Xui Xẻo Nhặt Được Một Quả Trứng

Chương 33:




CHƯƠNG 33

Từ phía chân trời xuất hiện một đóa Bạch Vân, như sợi như bông, vi phong nhẹ nhàng thổi bay đạo bào hắc sắc.


“Tại sao ngươi lại cắn ta?” Trên mu bàn tay của Huyền Thanh in một dấu răng thật sâu, hắn không hiểu tại sao Thiên Tứ lại cắn hắn.
“Ngươi dám ôm Huyền Khải.” Thiên Tứ thở phì phì trả lời.
Huyền Thanh cảm thấy nực cười, gõ đầu Thiên Tứ, “Ta đương nhiên phải ôm hắn rồi, bằng không cái tên gia hỏa đó trong lúc sợ hãi liền bỏ chạy so với thỏ tử còn nhanh hơn, nhưng việc ngươi cắn ta liên quan gì đến việc ta ôm sư đệ?”
“Ta không thích nhìn ngươi cùng người khác thân mật. Cho dù hắn là sư đệ của ngươi cũng không được, ngươi phải giống như lúc ta vẫn còn là quả trứng, chỉ có thể nhìn ta, quan tâm ta, sủng ái ta, không được vứt bỏ ta.” Từng câu từng lời của Thiên Tứ nói không những nghiêm túc mà còn có vài phần tùy hứng, cố gắng nói hết những suy nghĩ trong lòng mình.
Huyền Thanh trầm tư nửa ngày, cuối cùng bất đắc dĩ đành thở dài nói: “Rốt cuộc là ngươi muốn bám theo ta bao lâu? Chẳng lẽ ngươi muốn giam ta cả đời sao?”
“Ừm.” Thiên Tứ gật gật đầu, trảo tử chạm nhẹ lên mặt hắn, nháy mắt hóa thành đôi bàn tay ôm lấy cổ Huyền Thanh.
Huyền Thanh nhắm mắt lại, thả lỏng người tiến vào cõi hư vô, không cảm nhận được thế giới bên ngoài, cơ thể nằm trong lòng hắn tuy lạnh lẽo nhưng lại mịn màng tươi đẹp, từng chút từng chút một, đưa hắn vào cảnh giới hư vô.
Đột nhiên, Thiên Tứ cắn vành tai của hắn, phả ra cỗ nhiệt khí ẩm ướt mị hoặc, Huyền Thanh toàn thân chấn động, mi tâm càng thêm chau lại, không thể kiềm chế được xúc cảm trong lòng liền vòng tay ôm lấy nó,.
Kỳ thật trong lòng đã sớm biết mình sẽ rơi vào hoàn cảnh trớ trêu này, nhưng hắn tuyệt đối không bao giờ chịu thừa nhận.
Bạch Vân cứ thế mà lửng lờ trôi, hoàn toàn không phát hiện một đóa Tử Vân lúc ẩn lúc hiện nhẹ nhàng bay đến một phương xa nào đó.
Nó chỉ là một con Tuyết Hầu bình thường, ba ngàn năm trước tình cờ gặp được Tiên Tôn đi ngang qua làm phép tu luyện, thăng thiên thành Tiên.
Một ngày đẹp trời nọ, nó cùng đám bạn đu mình trên cây mặc sức vui chơi, một đóa Tường Vân tử sắc đang bay trên bầu trời bỗng dưng ngừng lại, nó ngẩng đầu lên nhìn, một vị Tiên Nhân khôi ngô, tuấn mĩ đang chăm chú nhìn nó.
Vị Tiên Nhân kia nói nó rất có tư chất Tu Tiên, liền dạy nó pháp môn tu luyện. Sau khi thăng thiên thành Tiên, mới biết vị Tiên Nhân làm phép thu nhận nó chính là Tiên Giới Chi Tôn, đạo hiệu Thiên Nhất, đã tu hành ba vạn bảy ngàn năm, so với Đại La Kim Tiên, Cửu Thiên Huyền Tiên, còn mạnh hơn.
Ngày đó Tiên Tôn ngẩn ngơ nhìn nó, là bởi vì đôi mắt của nó, niệm chú giúp nó tu hành cũng bởi vì đôi mắt ấy.
Một đôi mắt màu vàng nhạt.
Một đôi mắt màu vàng nhạt giống hệt đôi mắt của Long Đế.
“Vạn năm trước, Kết Giới Phong Ấn bị phá vỡ, đại môn Ma Giới được mở ra, sát khí ngút trời, Nhân Gian cũng vì vậy mà thiên tai quanh năm nhân họa liên tiếp, yêu ma ẩn cư chốn Nhân Gian liền nhân cơ hội này vùng lên nổi loạn, ngay cả vòng luân hồi ở Địa Phủ cũng bị ảnh hưởng.” Giọng nói già nua khàn khàn của Quy Tiên hướng Tuyết Linh Hầu kể về cố sự Tiên Ma Chi Chiến, “Vua của Ma Giới tên gọi là Ma Sát, là một loại yêu ma chuyên sống kí sinh trên thân thể người khác, một khi thể xác này bị tiêu diệt hắn liền ly khai thoát khỏi, rất nhiều nguyên thần của Tiên Nhân bị hắn chiếm đoạt, trở thành ký thể của hắn, Long Tộc nhận lệnh của Long Đế cố thủ hậu phương cho Tiên Tộc, chỉ đưa một ngàn Long Binh Long Tướng ra tiền phương, sau khi Tiên Tôn thỉnh Long Đế xuất chiến, chưa tới một ngày, Tứ Hải Long Vương dốc hết toàn bộ binh lực trong tay, trống trận đùng đùng, Long Tộc từ bốn phương tám hướng lũ lượt bay tới, tám con Thanh Long cường tráng kéo chiến xa của Long Đế, Long Khí cường kiện, quả nhiên trời sinh chiến thần, thừa hưởng toàn bộ sự sủng ái của Thiên Địa, lại tinh thông các hệ pháp thuật, Long Đế chính là người giỏi nhất trong tất cả những người giỏi nhất! Ai~~Nhưng cho dù Long Đế có uy phong lẫm lẫm danh chấn bát phương thế nào đi chăng nữa, chung quy cũng không thể chống lại một chữ “Tình”, đó cũng chính là lúc hắn đối đầu với Kiếp Nạn của đời mình, nghe đâu, Long Đế cả đời đoản hậu, sau trận chiến này huyết mạch của Long Đế xem như đoạn tuyệt.”
Cố sự diễn ra tại nơi này, nhưng không một ai biết kết cục diễn ra như thế nào, mãi đến một trăm năm sau tất cả mới dần dần được hé lộ, Đại Môn Ma Giới lại một lần nữa bị phong ấn, nhưng Long Đế đã trở thành ký thể của Ma Sát, đôi kim mâu ngạo nghễ ngày nào giờ lại triêm nhiễm huyết hồng, giam vào Thiên Ngục.
Thiên Tứ ra đời khiến cho Long Tộc một phen loạn nháo, bọn họ lúc này thiếu điều đem cả Tiên Giới lật tung lên để tìm kiếm Ngũ Trảo Kim Long, xác minh lai lịch, có khả năng kế thừa Long Vị hay không.
Ngay cả Nhân Hình Thiên Tứ cũng biến không xong, có thật là nó sẽ trở thành Long Đế Đại Nhân không aa? Tuyết Linh Hầu trong lòng hoài nghi.
Thiên Tứ xoay đầu sang chỗ khác, bay đến trước mặt Tuyết Linh Hầu đang ngây ngốc nhìn nó, trảo tử nhỏ bé ra sức giày vò cái mặt tròn vo, phì phì nộn nộn của Tuyết Linh Hầu, ai~~Mềm quá! Tiếp tục giày vò thôi!
Thiết Chùy nện xuống đất “Ầm!” một cái, hung hăng đánh Thiên Tứ văng xa ba trượng, Huyền Thanh lập tức vung khởi phất trần, hóa giải tầm sát thương của Thiết Chùy, đem Thiên Tứ quấn về bên người.
Huyền Thanh nhãn tình nhàn nhạt liếc nhìn Tuyết Linh Hầu, hững hờ nói: “Tuyết Linh Hầu, tính tình nóng nảy của ngươi cần phải thay đổi.”
Tuyết Linh Hầu hậm hực ôm lấy đầu, ánh mắt vẫn như cũ chăm chú nhìn Thiên Tứ, dáng vẻ muốn nói nhưng lại thôi.
Huyền Thanh cười cười, “Có việc gì cứ nói, ta không phải là loại người bụng dạ hẹp hòi, có thù tất báo đâu! “
“Long Đế bị giam trong Thiên Ngục đã hơn một vạn năm, không có khả năng có con cùng người khác, ta tò mò rất muốn biết phụ mẫu của Thiên Tứ rốt cuộc là ai!” Vấn đề này vẫn luôn canh cánh trong lòng Tuyết Linh Hầu, nó là một con hầu tử không thích che giấu tâm sự, hôm nay có dịp nói ra quả nhiên thống khoái vô cùng.
Huyền Thanh nhìn vẻ mặt ủy khuất của Thiên Tứ, hỏi: “Ngươi có muốn biết phụ mẫu của mình là ai không?”
Phụ mẫu? Thiên Tứ nghi hoặc, liền xoay người bay đi mất, chẳng bao lâu sau, nó ôm về một quả Trứng Tiên chỉ chỉ đôi nam nữ đang theo sau nó, hỏi Huyền Thanh: “Phụ mẫu của ta không phải là bọn họ sao?”
Đôi nam nữ kia đúng là phụ mẫu của quả Trứng Tiên kia, nguyên hình là hai con Tiên Cầm.
“Ặc. . .” Huyền Thanh xấu hổ kêu lên, “Chủng tộc bất đồng aaa~~Phụ mẫu của ngươi không phải là bọn họ, cho dù cùng loài, cha mẹ của ngươi cũng chưa chắc là bọn chúng.”
“Ààà” Thiên Tứ như vừa bừng tỉnh đại ngộ, đem quả Trứng Tiên trả lại cho hai người kia, rồi lại hỏi: “Vậy phụ mẫu của ta là ai? Huyền Thanh, có phải là ngươi không? Ngươi là phụ thân của ta, bây giờ chỉ còn thiếu mẫu thân thôi! “
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Thiên Tứ, Huyền Thanh không khỏi đưa tay đỡ trán! Biết trả lời nó sao đây?!?!?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.