Vũ Vương

Chương 215: Chiến trường tầng hai​




Phi Long viện, đây là linh vực địa bàn của Cung Hạo.
- Không ngờ hắn luyện chế ra siêu phẩm đạo khí, trong thời gian ngắn như vậy hóa võ nhập đạo, bước vào Huyền Thai cảnh, xem ra tâm cung phát triển của hắn thật sự là thánh phẩm tâm cung, !
Trong gian phòng u tĩnh phía sau Phi Long viện, Cung Hạo đứng ở cửa sổ cầm theo tờ giấy.
- Sư huynh!
Qua một lát có một nam tử xuất hiện sau lưng Cung Hạo, đây là một nam tử dáng người thon gầy, trên mặt ở mắt trái có một vết sẹo dài kéo thẳng xuống.
Cung Hạo im miệng không nói, chợt mà nói:
- Yến Trăn, ngươi bây giờ là Huyền Thai lục trọng thiên?
- Đúng! Vừa đột phá ngày hôm qua!
Nam tử trẻ tuổi tên là Yến Trăn này khom người, tất cung tất kính nói, trong ánh mắt nhìn qua Cung Hạo hiện ra thần sắc sợ hãi và kích động, hắn cũng là một gã Cực Đồ của Cung Hạo, năm năm trước được Cung Hạo theo lựa chọn ra trong đám đệ tử Hoàng Cực, sau khi tới Phi Long Viện này tu luyện thì thực lực tăng mạnh.
Cung Hạo không quay người lại, ngữ điệu từ từ:
- Ngày mai ngươi mang theo mấy người đi tới Vô Cực thành, đi vào ‘ Vực Giới Sát Tràng học hỏi kinh nghiệm.
- Vâng!
Yến Trăn không rõ dụng ý của Cung Hạo, nhưng mà hắn không chút do dự gật đầu.
- Ngươi phỉa tìm được đệ tử Hoàng Cực Mộ Hàn, tìm được hắn thì phải luận bàn...
Hai chữ sau cùng giọng của Cung Hạo đột nhiên trầm xuống, ngữ điệu lạnh như băng, giống như âm phong thổi ra trong lòng đất, làm cho cả gian phòng lạnh lẽo.
- Vâng!
Trong mắt Yến Trăn mở to, lập tức hiểu luận bàn trong Cung Hạo nói có hàm nghĩa gì, thoáng sững sờ một chút, trầm giọng nói.
- Hiểu thì đi đi!
...
Vực Giới Sát Tràng, Ám Ảnh Động.
Trên không trung hơn mười mét, Mộ Hàn đang phi hành, thỉnh thoảng nhìn đông lại nhìn tây, hoa chân múa tay vui sướng một phen, bộ dáng giống như hài đồng nhìn thấy đồ chơi thật vui.
Sau khi đột phá tới Đạo Cảnh, Mộ Hàn lần đâu tiên ngự không bay đi.
Sau khi điều động chân nguyên trong Huyền Thai, hắn giống như đám mây bay lên cao, Mộ Hàn liền cảm giác trong cơ thể như mọc ra hai cái cánh, sức nặng hơn một trăm cân lại nhẹ như không có gì, không tốn sức bay lên không trung.
Nhìn qua từng rãnh núi dưới chân, một loại cảm giác kỳ diệu chỉ khi bay lên cao mới biết được.
- Chân nguyên quả nhiên thần kỳ!
Nghĩ xong, trong lòng bàn tay Mộ Hàn xuất hiện một tầng khí tức mông lung, đây cũng là chân nguyên, thoạt nhìn giống như chân khí ngưng tụ thành thực chất.
Nhưng mà chân khí và chân nguyên uy lực chênh lệch cực lớn.
- A?
Bay qua một ngọn núi trọc, thân ảnh hai ba mươi khô lâu lọt vào tầm mắt của Mộ Hàn, tất cả chỉ là quỷ binh thực lực Không Cốc Cảnh.
- Tới vừa vặn!
Con mắt Mộ Hàn sáng ngời,thân hình đáp xuống, chân nguyên từ trong Huyền Thai tuôn ra ngoài, trong khoảnh khắc hắn ngưng tụ ra một bàn tay thành đao.
Hai chân còn chưa chạm đất thì Mộ Hàn đá đánh xuống.
Oanh!
Chấn động như thiên băng địa liệt, trong tiếng lôi minh mạnh mẽ, ánh đao tuyết trắng như dãy lụa, khí tức khủng bố tràn ngập thiên địa.
Hô!
Ánh đao đi qua, cát bay đá chạy, phong vân sắc biến.
Hơn hai mươi con quỷ binhn Không Cốc Cảnh thậm chí còn chưa có phản ứng gì đã bị ánh đao bao trùm. Sau khi ánh đao nhạt nhòa, cơ hồ tất cả khô lâu đều biến mất không thấy tăm hơi, bị một đạo đao mang mạnh mẽ chém nát, thậm chí ngay cả linh tinh cũng không còn.
Trên mặt đất xuất hiện hố sâu mấy mét, rộng một mét.
A!
Nhìn thấy hình ảnh này khiến Mộ Hàn chấn động, hắn hít một hơi khí lạnh. Huyền Thai cảnh thật sự là mạnh hơn Vũ Hóa Cảnh rất nhiều, cũng dùng Lạc Lôi Đao Pháp đánh chiêu Bình Đại Phong Lôi, nhưng trong nháy mắt quỷ binh đã chẳng còn lại gì.
- Nếu hiện tại giao thủ với Huyền Thai cảnh tam trọng thiên Cố Tranh, không biết có kết quả gì?
Mộ Hàn có chút ngo ngoe muốn động, muốn tìm cao thủ Huyền Thai cảnh đánh một trận cũng càng bức thiết, nhưng mà hiện tại muốn gặp được cao thủ Vũ Long Thiên Tông chỉ sợ không dễ dàng.
Hắn ngây ngốc trong Vô Cực Quán hai tháng, vốn chính là vùi đầu luyện chế đạo binh, ngay sau đó lại ở trong Kiếm Tâm Lâu tu luyện, chưa từng rời khỏi Vô Cực quán nửa bước, cũng không biết Cổ Linh Thành xảy ra chuyện gì, tự nhiên càng không biết Cơ Vân Trúc đã mời nhị tỷ Cơ Vân Yên tới.
Hôm nay hắn đi ra khỏi Cổ Linh Thành, phát hiện không có tu sĩ Vũ Long Thiên Tông theo dõi mình, còn có chút kinh ngạc, cho rằng Cơ Vân Trúc chuyển tính, về sau nghe được không ít người trên phố bàn luận chuyện mình luyện chế siêu phẩm đạo khí, mới mơ hồ hiểu nguyên nhân vì sao.
Siêu phẩm đạo khí ra lò, hơn nữa Kiếm Vương trưởng lão ưu ái, Cơ Vân Trúc có hung hăng hơn nữa cũng không dám chọc hắn vào lúc này.
- Có Kiếm Vương uy hiếp, nếu không có cơ hội phi thường phù hợp, đám người Vũ Long Thiên Tông chắc chắn trong thời gian ngắn không dám động thủ lần nữa.
Âm thầm lầm bầm một tiếng, Mộ Hàn tán trường đao trong tay, bay lên trời.
Tốc độ của Mộ Hàn hiện tại nhanh hơn lúc Vũ Hóa Cảnh rất nhiều, lưu quang quanh người bay đi xa vài dặm.
Mặt đất thỉnh thoảng xuất hiện tốp năm tốp ba khô lâu Không Cốc Cảnh, thậm chí ngẫu nhiên còn có một hai con quỷ binh Vũ Hóa Cảnh, đối với mấy con nhảy nhép này Mộ Hàn thanh lý hai ba lần thì không còn hứng thú, càng bay nhanh về phía trước. Sau khi qua gần một ngày, trước mặt Mộ Hàn rốt cuộc xuất hiện vòng xoáy huyết sắc cực lớn,
Đây là cửa ra vào Sát Tràng tầng hai.
Mộ Hàn hơi ngừng lại, đi thẳng vào trong vòng xoáy, thân ảnh thu nhỏ lại. Huyết quang nhạt nhòa trong mắt, hai chân của Mộ Hàn vừa chạm đát thì quan sát bốn phía một vòng, Mộ Hàn liền cảm giác thân hình trầm xuống, hình như có gánh nặng ngàn cân đang áp xuống.
- Áp lực thật mạnh!
Mộ Hàn vô ý thức vặn vẹo thân thể.
Hai tháng trước hắn từ trong miệng Ôn Siêu biết được càng xâm nhập vào trong Vực Giới Sát Tràng, không gian áp bách càng ngày càng mạnh mẽ.
Dưới áp lực này tu sĩ Không Cốc Cảnh có thể phát huy thực lực Yên Hà Cảnh đã không tệ.
Nếu như không có cường giả Đạo Cảnh bảo hộ, tu sĩ dưới Vũ Hóa Cảnh đừn mong tiến vào đây, cơ bản chẳng khác gì muốn chết. Khá tốt lần trước không có cùng bọn người Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị đi vào, bằng không thì năm người đã hóa thành xương khô trong tầng hai này rồi.
Cổ Linh Thành, cửa ra vào Vực Giới Sát Tràng , một nam tử trẻ tuổi yên lặng đứng ở biên giới của nó, má trái có một vết sẹo dài thật đáng sợ.
- Yến Trăn sư huynh.
Cũng không lâu lắm ba gã nam tử trẻ tuổi vội vàng đi tới.
- Thế nào rồi?
Yến Trăn mặt không biểu tình.
Đảo mắt nhìn qua đám tu sĩ chuẩn bị đi vào trong Vực Giới Sát Tràng, một nam tử mặt tròn áp thấp giọng nói:
- Yến sư huynh, chúng ta vào trong Vô Cực quán tìm hiểu tình hình rồi, tên đó sáng sớm hôm nay đã rời khỏi Cổ Linh Thành, đi Vực Giới Sát Tràng.
- Dùng thực lực Huyền Thai nhất trọng thiên của hắn ở tầng một khả năng không lớn, có lẽ hắn sẽ tiến vào tầng hai.
Một tên nam tử khác nói ra.
- Vậy thì đi tầng hai, đi thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.