Editor: ChieuNinh
Nhìn lại, đúng là Kathy và Alice, cô đi lâu như vậy hai người còn chưa đi à, xoay người liếc mắt rõ ràng qua: "Hai người các cậu thế nào còn không có trở về đi?"
"Cậu thích hồng điểu của Vu y hả?" Kathy lại không để ý đến vấn đề của cô, mà là cười hì hì sáp lại gần: "Ai nha, nghĩ cũng đừng nghĩ, nó chính là chim chóc dành riêng cho Vu y mỗi bộ lạc, chúng ta cũng đừng suy nghĩ." Vẫn là thành thành thật thật kỵ thú nhân nhà mình thì chân thật hơn.
Liễu Thư cũng không rối rắm vấn đề của mình, nhưng thật ra bị lời nói Kathy hấp dẫn, nhướng cao một bên lông mày: "Dành riêng cho Vu y mỗi bộ lạc?" Thực ý vị sâu xa.
"Đúng vậy." Kathy gật gật đầu, giống như cảm thán ngẩng đầu nhìn trời: "Mỗi một thời đại Vu y đều có một cái tọa kỵ riêng, bộ lạc chúng ta chính là hồng điểu."
"Tọa kỵ hồng điểu là đời đời tương truyền." Liễu Thư kỳ quái, nếu là như vậy chim này sống cũng thật là lâu.
Liếc mắt Liễu Thư như nhìn tên ngu ngốc một cái, Kathy bĩu môi: "Làm sao có thể chứ, chẳng qua nói là đời đời tương truyền cũng không kém là bao, bởi vì Vu y đời tiếp theo tọa kỵ chính là hậu đại của hồng điểu đời trước, từng tọa kỵ đều là dưỡng thành từ nhỏ, như vậy mới có thể sinh ra cảm tình."
Thì ra là thế, Liễu Thư nghĩ đến cô ấy nói mỗiộ lạc đều có, thì thú vị: "Vu y mỗi một bộ lạc đều có tọa kỵ thuộc về mình." Thực phong cách!
"Ừ, mình nghĩ hẳn là vậy, bộ lạc nhỏ mình không rõ ràng lắm, đương nhiên nếu có Vu y mà nói nhất định sẽ có tọa kỵ kèm theo, cái khác không biết, nhưng mà vài bộ lạc lớn mình đều biết được, cũng đều có." Tuy rằng Kathy không lớn nhưng cũng đi qua vài lần ngày trao đổi, đi ra ngoài qua bộ lạc khác tự nhiên cũng thấy qua tọa kỵ Vu y những bộ lạc đó.
Hiểu biết gật gật đầu, Liễu Thư nghĩ tới vấn đề vừa rồi của mình muốn nói: "Mình nghĩ tiếp qua không lâu chúng ta khẳng định phải đi bên ngoài khai khẩn đất hoang." Vừa rồi trong lời nói của Vu y tuy rằng không có cho cô mười phần đáp án, nhưng mà cô nghĩ cũng tám chín phần. Ngẫm lại làm ruộng ngày, đột nhiên một thân tinh thần, về sau cũng có mục tiêu để theo đuổi rồi.
Tin tức này tự nhiên là làm cho hai người Kathy cũng cao hứng một phen, còn nói nói mấy câu, Alice tiến lên lôi kéo Kathy nói với Liễu Thư: "Lúc này Allen bọn họ cũng nên trở lại, chúng ta hãy đi về trước, ngày mai giúp cậu hạ khoai ươm giống."
Ruộng ươm mở lớn, tự nhiên là cần nhiều người ra tay hỗ trợ, hơn nữa phương diện này cũng không phải là mầm của một mình cô. Cô vui sướng gật gật đầu nhìn theo hai người rời đi, Liễu Thư về nhà chuẩn bị nấu cơm, trước đun nước sôi cất vào trong bầu gốm. Đặc biệt nung chế một cái làm ấm nước, hiệu quả giữ ấm cũng không tốt bao nhiêu, nhưng uống nước sôi để nguội hiện tại cũng không tệ, nếu lại có chút lá trà thì rất tốt, nhưng mà điều kiện không cho phép.
Lấy mấy cọng xương cốt mang thịt chặt khúc bỏ trong nồi đổ nước đốt lò, đây là phần canh xương cốt, hiện tại cô luôn luôn chỉ hầm một lần. Dù sao hiện tại cái khác thì không nhiều lắm nhưng loại xương to này thì nhiều, canh xương cốt hầm uống ngon hơn thịt canh rất nhiều, mùi cũng nhẹ một chút, mùi vị không tệ dinh dưỡng cũng đủ, quả thực vẹn toàn.
Canh xương cốt phải hầm từ từ, Liễu Thư đi ra đất trồng rau phía hậu viện trong hái xuống ít rau xanh tươi non còn có mấy quả dưa chuột. Nói là dưa chuột dù sao Liễu Thư là chưa thấy qua, nhưng lại có màu xanh biếc tóm lại ăn không bệnh không tai, coi như là loại mới. Sau khi trồng rồi mới phát hiện nấu cơm ăn rất ngon, bỏ chút thịt xào ăn càng tuyệt, thú nhân cũng có thể gắp thêm hai đũa, mặt khác cô vẫn đề xướng ăn nhiều rau dưa màu xanh.
Hái ra xuống trở về xào, hiện tại dầu mỡ cũng không thiếu thả nhiều chút bạo xào mới đủ hương thơm. Allen vừa mới tiến vào cửa lại hỏi hương vị, mỉm cười thả mọi thứ trên tay ở trong sân đi đến bên dòng suối rửa tay. Đây là Liễu Thư dưỡng thành thói quen cho hắn, mặc kệ làm gì, sau khi trở về trước tiên chính là bỏ mọi thứ xuống rồi đi rửa tay rửa mặt. Như vậy cả người nhẹ nhàng khoan khoái bản thân mình thoải mái người khác nhìn cũng tốt, cái này hắn tự nhiên đáp ứng. Hiện tại liền dưỡng thành thói quen vừa trở về không nói hai lời tẩy rửa hết vết bẩn toàn thân.
Thời điểm Liễu Thư bưng đồ ăn đến nhà chính vừa vặn nhìn Allen vào cửa, cười lên tiếng kêu gọi: "Mau ngồi xuống đi, em bưng đồ ăn lên là có thể ăn."
"Ừ." Trên bàn nhà chính chẳng những bày biện thức ăn còn có nước sôi để nguội, bưng lên đến ngửa đầu uống cạn lại rót một ly nữa, thẳng đến khi bóng dáng Liễu Thư xuất hiện, mới đứng dậy hỗ trợ đón qua.
Trên bàn cơm hai người bọn họ cũng không có thói quen ăn không lời ngủ không nói, theo thường lệ vừa ăn vừa nói chuyện, Liễu Thư nói chuyện hôm nay của mình, ví dụ như cùng mấy người Alice cùng nhau chuẩn bị ruộng ươm khoai lang giống. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh
"Ngày mai sẽ xuống giống, đợi sau đó không lâu nẩy mầm là có thể trồng, nha, em đã quên nói, chỉ sợ không lâu chúng ta sẽ hướng bên ngoài bộ lạc khai khẩn đất hoang cày cấy trồng trọt." Đây là ý tưởng của Liễu Thư, từ lúc khoai lang nhà mình mọc khả quan thì đã nói qua đề tài này cùng Allen, cho nên hắn cũng không kinh ngạc, ngược lại gật gật đầu.
"Cái này tốt lắm em cũng như nguyện." Allen nhìn Liễu Thư vui mừng, trong lòng bản thân cũng cao hứng, chỉ cần bạn lữ nhà mình thích thì cái gì cũng tốt.
"Hôm nay thời điểm bọn anh săn chim lửa có mấy người bị thương." Bị Liễu Thư dẫn dắt, Allen cũng hợp thú nói hôm nay mình gặp phải: "Nhưng mà cũng may là không phải thương nặng, nghỉ vài ngày thì khỏi hẳn, chỉ có miệng vết thương trên đùi Sand có chút sau, cũng may không có thương tổn gân động cốt, cẩn thận dưỡng cũng chỉ thời gian vài ngày."
"A, có người bị thương, không sao là tốt rồi, là tốt rồi." Vừa nghe có người bị thương, Liễu Thư phản ứng đầu tiên chính là trừng mắt quan sát Allen từ trên xuống dưới một lần, sau khi luôn mãi xác định hắn không có bị thương mới yên lòng. Sau đó thì cũng biết cái hành động này buồn cười, nếu hắn bị thương làm sao mình có thể nhìn không ra được, vẫn là quan tâm sẽ bị loạn.
"Cũng không có chuyện gì là tốt rồi, chim lửa gì đó rất lợi hại sao?" Không có ai tổn thương quá lớn thì tự nhiên là tốt, Liễu Thư lại bắt đầu quan tâm tới con mồi bọn họ đánh, rốt cuộc là cái gì chẳng những làm cho thú nhân bị thương, lại còn vài người nữa, thế giới thú nhân, quả thật là các loại hung tàn.
"Chim lửa thì cũng giống như tên của nó, là một loại chim có thể phun lửa, thú nhân cũng đặc biệt kiêng kị lửa nó phun ra, hơn nữa nanh vuốt của nó cũng rất lợi hại. Nhưng mà chúng nó tuy rằng chiếm một cái từ Chim nhưng cố tình sẽ không bay, đây là chỗ thiếu hụt lớn nhất của chúng nó, cho nên cũng không khó đối phó, à, trong viện anh cũng mang về đến một con, cơm nước xong em đi xem."
Phun lửa! Quả nhiên là cái thế giới huyền huyễn, chấn động tinh thần thật sâu một chút, nhưng mà chỉ một chút như vậy. Mặc kệ huyền huyễn hay không huyền huyễn, ít nhất nơi này hẳn không phải là thế giới Tây phương huyền huyễn, nguyên thủy cây cối cá lớn nuốt cá bé, kỳ thực càng thích hợp với cô hơn, tổng cảm thấy ~ 囧
Bởi vì nhớ tới chim lửa Allen mang về, tốc độ Liễu Thư bới cơm tốc hành, lùa hai ba cái là xong, ngay cả Allen cũng hơi kinh ngạc một chút, tốc độ này, chạy trốn à ~
Đợi đến khi rốt cục nhìn thấy cái gọi là chim lửa, cô vẫn hơi nhụt chí một chút, thất vọng nha. Vốn tưởng rằng chiếm từ lửa thì chim lửa sẽ giống như tiểu hồng điểu có lông chim hồng chứ, kết quả cũng chỉ là một loại màu đỏ sậm, màu sắc không dễ nhìn cũng không nói, cho dù là lông chim cũng thật cứng rắn, không có bao nhiêu chỗ trọng dụng.
Hai chân chim lửa tương đối to lớn, chắc hẳn cũng là bởi vì sẽ không bay cho nên mới phát triển giống như đà điểu, toàn bộ dùng để chạy băng băng. Tuy rằng bộ dáng chim lửa này không dễ nhìn thế nào, nhưng mà chết cũng đã chết còn nghĩ chuyện này để làm gì. Chim này lại rất nhiều thịt, Liễu Thư muốn thu thập nhưng còn chưa động thủ đã bị Allen giành trước, ài, trong nhà có một thú nhân sủng thê vô độ, thật sự rất phiền não nha.
Rửa sạch chim lửa Liễu Thư đều cắt đầu và mông chim, cái này dù sao cô không thích ăn, cũng không cho Allen ăn. Hiện tại lại không thiếu ăn không cần thiết tiếc hai lượng thịt này, cô đều ném cho gia cầm trong hậu viện, đúng, hiện tại nuôi nhốt thành công chẳng khác nào là gia cầm.
Hai cái đùi cường tráng nhiều thịt thì lưu lại ướp muối treo ở dưới hành lang hong khô, chuẩn bị có thể ăn bất cứ lúc nào bất cứ ở đâu. Còn lại thì trực tiếp băm thành khối dùng cái bình ướp lên. Hôm nay khí càng ngày càng nóng, ăn cái gì cũng không dễ bảo tồn, hiện tại đánh con mồi phải bắt đầu tìm con nhỏ đánh bắt, nếu không chính là chia mấy nhà. Hơn nữa thật sự ăn không hết thì phải ướp muối, nhưng vẫn cảm thấy rằng, ăn nhiều thịt muối sẽ nóng nhiệt, vẫn nên phối hợp chay mặn mới tốt, a, thời kỳ trưởng thành đã sớm qua, làm sao lại nổi mụn, mụn mụn ngươi là tiểu yêu tinh dày vò người ta.
Đều xử lý xong hết thảy thì sắc trời cũng hoàn toàn tối đen, hai người chia nhau tắm rửa một cái, cũng lên trên giường ngủ. Liễu Thư cảm thấy trên người mình đau nhức, hôm nay đầu tiên là đào mấy giỏ khoai lang sau đó lại đào ruộng ươm bón phân, tiếp theo còn vác một giỏ khoai lang trèo đại thụ che trời, hiện tại thầm nghĩ muốn ngủ một giấc thật ngon, chỉ là cái ý tưởng như vậy lại cũng không thể thực hiện.
Cảm giác cái tên nào đó bên cạnh đang thật cẩn thận động thủ động cước với mình, không an phận thực cũng rất không nói gì, đã nói mùa xuân đều sắp qua có được không, vì sao con hàng này còn mỗi ngày không kìm chế được như thế chứ. Như vậy thật sự tốt chứ, không tốt đi. Nhưng mà nghĩ đến một khi mình cự tuyệt, con hàng này liền ghé vào trên giường dáng vẻ đáng thương hề hề như bị vứt bỏ thì không có biện pháp cự tuyệt, khi nào thì mình bị ăn gắt gao, ngã ~.
——
Gieo hạt ươm giống rất dễ làm, ruộng ươm đều chuẩn bị xong, chủ yếu chính là trồng khoai, phải rửa sạch ở trong nước ấm không thể làm hư hao mầm móng. Vốn còn cần thêm một loại thuốc, bởi vì trước kia cô thấy qua nhà mình khi ngâm mầm móng thì ông bà nội đều bỏ thêm thuốc, nhưng hiện tại hiển nhiên là không có. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh
Cho nên bỏ qua thứ tự ngâm thuốc này, cũng chỉ chuẩn bị mầm móng cho tốt, tiếp theo thì xếp hàng từng củ khoai lang có thứ tự ở trên ruộng ươm còn phải rắc lên một tầng đất mỏng, tiếp theo đó là dùng cỏ tranh phủ lên, vẫn đợi sau khi nó nẩy mầm, mầm dài ra, thì ươm giống cũng đã thành công.
Tiếp theo sau hết thảy đều thuận lợi, bốn người, ngay cả là giống cái chút việc nhà nông ấy ở trong mắt các cô không tính là cái gì chỉ tốn thời gian một ngày thì làm xong toàn bộ. Ở khi phủ một tầng cỏ khô cuối cùng lên ruộng ươm khoai lang thì mấy người đều thở một hơi, toàn tâm chờ mong nẩy mầm.
"Hiện tại có phải chúng ta cũng đi mở một khối thổ địa trong viện hay không hả?" Nghĩ đến mầm giống dường như mình cũng không có địa phương trồng nên Kathy nhíu mày.
"Cái này không cần đâu, không phải nói tộc trưởng đang cân nhắc khai khẩn bên ngoài sao, mình nghĩ đến lúc đó cũng tới làm ở bên ngoài đi." Alice nghĩ dù sao cũng muốn mở ruộng đất, sẽ không nghĩ làm ở trong viện nhà mình, vốn sân đã không lớn còn trồng rau dưa nữa.
Ngẫm lại cũng đúng, chợt gật gật đầu: "Vậy được rồi, Tiểu Thư mầm này khi nào thì có thể mọc ra vậy?"
Tính toán thời gian ở nơi này một chút, Liễu Thư đưa ra kết luận: "Cũng gần nửa tháng đi."
"Thời gian này cũng kịp." Eva cười cười, thật ra cũng không lo lắng.