Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

Chương 131: Hung thủ bị đánh rất thảm




Tác giả: Khương Chi Ngư


Editor: Thịt sườn nướng


Vóc dáng của Anna cao gầy hơn so với Thẩm Nguyên Gia nhiều, đương nhiên chiếc đinh này cũng cao hơn Thẩm Nguyên Gia tầm nửa mét.


Cô chỉ cần duỗi tay ra là có thể chạm được, nhưng lại không thể gỡ nó ra, chiếc đinh thật sự cắm rất chắc.


Thẩm Nguyên Gia không khỏi buồn bực.


Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng bước chân, cô vội vàng rời khỏi chỗ đó, giả vờ như vừa đi vệ sinh xong, vừa đi ra ngoài vừa quay đầu lại nhìn chiếc đinh kia lần nữa.


Nhìn từ xa không thấy rõ chiếc đinh.


Nhưng ngoại trừ cô ra không ai biết, Anna lại chết không nhắm mắt trên một cây đinh như vậy.


"...... Cũng sẽ phải rời khỏi đây sớm thôi." Tiếng cười đứt quãng theo tiếng cửa đẩy ra truyền vào tai Thẩm Nguyên Gia.


Một giọng nữ khác vang lên: "Đừng nói như vậy chứ."


Thẩm Nguyên Gia vừa vặn chạm mặt bọn họ.


Vài người mẫu kiểu tóc khác nhau không hẹn mà cùng ngưng nói chuyện, nhìn vào cô.


Mãi cho đến khi cô rời khỏi toilet, phía sau mới truyền đến âm thanh mơ hồ.


Khỏi phải nói, hoặc là đang nói cô, hoặc là đang nói Chu Lộ.


Tình huống như vậy, ở đây hơn mười ngày cô đã gặp không dưới ba lần.


Các cô ấy vốn dĩ đã có thành kiến với cô và Chu Lộ, thậm chí trong đó có người tư chất căn bản còn kém hơn Chu Lộ, kém xa lắc xa lơ.


Thẩm Nguyên Gia cứ mặc kệ bọn họ, cô làm việc vì chính mình, người cho cô tài nguyên cũng không phải nhóm người mẫu lắm mồm đó.


Lúc trở lại hậu trường, Anna đã đi catwalk xong, đang ngồi trước bàn trang điểm tháo trang sức, từ trong gương nhìn thấy cô, cười cười.


Người mẫu trở về hậu trường cũng đã gần như đầy đủ.


Thẩm Nguyên Gia vẫn luôn chờ cô ấy tẩy trang xong mới mở miệng: "Cô có muốn đi uống cà phê một chút không?"


Anna thụ sủng nhược kinh (*).


(*): được sủng ái mà lo sợ, được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo.


Cô đã hẹn Thẩm Nguyên Gia từ mấy ngày trước rồi, nhưng Nguyên Gia là cô bé ngoan không ra ngoài vào buổi tối nên đã từ chối, kết quả hôm nay lại chủ động mở miệng.


Anna cười tủm tỉm đồng ý: "Được."


Thường thì người mẫu sau khi trình diễn xong sẽ quay về khách sạn nghỉ ngơi, cho nên khi Thẩm Nguyên Gia cùng Anna đến quán cà phê gần đó, ở đó chỉ có vài người.


Sau một hồi trò chuyện, Thẩm Nguyên Gia mới vờ như vô tình hỏi: "Anna, ở đây cô có từng đắc tội với ai không?"


Bất ngờ lại bị hỏi đến vấn đề này, Anna hơi khựng lại suy nghĩ.


Một lúc sau cô ấy mới nói: "Hình như không có."


Trong lòng Thẩm Nguyên Gia lộp bộp một tiếng.


Thật ra cô đã chuẩn bị tinh thần sẽ có vài người, mà cho dù có nhiều người đi chăng nữa cô cũng sẽ có hướng đối phó, nhưng bây giờ đáp án nhận được lại là không có ai.


Nghĩ kỹ lại thì, quả thật cô từng chưa thấy Anna xảy ra mâu thuẫn với người nào.


Vậy hung thủ rốt cuộc là ai đây?


Không tìm được manh mối nào hữu dụng, Thẩm Nguyên Gia cũng không hỏi nữa, chỉ cần ngày mai thỉnh thoảng lại rủ một nhóm người đi toilet.


Hung thủ chắc chắn sẽ không dám giết người tận mặt như thế.


Trừ phi người đó hận không thể giết chết Anna mới bỏ qua.


***


Ngày 9, chương trình thời trang nhanh chóng bước vào giai đoạn kết thúc.


Thẩm Nguyên Gia chỉ có vài show không quan trọng lắm, nhưng có một cái diễn ra vừa lúc chạng vạng, vừa hay lại hợp ý cô.


Đông đảo các phóng viên đang tập trung phỏng vấn một vài người mẫu nổi tiếng, các cô bên này tương đối yên tĩnh.


Khóe mắt Thẩm Nguyên Gia khẽ quan sát Anna.


Anna không hề biết mình sắp bị giết chết, từ khi Weibo có được chức năng tiên đoán, Thẩm Nguyên Gia có một loại cảm giác rất kỳ quái về sự sống chết.


Cô không rõ thời gian cụ thể khi nào Anna bị giết.


Cô cũng chưa nhắc nhở cô ấy điều gì.


Diễn xong thì mặt trời cũng vừa lặn, Anna đang trang điểm chuẩn bị cho buổi diễn cuối cùng tối hôm nay bắt đầu sau nửa tiếng nữa.


Còn Thẩm Nguyên Gia sau khi tẩy trang lại xem video thêm lần nữa.


Lúc này Anna đã thay trang phục, mà trong video thì cô ấy mặc bộ quần áo như lúc chiều tới đây.


Nói cách khác, chuyện phát sinh sau khi cô ấy diễn xong.


Thẩm Nguyên Gia trong lòng có chuẩn bị.


Nếu cô đi tìm người tháo cây đinh ra thì sẽ không bắt được hung thủ, đến lúc đó lại để hắn ta chạy thoát, cô ở ngoài sáng còn hung thủ lại ở trong tối, không chừng còn gây ra thêm chuyện nguy hiểm gì đó.


Chi bằng bắt tận tay day tận mặt.


Giết người không thành cũng sẽ bị bắt thôi.


Cho dù hung thủ không bị trừng trị thích đáng thì Anna cũng đã có tâm lý phòng ngự, cô cùng một đống người đi vào có thể nắm quyền chủ động hơn.


Thẩm Nguyên Gia cẩn thận suy đi nghĩ lại.


Lúc cô đang nghĩ cách làm sao để lôi kéo nhiều người đi toilet, Nhậm Lộ Lộ gửi tin nhắn tới: "Nguyên Gia, tối nay cô có rảnh không?"


Thẩm Nguyên Gia trả lời: "Có."


"Vậy tới lúc đó tôi có chút chuyện muốn nói với cô, nhưng sẽ không nói quá nhiều, phải chờ cô trở về mới được." Nhậm Lộ Lộ gửi một đoạn qua.


Chi tiết vụ án không thể tùy tiện tiết lộ qua mấy trang mạng xã hội được.


Thẩm Nguyên Gia đương nhiên hiểu rõ, chuyện trước đó Giang Bạn nói với cô khá mơ hồ, hơn nữa nếu có thể nói được một câu thì nhất định không qua câu thứ hai.


Lúc trước cô cung cấp manh mối cho Giang Bạn cũng chưa từng nghĩ tới điểm này, xem ra về sau gặp mặt là tốt nhất, bằng không lỡ như bị người của cơ quan nhà nước có liên quan bắt lại, ai cũng không cứu được cô.


Thẩm Nguyên Gia trả lời lại: "Được".


Chuyện này không vội, đã có người lo, sau khi trở về có thể biết đáp án, chuyện quan trọng bây giờ là Anna.


Đối với Anna – một cô gái vừa yêu thích văn hóa Trung Quốc lại còn đối xử chân thành với cô, Thẩm Nguyên Gia không đành lòng thấy cô ấy chết oan uổng.


Nếu là ngoài ý muốn thì không sao, nhưng đây là mưu sát.


Nửa tiếng sau, đạo diễn chương trình bắt đầu ở thúc giục mọi người.


Anna trang điểm tinh xảo cùng các người mẫu khác đi ra cửa, đêm nay cô ấy là người mẫu mở màn, cũng là vedette (*) của show diễn này.


(*): Vedette là người trình diễn cuối cùng của một show diễn thời trang, cũng là người được mặc bộ trang phục nổi bật nhất và đẹp nhất của bộ sưu tập. Vedette có nhiệm vụ kết thúc show và chốt lại những thông điệp mà nhà thiết kế muốn truyền tải qua bộ sưu tập, đồng thời là người thu hút truyền thông quan tâm đến bộ sưu tập hơn.


Có thể nói là nhiệm vụ vô cùng quan trọng.


Cho nên đến lúc đó, thời gian cô ấy quay trở lại sẽ chậm hơn rất nhiều, có lẽ phải đợi vài phút.


Chờ cho đến khi tiếng nhạc bế mạc vang lên, Thẩm Nguyên Gia mới một lần nữa lấy lại tinh thần, đợi ở hậu đài khoảng một phút sau, các người mẫu lần lượt trở về.


Trong đó có Anna.


"Nguyên Gia, cô không biết bây giờ tôi có bao nhiêu vui vẻ đâu!" Vẫn là ngữ điệu tiếng Trung kỳ quái như cũ, nhưng có thể nghe hiểu được.


Mở màn bế mạc đều là mình, điều này có nghĩa mình càng được chú ý nhiều hơn.


Cho nên có thể tưởng tượng sau khi tuần lễ thời trang kết thúc, số lượng thông cáo tới tay người người đại diện chắc chắn sẽ càng nhiều, sẽ nhanh chóng nổi tiếng hơn.


Ai cũng muốn trở thành siêu mẫu.


Vị trí siêu mẫu hàng đầu không chỉ là người mẫu đơn giản như vậy, thậm chí còn có tiêu chí dành cho siêu mẫu quốc gia, có thể thấy được tầm ảnh hưởng ra sao.


Không ai lại không muốn một tương lai như vậy.


Thẩm Nguyên Gia đương nhiên cũng có nghĩ tới, cô cười nói: "Chúc mừng cô, lần này thu hoạch rất nhiều, chắc chắn sẽ gặt hái được kết quả vừa ý."


Anna vui mừng ra mặt.


Cô ấy nhanh chóng thay quần áo, lớp trang điểm vẫn còn chưa kịp tẩy đi, giọng nói tràn đầy sự vui vẻ: "Tôi đi toilet, cô có muốn đi cùng không?"


Con gái hay thích đi toilet cùng nhau.


Mặt Thẩm Nguyên Gia hơi cứng lại, sau đó lắc đầu, "Tôi vừa đi rồi."


"Vậy được rồi." Anna cũng không tức giận, nhẹ nhàng xoay người, bước chân nhanh chóng biến mất bên cạnh chỗ rẽ của hậu trường.


Thẩm Nguyên Gia nhìn chằm chằm vào cửa ra vào, nhưng không nhìn thấy ai đi vào.


Các người mẫu đều đang bận tháo trang sức và tẩy trang, lúc này căn bản không có ai đi toilet, chỉ có một mình Anna, dựa vào thời gian thì chắc cũng đã tới nơi.


Thẩm Nguyên Gia nhanh chóng tận dụng thời cơ.


Cô ấn chuông báo động chống trộm đã mua ở ngoài từ trước, chẳng qua cái này có thể điều khiển từ xa, mọi người ở đây đều rất quen thuộc với âm thanh này.


Gần như ngay khi cô vừa nhấn nút điều khiển, cả hậu trường đồng loạt nhìn sang bên kia.


"Tiếng gì vậy?"


"Hình như là chuông báo động, trước kia tôi có nghe qua, âm thanh này truyền từ phía toilet bên kia, không lẽ có biến thái trà trộn vào đây sao ta?!"


"Trời ạ, bộ giỡn hả?"


Thẩm Nguyên Gia thấy có hai người tò mò đi tới, cô cũng đi theo, tuy rằng chỉ có vài người nhưng như vậy cũng đã đủ rồi.


Cô bước nhanh qua đó, đẩy cửa nhà vệ sinh ra.


Cảnh tượng trong video đập vào mắt.


Mấy người mẫu đi theo bên cạnh cô sợ hãi hét lên: "A!"


"Anh đang làm cái gì vậy? Mau buông cô ấy ra!"


Hung thủ có lẽ cũng không đoán trước được tình huống như vậy, lập tức hoảng sợ ném Anna đang bị bóp cổ ra, muốn xông qua người các cô chạy trốn.


Thẩm Nguyên Gia đã sớm có chuẩn bị.


Cô chụp lấy cây lau nhà trước đó đã nhờ nhân viên vệ sinh để sẵn, trực tiếp cầm lấy quơ tới, cây lau nhà đập trúng mặt hung thủ.


Hai người mẫu bên cạnh lập tức cởi giày cao gót ra đánh.


Giày cao gót dùng trong trình diễn thời trang đều là loại giày đế cao hoặc rất cao, chỉ cần là con người đều sẽ không chịu được loại đau đớn này, huống chi hung thủ cũng là người.


Anna đã bất tỉnh, ngã trên mặt đất.


Thẩm Nguyên Gia thấy đã có người chạy tới đây, hung thủ chạy không thoát, chạy nhanh tới chỗ của Anna, đưa tay thử thử, vẫn còn hơi thở.


Cô ngẩng đầu nhìn về phía cửa nhà vệ sinh.


Một đống người đang vây quanh một chỗ, tên hung thủ căn bản không chạy được, còn bị đánh cho một trận thê thảm, hình như có một vật gì đó từ trên người rơi xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.