Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 86: Hack mạng internet âm phủ 1




Thực ra, ban đầu Lâu Minh muốn sắp xếp cho Trần Ngư một người chuyên nghiệp nhưng Trần Ngư từ chối. Lần này cần hack chính là mạng internet âm phủ, giống nhưsự lo lắng trước đó của Lâu Minh, nếu như sự tình bị âm phủ phát hiện thì có thể phải gánh chịu sự trừng phạt vô cùng nghiêm trọng, nên … thay vì đặc biệt đi tìm mộtngười làm chuyện này, không bằng dùng người trên mạng tự động tìm đến cửa-hacker 001.
Hacker 001 chính là người mà Trần Ngư đã quen biết từ trên mạng internet, đứng ởmột góc độ nào đó mà nói thì đây chính là có duyên. Hơn nữa Trần Ngư cũng khôngnói rõ cho Hacker 001 việc cần anh ta làm là việc cụ thể gì, anh ta sẽ chỉ coi đây làmột nhiệm vụ phá tường lửa của một hacker bình thường mà thôi. nói như vậy, cho dù bị âm phủ điều tra ra, theo luật nhân quả mà nói thì hacker 001 sẽ không bị phạm lỗi quá nặng.
hiện tại ngay cả tiền hacker 001 cũng không cần, nếu sự việc bị bại lộ, anh ta cùng lắm chỉ bị coi là em bé bị Trần Ngư ‘hố hàng’. Tuy làm như vậy cô cảm thấy có lỗi vớianh ta, nhưng Trần Ngư đã không còn sự lựa chọn nào khác.
Sau khi quyết định chọn người, lại tốn thêm hai ngày để Hướng Nam làm công tác chuẩn bị dưới âm phủ, Trần Ngư dẫn theo hacker 001 – sinh viên năm thứ tư khoa máy tính đại học Đế Đô-Hà Cảnh Hành đi đến phòng ở mình đã chuẩn bị từ trước.
Hà Cảnh Hành theo Trần Ngư ra khỏi trường học đến một khu biệt thự (đã được Lâu Minh cho người bố trí từ trước), trong lòng cảm thấy phát run “Học muội Trần Ngư, đây là … không phải là em tham gia tổ chức trái pháp luật nào đó chứ?”
Từ lúc bắt đầu Hà Cảnh Hành đã cảm thấy có gì đó không đúng, hacker sao, chỉ cần máy tính có mạng internet là được rồi, cần gì phải đến tận nơi như thế này mới làm được.
“Học trưởng Hà, anh suy nghĩ nhiều quá đó, đây là nhà em.” Trần Ngư tính toán lừa gạt cho qua.
“Nhà em giàu quá ha.” Hà Cảnh Hành nhìn biệt thự rộng hơn ba trăm mét vuông, cảm thán trong lòng.
“Dạ, cũng đủ xài.” Trần Ngư dẫn Hà Cảnh Hành đến một căn phòng đã chuẩn bị trước, vừa đi vừa nói “Máy vi tính ở trong này, anh đừng vội hack mà xem tình hình trước cáiđã nha.”
“Nghiêm túc vậy sao, học muội Trần Ngư, không phải là em muốn hack trang web tuyệt mật nào đó của quốc gia chứ?” Hà Cảnh Hành nói đùa.
“Làm sao có thể hack trang web tuyệt mật của quốc gia được chứ, học trưởng, chút nữa anh xem địa chỉ trang web là sẽ biết à.” Trần Ngư cười nói.
“Vậy cũng được.” Lòng tự tin vào chính mình Hà Cảnh Hành vẫn phải có, mặc dù trong lúc nhàn rỗi, thỉnh thoảng cậu ta sẽ nhận đơn hàng để kiếm chút tiền tiêu, nhưng xâm chiếm trang web cao cấp dạng đó thì cậu ta chưa làm bao giờ.
Khi nói chuyện, Hà Cảnh Hành bước một chân vào căn phòng, trong chớp mắt khi cậu ta vừa bước vào cửa phòng, Trần Ngư đã chuẩn bị sẵn một lá bùa câu hồn dán ngay lên người, đem sinh hồn của Hà Cảnh Hành câu ra. Rồi sau đó từ phía sau đỡ thân thểđang muốn ngã xuống đất, dùng sức kéo ra bên ngoài cửa.
Hà Cảnh Hành không hề hay biết bước vào căn phòng, phát hiện bên trong phòng trang trí có vẻ kỳ quái mang hơi hướng thần bí, khác biệt hoàn toàn với phong cách đơn giản, phóng khoáng kiểu Trung Hoa phía ngoài, nhịn không được định bước ra khỏi phòng, cảm thán với Trần Ngư “Nhà em có phong cách thiết kế thật khác nhau quá xa.”
Trần Ngư bị dọa mà khẽ run, nhanh chóng đẩy người vào một lần nữa, sau đó đóng ngay cửa phòng lại, cười khan “Cũng … cũng được.”
Cửa phòng này thực ra chính là cửa âm do Trần Ngư sử dụng la bàn mở ra, vừa bước vào chính là âm phủ. Bên trong gian phòng đen như mực, chỉ có ở giữa phòng đặt mộtcái bàn, bên trên để một cái laptop.
Vì hai người là sinh hồn xuống âm phủ nên không dám đi sâu vào bên trong, Hướng Nam chỉ có thể ở gần cửa âm chọn một nơi khá vắng vẻ, dựng một cái lều tạm. mộtđiều thuận lợi là hiện tại toàn bộ âm phủ đều được phủ sóng internet, cho dù là ở gần cửa âm cũng được phủ sóng WIFI, nếu không thì lại phải nghĩ cách kéo cáp đến.
Hà Cảnh Hành ngồi trên ghế, bật máy tính lên, nhìn màn hình chờ (Screensaver) là hình Đầu Trâu Mặt Ngựa, lại nhịn không được mà cảm thán “Học muội, sở thích của em thật đặc biệt.”
“Cũng bình thường … Học trưởng, đây là địa chỉ cần xâm chiếm (hack).” Trần Ngư xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, ngón tay chỉ lên màn hình đã có sẵn địa chỉ kết nối internet “Em muốn từ trang web này tra cứu tư liệu của một người.”
Gặp được vấn đề chuyên nghiệp, Hà Cảnh Hành lập tức nghiêm túc hẳn lên. Mặc dù địa chỉ trang web nhìn hơi lạ nhưng hình như cũng không phải là trang web tuyệt mậtkhông thể đụng không thể sờ nào đó. Đợi đến khi Hà Cảnh Hành xâm chiếm quyền quản lý của trang web thì càng thêm chắc chắn về điều này, tường lửa yếu như vậy,nói trong đó có tài liệu tuyệt mật thì chẳng ai tin.
“Sao rồi ạ?” Trần Ngư hồi hộp “Có thể hack được không?”
“Học muội, tuy học trưởng anh không được đẹp trai lắm, nhưng dù gì cũng là sinh viên chính quy hệ máy tính của đại học Đế Đô đứng đầu cả nước được không, loại trang web bình thường thế này mà hack vào không được, anh đều phải xin lỗi thầy giáoanh.”
“Có thể hack được ạ?” Trần Ngư hiểu ra, vẻ mặt vô cùng vui mừng.
“đã vào được rồi.” Ngón tay Hà Cảnh Hành đặt trên bàn phím “Em muốn tư liệu của ai,anh tìm giúp em.”
“Lâu Minh, ngày sinh là …” Trần Ngư nói ngày tháng năm sinh của Lâu Minh ra.
Hà Cảnh Hành gõ nhanh vào “A, hồ sơ của người này đã bị mã hóa, em chờ một chút.”
một phút sau, Hà Cảnh Hành phá mật mã thuận lợi, nhíu mày “Học muội Trần Ngư, tư liệu người này không cho download, đồng thời chỉ có thể đọc trong một phút.”
“không thể download?” Tư liệu mười đời của Lâu Minh, một phút làm sao mà đọc hết.
“Em muốn tìm tư liệu gì, anh giúp em kiếm.” Hà Cảnh Hành đề nghị “Rồi em lấy điện thoại di động chụp lại, sau này xem từ từ.”
“Linh khí, anh kiểm tra tư liệu về linh khí đi.” Trần Ngư lập tức nói.
“Linh khí?” Mặc dù Hà Cảnh Hành cảm thấy kỳ quái nhưng vẫn giúp Trần Ngư tìm kiếm tư liệu, chỉ hai ba giây, mấy chục trang tài liệu trong chớp mắt chỉ còn rút lại thành hai trang. Trần Ngư cầm điện thoại di động, chụp hai cái.
“Xong chưa?” Hà Cảnh Hành chờ Trần Ngư chụp xong, hỏi.
“Xong rồi ạ.” Tay cầm điện thoại của Trần Ngư hơi run lên.
“OK, vậy anh thoát ra ngoài nhe.” Hà Cảnh Hành nhanh chóng thoát ra khỏi quyền quản lý trang web, thuận tiện xóa toàn bộ dấu vết, ‘thần không biết quỷ không hay’ hack mạng internet âm phủ.
Hai người cùng nhau ra khỏi phòng, khi Hà Cảnh Hành vừa ra khỏi phòng thì sinh hồn tự động trở về với cơ thể, rơi vào trạng thái ngủ say, khi tỉnh lại cũng không nhớ được kí ức đã xảy ra trong căn phòng.
Trần Ngư đem tư liệu chụp được trong điện thoại di động học thuộc lòng, sau đó để điện thoại di động và máy laptop lại cho Hướng Nam xử lý, rồi đóng cửa âm trở về cơ thể của mình.
==
thật lâu về sau, khi Hà Cảnh Hành bước xuống âm phủ, đã được Đầu Trâu Mặt Ngựa ‘thân thiết hỏi thăm’, lúc đó mới biết khi cậu ta còn chưa chết, dưới âm phủ đã có truyền thuyết về cậu ta.
Hacker đầu tiên trong lịch sử hack mạng internet âm phủ!
Hà Cảnh Hành: Thực sự là tôi chẳng biết gì cả …
Tác giả có lời muốn nói:
Nơi nào đó dưới âm phủ, nhân viên lấy máy tính cũ sau khi được trang bị máy tính mới, thì phát hiện thiếu mất một máy.
“Máy tính của Đầu Trâu Mặt Ngựa thay ra không thấy đâu …” Nhân viên công vụ nghi ngờ nói.
Sau đó không lâu, sự việc bị bại lộ, Diêm Vương nổi giận lôi đình.
“Đầu Trâu Mặt Ngựa, lại là các cậu!”
Đầu Trâu Mặt Ngựa: … (Đổi một cái máy tính mà cũng không gặp may)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.