Vũ Trụ Đại Phản Phái

Chương 9: Đập hỏng đầu rồi




Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
----------------
Trên sân vận động trường THPT số 11.
Một đám học sinh chỉ chỏ vào Vương Hạo, hiệu trưởng Chung Ly ở một bên tức giận thổi râu trừng mắt.
Còn Vương Hạo không nghiêm túc đứng ở đó, khóe mắt liếc nhìn Hạ Vi Vi đang rất đắc ý ở một bên.
Thiếu nữ bạo lực này không chỉ gọi người tới, còn tự mình ra tay kéo hắn xuống từ trên tường rào cao mười mét, thật là đáng giận.
- Vương Hạo, ngươi có biết trốn tiết là đáng xấu hổ thế nào hay không?
Hiệu trưởng Chung Ly vô cùng tức giận, hắn làm hiệu trưởng nhiều năm nay, chưa từng có học sinh dám trốn học. Nhưng hôm nay không chỉ có học sinh trốn học, còn một chút xấu hổ cũng không có, thật sự nực cười.
Tiếng nói vừa dứt, mấy nữ sinh xung quanh nhìn Vương Hạo bằng ánh mắt khinh bỉ.
- Bình thường không nhìn ra, gã Vương Hạo này lại là học sinh hư hỏng.
- Không phải sao? Ta luôn nghĩ hắn là một học sinh tốt, con ngoan, nhưng hôm nay mới biết thì ra là loại người này.
- Ban đầu ta còn muốn chờ tốt nghiệp sẽ bày tỏ tình cảm với Vương Hạo, nhưng ai biết được hắn là loại người này.
- Cũng may phát hiện sớm, nếu không nàng đã chịu thiệt thòi rồi.
- Không ngờ lại trốn học. Hắn có xứng đáng với phụ thân mẫu thân hắn bỏ tiền cho hắn đi học hay không?
- Ta nghe nói, Vương Hạo không có phụ thân mẫu thân, hắn đều phải tự mình kiếm tiền đóng học phí.
- Như vậy càng phải nên trân trọng mới đúng! Vì sao hắn phải trốn học?
- Các ngươi quên rồi, buổi sáng Vương Hạo thậm chí không có nổi tiền trả phòng trọ, để Hạ Vi Vi trả trước, hiện tại tám phần là đi ra ngoài kiếm tiền.
- Rất có khả năng như vậy, nhưng Vương Hạo có thể làm gì? Giúp người ta điều chế thuốc sao?
- Ta thấy không phải vậy đâu. Cho dù Vương Hạo là thiên tài lớp dược, nhưng dù sao hắn còn là học sinh, hắn có thể làm gì chứ?
- Các ngươi xem Vương Hạo trắng trẻo, không phải đi làm cái cái đó chứ?
- Cái đó?
- Trai bao...
- Ặc, kinh tởm quá!
-...…
Vương Hạo trợn mắt, nữ nhân đúng là thích nhiều chuyện, bàn luận thị phi thật là đáng ghét nhất.
- Đinh đinh, chúc mừng ký chủ bị phần lớn mọi người nhận định là học sinh hư hỏng, tổng cộng giành được 3000 điểm phản diện.
Ôi… thật đúng là nữ tử thích nhiều chuyện cũng có chỗ đáng yêu.
...
Rất nhanh, liên quan đến chuyện Vương Hạo trốn học đã được truyền khắp cả trường THPT số 11, hiệu trưởng biết nếu mình không nghiêm khắc trừng phạt chuyện này, vậy sau này hiện tượng trốn học nhất định sẽ xảy ra thường xuyên.
Vì thế hiệu trưởng trừng phạt Vương Hạo chính tay khắc một bức tượng của phụ thân hắn, khắc tượng của Vương Thiên Dực.
Làm vậy, để cho tiểu tử này ghi nhớ bản thân là nhi tử của ai, nên lấy ai làm vinh hạnh.
- Mẹ ơi!
Khóe miệng của Vương Hạo nhếch lên, ngẩng đầu nhìn tảng đá khổng lồ cao mười lăm mét. Đây là tảng đá hiệu trưởng cố ý tìm ở bên ngoài đến cho hắn khắc.
Nếu như hắn thật sự muốn khắc tảng đá khổng lồ này thành tượng điêu khắc, vậy thì cả ngày hôm nay hắn cũng đừng mong đi ra ngoài bán Kích Tình Tứ Xạ.
Sau khi các học sinh đều bị giáo viên kéo trở về lớp học, hiệu trưởng lần nữa đi đến bên cạnh Vương Hạo, khiển trách nói:
- Không khắc xong, không cho ngươi đi đâu cả, khắc cẩn thận cho ta, cũng xem như là tận hiếu với phụ thân ngươi, ta sẽ sắp xếp người ta chuẩn bị cơm canh chuẩn bị cho ngươi.
Đôi mắt Vương Hạo sáng ngời, không ngờ còn bao ăn, đây cũng thật sự là một tin tốt!
Phải biết rằng, trên thế giới này có hai loại cơm, một loại là cơm canh bình thường không có linh khí có thể ăn no bụng, một loại chứa linh khí giống như là thịt của yêu thú.
Còn những thức ăn mang linh khí thiên địa mới có thể khiến cho người học võ tăng cường thân thể và lực lượng tốt hơn.
Đương nhiên muốn ăn những thứ này cũng cần một khoản tiền lớn mới được, người bình thường căn bản ăn không nổi, nhiều lắm chỉ có vào những dịp lễ tết mới ăn một bữa.
Hắn chỉ có năm trăm đồng trong thẻ ngân hàng, ngay cả bánh bao thịt sáng nay cũng ăn không nổi.
Bây giờ hiệu trưởng nói bao ăn, hiển nhiên sẽ không dùng những nguyên liệu rẻ tiền để làm thức ăn, nhất định là loại cơm canh giàu linh khí.
Nghĩ đến đây, Vương Hạo cầm lấy búa và đục, bắt đầu khắc.
Hiệu trưởng gật gật đầu, tuy rằng ban đầu Vương Hạo có đi theo con đường xấu, có chút thù hận Liên Bang, nhưng vẫn rất tôn kính phụ thân mình, chỉ cần không phải là quá xấu, vẫn có thể giáo dục lại từng chút một.
...…
Trên một dãy lớp học đối diện sân vận động, Mạch Manh Manh có chút đau lòng nhìn Vương Hạo khắc tượng.
- Ta nói này Manh Manh, nàng sẽ phải là thật sự thích tên đại háo sắc kia chứ?
Hạ Vi Vi híp mắt quan sát Mạch Manh Manh.
- Làm…làm gì có, Vi Vi nàng đừng nói bậy.
Trái tim nhỏ bé của Mạch Manh Manh bắt đầu đập nhanh, gương mặt xinh xắn càng lúc càng đỏ.
- Còn nói không có, nàng không biết nói dối.
Hạ Vi Vi trừng mắt nhìn Mạch Manh Manh một cái, sau đó quay đầu nhìn Vương Hạo trên sân vận động, nhếch mày nói:
- Tuy nói tiểu tử Vương Hạo này là tên háo sắc, nhưng hình như trước kia hắn không phải như vậy?
Cho rằng Vương Hạo thuộc loại người lạnh lùng, căn bản sẽ không để ý đối phương là ai, trong đầu chỉ có thuốc của hắn.
Nhưng hôm nay Vương Hạo không chỉ vô sỉ, khốn kiếp, còn vô cùng giảo hoạt, hiếu động, quả thật như hai người khác nhau.
- Chắc là hôm qua đập tới hỏng não rồi chăng?
Mạch Manh Manh bắt đầu có chút lo lắng, nàng nhớ rất rõ hôm qua sau khi loại thuốc kia bị đánh đổ, Vương Hạo đã đập đầu vào tường mạnh như thế nào.
- Mặc kệ hắn có phải đụng tới hỏng não hay không, đối với bản tiểu thư, hắn đều là một tên khốn kiếp vô sỉ.
Hạ Vi Vi đi lên trước ôm cổ của Mạch Manh Manh, nâng lông mày, cười nham hiểm nói:
- Nhóc con, từ đêm qua đến giờ nàng đã bắt đầu là người của bản tiểu thư rồi, sau này không thể nghĩ tới nam nhân khác biết không?
Gương mặt xinh đẹp của Mạch Manh Manh lập tức đỏ lên, cái cổ trắng nõn cũng đỏ theo, ấp a ấp úng nói:
- Nàng, nàng, nàng nói bậy gì vậy...
Còn chưa nói hết, nàng đã dùng một tay đẩy Hạ Vi Vi ra, che mặt chạy nhanh đi.
Hạ Vi Vi liếm đôi môi đỏ, đuổi theo Mạch Manh Manh...
...…
Hai ngày sau, trường THPT số 11 đón chào một ông lão đầu tóc bạc phơ, ông lão này chính là giáo viên hướng dẫn của Vương Thiên Dực ở đại học Thiên Bắc – Tô Mộc, cũng là hiệu trưởng hiện tại của trường đại học Thiên Bắc.
Tại Liên Bang Tinh Tế. đó tuyệt đối là tồn tại giống như Thái Sơn Bắc Đẩu, chỉ cần hắn ra mặt, cho dù là tổng thống cũng phải nể mặt hắn ba phần.
Thời gian không còn dài, hiệu trưởng Chung Ly đón Tô Mộc đến văn phòng làm việc của hắn, thông qua cửa sổ có thể nhìn rất rõ Vương Hạo đang dựa vào tượng đá, vui vẻ ăn cơm.
- Hắn chính là nhi tử của Thiên Dực sao?
Tay Tô Mộc nắm chặt thành nấm đấm, trong ánh mắt tràn ngập sự đau xót, đường đường là nhi tử của Nguyên Soái, không ngờ rơi vào hoàn cảnh như vậy. Học viện Hoàng Gia các ngươi chờ đấy, chuyện này chưa xong.
Năm xưa, Vương Thiên Dực dẫn đầu đại quân một trăm ngàn người đột nhiên mất tích, điều này khiến cho rất nhiều người đố kỵ Vương Thiên Dực, những kẻ từng thất bại dưới tay Vương Thiên Dực đều nhảy ra chỉ trích, nói Vương Thiên Dực phản bội chạy trốn.
Thậm chí còn có người đề xuất muốn giết Vương Hạo để diệt cỏ tận gốc, sau cùng vẫn là hắn tận dụng mọi quan hệ mới giữ được mạng sống của Vương Hạo.
Nhưng sau cùng, Vương Hạo vẫn bị Học viện Hoàng Gia đuổi ra ngoài, như vậy bọn họ còn chưa dừng tay, đuổi Vương Hạo ra khỏi Đế Tinh, để trả thù sỉ nhục năm xưa bị Vương Thiên Hạo càn quét.
Năm xưa, hắn chỉ là phó hiệu trưởng Đại học Thiên Bắc, năng lực có hạn, có thể giữ được mạng sống của Vương Hạo đã là cực hạn, căn bản không có cách nào can thiệp vào quyết định của học viện Hoàng Gia to lớn này.
Sau cùng, hắn chỉ có thể lẳng lặng đưa Vương Hạo đến địa cầu, hi vọng hài tử này có thể không có phiền não vì ở nơi đây, vui vẻ trưởng thành, dù sao năm xưa Vương Hạo cũng không thích luyện võ, chỉ thích dược.
Còn hắn cũng không ép bức Vương Hạo đi luyện võ, chỉ căn dặn Chung Ly chăm sóc tốt cho Vương Hạo.
Nhưng hai ngày trước, hiệu trưởng Chung Ly cho hắn một tin mừng bất ngờ, không ngờ thiên phú của Vương Hạo còn mạnh hơn Vương Thiên Dực, điều này có nghĩa là hài tử này trong tương lai sẽ giống như phụ thân hắn, có khả năng càn quét học viện Hoàng Gia.
Hắn đã không chờ đợi được nữa, muốn xem cảnh tượng học viện Hoàng Gia nhìn thấy hài tử năm xưa bị bọn họ đá ra ngoài, lấy tư thế vô địch càn quét mọi nơi, như vậy nhất định sẽ rất đặc sắc...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.