Vũ Trụ Đại Phản Phái

Chương 42: Lang Thai Tiểu Cầm Thú




Nguồn: .
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

– Tại sao hắn lại có nhiều điểm số như vậy!
Vương Hạo lau nước bọt ở khóe miệng, trong lòng suy nghĩ phải mau chóng nâng võ trang của chính mình mạnh mẽ hơn mới được.
Nhìn thấy dáng vẻ thô bỉ của Vương Hạo, Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên dần lui về phía sau, giữ một khoảng cách với Vương Hạo.
Độc trên người bọn họ còn chưa giải, nếu như tên cầm thú Vương Hạo này định làm gì, bọn họ căn bản không có sức phản kháng.
Tới Tuyết Thiên Cầm sau khi bị Vương Hạo rút một ống máu, mặt tái nhợt, hữu khí vô lực nằm ở trên giường, đến giờ vẫn không nhúc nhích.
Vương Hạo dò hỏi trong đầu:
– Muốn nâng cấp Tinh Thông Cự Kiếm tới Hồn Nhiên Thiên Thành cần bao nhiêu điểm?
– 1000 vạn điểm!
– Khụ khụ!
Vương Hạo ho khan kịch liệt mấy tiếng, hắn thăng cấp một cái Đăng Phong Tạo Cực chỉ tốn có 10 vạn điểm, nhưng muốn thăng cấp lần nữa liền cần tới 1000 vạn, tăng tới 100 lần!
– Gợi ý của Hệ Thống, nếu như chủ nhân nâng cấp Tinh Thông Cự Kiếm tới Hồn Nhiên Thiên Thành, như vậy về sau chỉ cần đổi vũ kỹ về cự kiếm trong Hệ Thống, sẽ tự động đạt được Đăng Phong Tạo Cực.
Vương Hạo nghe vậy, hai mắt tỏa sáng, như vậy vụ buôn bán này cũng không thua thiệt chút nào.
Nghĩ tới đây, Vương Hạo trực tiếp đổi lấy Tinh Thông Cự Kiếm cấp Hồn Nhiên Thiên Thành, chuyện này khiến giá trị con người vừa mới tăng vọt trong nháy mắt lại rơi xuống, chỉ còn lại có 330 vạn điểm phản diện.
Lúc này, trong đầu Vương Hạo là một trạng thái không minh, trảm, phách, hoành, ngăn cản, năm chữ yếu quyết của cự kiếm hiện lên rõ ràng.
Dường như lúc này chỉ cần hắn nắm cự kiếm, là có thể đạt đến cảnh giới kiếm như tay, mọi thứ đều tùy tâm sở dục.
Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên dụi dụi con mắt, chăm chú nhìn Vương Hạo, trong một tích tắc vừa rồi, trên người Vương Hạo toát ra khí chất chỉ có tông sư một phái mới có được.
– Hoa mắt rồi sao?
Khi hai nàng nhìn kỹ lại, loại khí chất này đã biến mất không còn, chỉ để lại tên tiện nam Vương Hạo như trước.
Vương Hạo thì vẫn không để ý đến hai người, đem máu rút ra từ Tuyết Thiên Cầm kết hợp với một ít dược thảo, bắt đầu phối chế liều thuốc Nhược Hóa Bản đãTáng Thiên, cùng với giải dược cho hai cô gái kia.
Khi hai người lại nhìn thấy động tác tựa như nước chảy mây trôi của Vương Hạo, nhịn không được kinh hô lên. Tên Vương Hạo này tuyệt đối là một tên yêu nghiệt, có ai mới mười bảy tuổi mà có thể điều chế thuốc lưu loát như chơi vậy được chứ?
Phải biết rằng ở Liên Bang Tinh Tế, Dược Đồ cấp một, Dược Sư cấp hai căn bản không đáng giá, bởi vì với trình độ khoa học kỹ thuật ngày nay, dược tề cấp một, cấp hai dùng người máy là có thể sản xuất ra được.
Hơn nữa còn là sản xuất số lượng lớn, căn bản không cần người đích thân phối chế.
Nhưng từ Dược Tông cấp ba trở đi, người máy liền khó có thể thay thế được, nghìn vạn loại biến hóa của dược tề, nơi trực tiếp sản xuất, làm việc, cần chính là thực nghiệm phối chế, không phải là chuyện chương trình có thể hoàn thành được.
Cho nên, muốn làm Dược Tề Sư, chỉ có đạt đến Dược Tông cấp ba mới có cơm ăn.
Vậy mà, Vương Hạo ở tuổi mười bảy đã đạt đến một bước này, tuyệt đối là tiền đồ vô lượng.
Hơn một tiếng sau, Vương Hạo đã phối chế xong liều thuốc Nhược Hóa Bản của Táng Thiên, đồng thời cũng chế biến hai bình thuốc giải độc cho hai cô gái uống.
Khi Vương Hạo mở cửa đi ra, tất cả các bác sĩ ngoài cửa đều dùng ánh mắt khinh bỉ và tức giận nhìn hắn.
Vương Hạo với hai cô gái liếc nhau, đều không hiểu được đã xảy ra chuyện gì.
– Tuyết Thiên Cầm ở bên trong, các người vào khiêng đi.
Vương Hạo khoát tay, cầm trang bị của mình lên, cùng Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên đi tới hải đảo ở giữa hồ Đảo Tâm.
Sau khi các bác sĩ đi vào trong nhà gỗ đều tức giận không thôi, người bệnh không chỉ sắc mặt tái nhợt, lại còn hít vào thì ít, thở ra thì nhiều, không biết đã phải trải qua bao nhiêu bạo lực!
– Động tác nhanh lên một chút, nếu không mạng cũng không giữ được nữa đâu.
Bác sĩ dẫn đầu quát to một tiếng, các bác sĩ còn lại bên ngoài cũng nhanh chóng vào hỗ trợ.
Khi Tuyết Thiên Cầm nằm trên băng ca được bác sĩ đưa ra, Trái Đất lại lần nữa sôi trào, tiếng chửi mắng cầm thú Vương Hạo liên tục vang vọng, dân chúng biểu tình trên đường phố càng ngày càng nhiều.
Những người ái mộ Vương Hạo trong phút chốc hoàn toàn tuyệt vọng, không ngờ thần tượng Vương Hạo trong lòng các nàng hóa ra là người vô sỉ như thế, sau khi nội tâm thuần khiết bị tổn thương, những người ái mộ này lập tức trở thành những người lên án đạo đức của Vương Hạo.
Cục Cảnh Sát trên Trái Đất càng là khí thế ngất trời. Nhao nhao phái cảnh viên đi ra ngoài giữ gìn trị an.
Đồng thời, Tổng Cục trưởng mỗi ngày đều thắp ba nén nhang, hy vọng tiểu gia hỏa Vương Hạo mau chóng rời khỏi Trái Đất, hắn thực sự sắp không chịu được nữa rồi, sự phẫn nộ của nhân dân thực sự rất khó giải quyết.

– Leng keng, chúc mừng chủ nhân kích phát được tinh thần chính nghĩa của người khác, thu được 200 điểm phản diện…
– Leng keng, chúc mừng chủ nhân được nhận định là đồ vô sỉ, thu được 10 điểm phản diện…

– Leng keng, chúc mừng chủ nhân thành công làm tổn thương tấm lòng của trên mười ngàn cô gái, đồng thời lọt vào sự lên án mạnh mẽ của mấy triệu người, thu được danh hiệu Lang Thai Tiểu Cầm Thú.

Vương Hạo ngửa đầu nhìn trời, vẻ mặt vô tội, hiện tại hắn có lý do để tin rằng, Hệ Thống bị hỏng rồi, bằng không sao cứ liên tục thưởng điểm cho hắn vậy chứ?
Lại còn danh hiệu Lang Thai Tiểu Cầm Thú, làm tổn thương trái tim mười ngàn cô gái? Bên cạnh hắn tổng cộng chỉ có hai nữ nhân, lấy đâu ra mười ngàn nữ nhân cho hắn tổn thương?
– Leng keng, chúc mừng chủ nhân tổng cộng thu được 2170 vạn điểm phản diện.
– Ai…
Vương Hạo thở dài, lớn lên đẹp trai như vậy, hắn cũng không khống chế được, điểm số tự đưa tới thế này, nếu hắn không nhận, đúng là có lỗi với thần phật rồi.
– Cho ta xem danh hiệu mới một chút đi.
Vương Hạo kêu gọi Hệ Thống.
Lang Thai Tiểu Cầm Thú: Con thú chưa trưởng thành, làm việc đường hoàng không gì sánh được, hay nói khoác nhưng có nội hàm, cá tính vô sỉ, nội tâm dâm đãng, còn chưa thành niên đã bị thế nhân phỉ nhổ.
Kỹ năng kèm theo: Thú Huyết Sôi Trào.
Sau khi sử dụng, máu trong cơ thể nhanh chóng bị thiêu đốt, lực công kích tăng gấp bội.
Tổng kết cuộc sống của Lang Thai Tiểu Cầm Thú: Thiếu niên, cuộc sống rất nguy hiểm, phải nhớ mua bảo hiểm!
Khóe miệng Vương Hạo giật một cái, đây là danh hiệu kiểu gì thế? Chỉ có điều thuộc tính lực công kích tăng gấp bội thì lại rất tốt nha.
– Trên người bây giờ còn có 2500 vạn điểm, nên mua gì đó không nhỉ?
Vương Hạo gãi gãi cằm, đột nhiên nghĩ đến ba lô Hệ Thống mới chỉ mở ra một cái, hiện tại có tiền rồi, phải mở thêm nhiều hơn mới được.
– Đổi lấy 100 ô để đồ.
– Leng keng, chúc mừng chủ nhân tiêu 100 vạn điểm, mở ra 100 ô để đồ.
– Chỉ tốn có 100 vạn!
Vương Hạo toét miệng cười, sức mạnh của việc có tiền đúng là khiến người ta phấn khích.
Nhạc Huyên đang đi trên đường, đột nhiên kéo Hạ Vi Vi lại, thấp giọng nói:
– Biểu tình của tên Vương Hạo là kiểu gì thế?
Hạ Vi Vi liếc mắt nhìn Vương Hạo, nhịn không được rùng mình một cái, chỉ thấy khóe miệng Vương Hạo chảy dãi, nụ cười dâm đãng:
– Chúng ta vẫn nên cách người này xa một chút, tuy là thiên phú của hắn rất mạnh, nhưng nhân phẩm thực sự không có bao nhiêu, cẩn thận một chút thì tốt hơn!
Nhạc Huyên gật đầu, hai người thần sắc không đổi, đi nhanh về phía trước, giữ vững khoảng cách mười mét với Vương Hạo.
Đến khi trời tối, ba người rốt cuộc đã tới đảo Sa Loan, trung tâm hồ Đảo Tâm.
Mà nơi đây đã có hai ba chục học sinh đến trước bọn họ, đều là tinh anh còn sót lại trong đợt trăm trường tranh bá lần này.
Lúc này, mọi người cảnh giác nhìn lẫn nhau, nhưng cũng không ai động thủ trước.
Cuối cùng, có người bước ra nói chuyện, hai ngày này tất cả mọi người đều đã tốn rất nhiều công sức, tinh thần uể oải, giờ nghỉ ngơi trước một đêm, ngày mai sẽ là đại quyết chiến.
Mọi người nghe vậy đều gật đầu đồng ý, tự mình tìm kiếm nhà gỗ bắt đầu nghỉ ngơi, dưỡng sức cho trận hỗn chiến ngày mai…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.