Vũ Trụ Đại Phản Phái

Chương 43: Gặp phải sắc lang nên ứng đối ra sao




Nguồn: .
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Buổi tối.
Trường THPT số 11.
Hiệu trưởng Chung Ly đi tới trước mặt Tô Mộc, báo cáo:
– Tô Mộc tiền bối, dựa vào kết quả kiểm tra của y tá, trên người Tuyết Thiên Cầm không có vết tích bị người xâm phạm, mà Tuyết Thiên Cầm cũng nói, sau khi Vương Hạo đưa nàng vào trong nhà gỗ, chỉ rút máu của nàng phối chế một loại dược tề, không có làm chuyện gì khác.
– Ừ, ta biết rồi…
Tô Mộc thở phào nhẹ nhõm, chuyện hắn sợ nhất chính là là hy vọng trở thành thất vọng, nếu như Vương Hạo thực sự làm loại chuyện đó, hắn thực sự không biết nên làm thế nào mới tốt.
Giết Vương Hạo thì có lỗi với Vương Thiên Dật, làm Vương Hạo ngồi tù, hắn lại không nỡ, phế bỏ tu vi của Vương Hạo, hắn lại luyến tiếc.
Cũng may, kết quả cuối cùng cũng không khiến cho hắn thất vọng, tiểu tử Vương Hạo này ngoại trừ việc thích đầu cơ trục lợi, thích chiếm tiện nghi nhỏ, kỳ thực cũng không có tật xấu gì lớn, cũng không tính là hư hỏng đến hết thuốc chữa.
Mà có những khuyết điểm nhỏ này cũng đồng nghĩa với việc Vương Hạo sẽ không phải chịu thiệt trong tay người khác.
– Chung Ly, tiểu tử ngươi mới vừa nói cái gì?
Mạc Lệ cầm điếu thuốc đi đến, nghiêm túc hỏi:
– Ngươi vừa nói, Vương Hạo rút máu của Tuyết Thiên Cầm để chế biến một loại dược tề?
Hiệu trưởng Chung Ly thành thật gật đầu, nhưng trong lòng nghi hoặc không hiểu, dùng máu phối chế dược tề không phải là một chuyện rất bình thường sao? Chẳng qua hắn mới chỉ nghe nói đến dùng máu của yêu thú, mà Vương Hạo lại dùng máu người.
– Phó hội trưởng, không lẽ hắn điều chế loại dược tề đó?
La Dược suy nghĩ một chút, đột nhiên hai mắt trợn lên, vẻ mặt hoảng sợ.
Tô Mộc cau mày, hỏi:
– Mạc lão đầu không cần giả bộ bí hiểm, mau nói xem Vương Hạo rốt cuộc chế biến thuốc gì thế?
Mạc Lệ hít sâu một cái, vẻ mặt nghiêm túc nói:
– Trên thế giới chỉ có một loại dược tề là cần máu của Ám Linh Thể để phối chế, chính là Táng Thiên dược tề.
– Táng Thiên dược tề!
Tô Mộc với Chung Ly kinh hô, trên trán lấm tấm mồ hôi.
Theo sách sử ghi lại, trước đây có người ở trên một tinh cầu sử dụng Táng Thiên dược tề, kết quả tinh cầu này trong nháy mắt trở thành khu vực cấm.
Bất luận tu vi mạnh cỡ nào, chỉ cần đến tinh cầu này, thì sẽ mất đi khí lực, sau đó chỉ có thể nằm trên mặt đất chậm rãi chờ chết.
Mà điều càng khiến cho người khác thấy sợ hãi là, đã mấy ngàn năm trôi qua rồi, Táng Thiên dược tề phía trên viên tinh cầu này vẫn không có tiêu tán, trừ phi dùng giải dược, bằng không sau khi đi vào, chỉ có thể chờ chết.
– Liệu có phải ngươi nhầm rồi hay không?
Hiệu trưởng Chung Ly hiếu kỳ nói.
– Táng Thiên dược tề hẳn là dược tề cấp sáu, chưa đạt đến Dược Thánh cấp sáu căn bản là không thể phối chế được!
Tô Mộc cau mày hỏi:
– Có khi nào còn loại dược tề khác cần máu của Ám Linh Thể mà ngươi không biết không?
Mạc Lệ lắc đầu, nghiêm túc nói:
– Ta tuyệt đối không nhớ nhầm đâu, máu của Ám Linh Thể chỉ thích hợp để phối chế Táng Thiên dược tề, còn lại không có bất kỳ công dụng nào khác.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều cảm thấy mơ hồ, thực sự không hiểu nổi rốt cuộc Vương Hạo dùng máu của Ám Linh Thể chế biến loại dược tề gì.
– Quên đi, chờ tới ngày mai đi xem xem!
Tô Mộc khẽ cười nói.
– Cho dù thiên phú của Vương Hạo nghịch thiên nhưng cũng mới chỉ là Dược Tông cấp ba, chúng ta còn có Dược Đế cấp năm ở đây, có gì phải sợ.
Mạc Lệ liếc mắt nhìn Tô Mộc, hừ một tiếng, nói:
– Tô lão đầu, tâng bốc lão phu cũng không có tác dụng gì đâu, Vương Hạo là người của Dược Tề Công Hội ta rồi.
Tô Mộc lắc đầu, không tranh cãi với Mạc Lệ, bởi vì hắn thấy không cần phải làm như thế, quyền lựa chọn cuối cùng ở trong tay Vương Hạo, bây giờ có nói thế nào cũng vô ích.

Buổi tối, đảo Sa Loan vắng vẻ, lặng im không tiếng động, chợt có vài tiếng thú gầm vang lên.
Vương Hạo đang ở trong nhà gỗ kiểm kê những chiến lợi phẩm lấy được trong hai ngày nay.
Áo tàng hình cấp 2, dao găm cấp 2, cự kiếm hợp kim cấp 3, và một số lựu đạn, tia chớp, địa lôi khác.
Nhạc Huyên và Hạ Vi Vi thấy vậy không khỏi lắc đầu, ai có thể nghĩ khi tới đảo Sa Loan, trang bị trên người Vương Hạo nghèo nàn không khác thường dân là mấy.
Nhưng bây giờ một thân trang bị đó dùng để chiến đấu, lại có thể thu được chiến lợi phẩm bậc này, tuyệt đối là dùng súng bắn chim đổi đại pháo.
Sau khi kiểm kê xong, Vương Hạo bắt đầu xem xét cửa hàng của Hệ Thống, quyết định phung phí một phen.
Thiểm Điện Bộ, hiện nay ở mức Đăng Phong Tạo Cực, nâng cấp tới Hồn Nhiên Thiên Thành, tốn 200 vạn điểm.
Thiên Huyễn Thủ, hiện nay ở mức Dung Hội Quán Thông, nâng cấp tới Đăng Phong Tạo Cực, sau đó đang tăng lên đến Hồn Nhiên Thiên Thành, tiêu tốn 300 vạn điểm.
Dược Tông cấp ba, muốn lên cấp cần phải nắm giữ toàn bộ phối phương của dược tề, mua hết tất cả, tiêu tốn 500 vạn điểm.
Dược tề cường hóa đặc biệt, sau khi sử dụng có thể đột phá một bậc trong nháy mắt, cho người có tu vi Võ Đồ sử dụng, tiêu tốn 100 vạn.
Sau khi mua mấy thứ, tổng cộng tiêu phí 1100 vạn điểm, còn dư 1300 vạn, điều này khiến cho Vương Hạo không khỏi xúc động, sao tiền tiêu mãi mà không hết vậy?
Thu hồi tâm tư của thổ hào lại, Vương Hạo liền uống dược tề cường hóa đặc biệt, tu vi trong nháy mắt đột phá đến Võ Đồ cấp chín, chỉ thiếu một chút nữa là có thể đột phá Võ Sư.
– A!
Vương Hạo nhướng mày, sau khi đạt tới Võ Đồ cấp chín, hắn cảm thấy khác hẳn với các lần đột phá trước đây.
Trước đây sau khi đột phá, hắn chỉ cần thích ứng với thân thể một chút, là có thể tiếp tục đột phá, căn bản không cần củng cố căn cơ giống như người khác.
Thế nhưng lần đột phá này thì khác, hắn thấy khả năng khống chế thân thể có một tia biến hóa, không có mười ngày nửa tháng củng cố, ổn định lại, tuyệt đối không thể tiếp tục đột phá được.
– Hệ Thống, chuyện gì xảy ra thế?
Vương Hạo hiếu kỳ hỏi.
– Chủ nhân còn nhớ Tiềm Lực Đan cấp một trong Gói Đại Lễ Tân Thủ không? Khi người đột phá Võ Đồ cấp chín, hiệu quả của Nhất Cấp Tiềm Lực Đan cũng hết, muốn có thể phải nhanh chóng đột phá mà vẫn có căn cơ ổn định như trước, phải sử dụng Tiềm Lực Đan cấp hai mới được.
Vương Hạo thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là nhờ dược hiệu của Tiềm Lực Đan, không phải là thân thể mình bị hỏng là tốt rồi, nghĩ đến chuyện không may này, hắn liền hào sảng nói:
– Mua một khỏa Tiềm Lực Đan cấp hai.
– Leng keng, chúc mừng chủ nhân tiêu tốn 1000 vạn, mua Tiềm Lực Đan cấp hai.
Bao nhiêu cơ?
Vương Hạo sửng sốt, đột nhiên trong lòng đau nhói, thế này cũng quá đắt đi!
Hiện giờ toàn thân chỉ còn lại có 300 vạn điểm rồi, lại phải trở về với cuộc sống khổ sở nhịn ăn nhịn mặc rồi.
Nhìn Tiềm Lực Đan cấp hai trong tay, Vương Hạo cười khổ một tiếng, rồi liền nuốt xuống, sự bất ổn trong cơ thể trong nháy mắt biến mất, nhiều nhất đến sáng sớm ngày mai là hắn có thể nắm giữ được thân thể của Võ Đồ cấp chín.
Nhìn 300 vạn điểm còn lại, Vương Hạo cũng không còn dám mua sắm thêm gì nữa, lập tức rời khỏi cửa hàng của Hệ Thống, liền gặp được Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên dường như đang xem tin tức, còn lẩm bẩm gì đó với nhau.
Thấy cảnh này, Vương Hạo rón rén đi tới bên người hai cô gái, ngó đầu nhìn, nhẹ giọng đọc lên:
– Gặp phải sắc lang nên ứng đối ra sao!
– Anh đến đây từ lúc nào thế?
Hai cô gái nghe tiếng, giật mình kinh hoảng, liền vội vàng tắt vòng trí năng đi, đồng thời còn không yên lòng liếc mắt nhìn Vương Hạo.
– Vừa tới chưa được một giây đồng hồ.
Vương Hạo nhún vai, sau đó cợt nhả nói:
– Các ngươi gặp phải tên háo sắc nào sao? Thật ra thì gặp phải sắc lang cũng không cần sợ, chỉ cần tìm được một nam nhân như tôi làm bạn, tuyệt đối sẽ không có tên sắc lang dám tới gần các cô.
Hai cô gái nghe vậy trợn trắng mắt, người này thật sự không hiểu, vẫn cảm thấy mình là người tốt lắm sao? Tâm lý phòng ngự của tên này đúng là một điểm cũng không có!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.