động mạnh, một con dê kêu có thể cho rằng là trong viện nhà mình, nhưng là dê con kêu thì không có khả năng lại có sai lầm đi.

Cao hứng đứng lên liền muốn bước nhanh đi, còn không ngừng nhìn ra ngoài cửa viện, nhưng vừa đứng lên liền cảm giác được địa cầu trên người mình, nhất thời yên lặng, người cũng ổn định xuống, một tay nâng thắt lưng một tay sờ bụng, bước từng bước nhỏ, còn chưa đi đến trước cửa, cửa viện liền tự mình mở ra, người đứng ngoài cửa làm cho Liễu Thư vui tưng bừng.
"Anh thật sự bắt được dê trở lại." Không thể tin chỉ vào con dê con ôm Allen trong lòng, Liễu Thư cũng không biết thế nào biểu hiện một chút loại tình cảm vui thích của mình, ôm địa cầu trong lòng đi tới, vươn tay liền muốn sờ sờ dê con dê con đó. Diendan~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
Chính là tay còn không đụng tới đã bị một đôi tay cấp cầm lấy, đây là tay thú nhân nhà mình, nhưng mà cô muốn sờ dê con dê con, vừa cúi đầu, được rồi, cũng không biết khi nào thì bị ném xuống đất, có lẽ còn rơi không nhẹ, xem này kêu còn thảm hại hơn vừa rồi, cũng càng chân thật rất nhiều... 囧
"Anh làm sao vậy." Cho Allen một cái khinh bỉ, Liễu Thư chỉ vào dê con trên đất liền mắng: "Anh quăng nó ngã bị thương, còn không nhanh chóng ôm lên, ngã hỏng rồi làm sao bây giờ hả." Thật lo lắng, không biết là dê đực hay là dê cái, dê đực cũng tốt, tuy rằng nhỏ chút, nhưng mà nuôi lớn thì tỷ đệ luyến cùng dê cái nhà mình cô sẽ không cự tuyệt, nếu là mẫu cũng tốt, dê cái, không được, lại bắt con công trở về, như vậy mới hoàn mỹ.
Allen có chút ghen tị, biết Liễu Thư rất coi trọng dê, nhưng mà cũng không cần vừa bắt trở về liền bảo bối như vậy chứ, còn ghét bỏ mình, nhất thời thấy mình hình như là thất sủng rồi, thực mất hứng, sau đó liền... liền biểu hiện ra, lôi kéo Liễu Thư trở về phòng, quay người lại dưới chân liền bất động thanh sắc cho dê con một cước, vì thế con dê con nào đó chỉ có thể đau thương kêu càng thê thảm.
"Đây là làm sao vậy?" Vốn tiếng kêu con dê con dọa nhảy dựng, Liễu Thư muốn xoay người lại bị Allen nắm lại, chuyển không được, mà thú nào đó thực sự đổi trắng thay đen: "Không cần phải xen vào nó, vừa bắt trở về đều là cái dạng này, chậc chậc, anh tới giúp anh nhìn xem, phía sau lưng anh hình như bị thương rồi."
"A, làm sao có thể bị thương nha." Nháy mắt dê con dê con bị quên đến trảo oa quốc, Liễu Thư lo lắng lo lắng kéo Allen phải nhanh vào nhà nhìn một cái hắn bị thương rốt cuộc thế nào, làm sao có thể làm bị thương, quả thực là các loại lo lắng.
"Không có việc gì không có việc gì, đau nhẹ." Thấy cô lo lắng, Allen đau lòng, vội trấn an: "Anh chính là thương một chút như vậy, không có gì đáng ngại, em không cần gấp."
Thú nhân da dày thịt béo cô cũng có hiểu biết, có thể để cho Allen kêu đau, Liễu Thư đã bắt đầu não bổ, vì thế liền mắt nước mắt lưng tròng, người có thai cảm tình chính là phong phú, chuyện gì cũng phải liên tưởng một phen, sau đó tự mình nước mắt nước mũi liền đi ra.
Hết chương 38_Q3.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.