*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đây là tài nguyên của Cuồng Thần Điện, người ngoài không thể dùng chung.” Sau đó, hắn ta thản cười nói: “Đương nhiên, nếu ngươi nguyện trung thành với ta, trở thành tín dân của Cuồng Thần Điện thì khác.”
Người ngoài không thể dùng chung?
Lâm Lăng cười lạnh trong lòng. Hắn nhớ vừa rồi tên này còn nói bốn vị Cuồng Vương, cũng không thể tìm hiểu ra ý cảnh trong đồ đằng cột đá.
Nói cách khác, trước đó bốn vị Cuồng Vương kia đã thử qua. Nếu không phải người ngoài thì chẳng lẽ bốn bọn họ đều nguyện trung thành với Xích Vưu?
Quả thực là buồn cười đến cực điểm.
“Nếu Xích Vưu điện chủ không muốn chia sẻ thì ta cũng không tiện cưỡng cầu.” Lâm Lăng bày vẻ mặt không sao cả mà thản nhiên nói.
Sao hắn lại không rõ Xích Vưu đang âm mưu chuyện gì, nếu có thể thuyết phục mình nguyện trung thành, vậy năm ngàn vạn viên đá Linh Dương trước đó đã hứa có thể bỏ qua.
Nhưng tạm thời không bàn đến chuyện tâm kế này, thật ra ấn tượng của Lâm Lăng đối với Xích Vưu cũng không tồi.
Ít nhất từ đầu đến cuối người này chưa từng cậy thế áp người, hoặc là vận dụng vũ lực cưỡng ép hắn.
Toàn bộ quá trình đều là hai bên trao đổi miệng, cũng không sinh ra xung đột gì.
Bởi vậy có thể thấy được hợp tác với hắn ta sẽ không xuất hiện biến cố nào đó.
“Điện chủ đại nhân, năm ngàn vạn viên đá Linh Dương ngài muốn đã được gom đủ.”
Đúng lúc này, Cuồng tướng trung niên dẫn đường trước đó bước nhanh đi vào trong điện, sau đó cung kính giao một chiếc nhẫn không gian cho Xích Vưu.
“Hy vọng ngươi có thể giúp ta thu hoạch được giá trị tương ứng trong nghi thức hiến tế ngày mai.” Xích Vưu chưa từng dong dài, nói xong thì trực tiếp đưa nhẫn không gian cho Lâm Lăng.
Theo hắn ta thấy, so với mỗi năm phải giao nộp cho bốn vị Cuồng Vương số lượng lớn tài nguyên, nếu năm ngàn vạn này có thể phát huy ra tác dụng thì cũng rất đáng giá.
Nhận lấy nhẫn, đồng thời trong lòng Lâm Lăng khẽ dao động, linh thức lập tức lao vào trong đó.
Năm ngàn vạn viên đá Linh Dương, số lượng vừa đủ!
“Yên tâm, ta nói được thì làm được.”
Lúc này Lâm Lăng cầm số tiền lớn trong tay, nói chuyện cũng rất tự tin.
Nghe vậy, Xích Vưu thâm trầm mà liếc nhìn Lâm Lăng một cái. Trong lòng hắn ta không khỏi có chút tò mò, rốt cục Thiên La thành chủ này sẽ có thủ đoạn gì để thu phục bốn vị Cuồng Vương.
Đương nhiên, lần này Xích Vưu mời chào Thiên La thành tiến đến cũng không trông cậy vào một Cuồng tướng cấp bảy nho nhỏ có thể kinh sợ được bốn Cuồng Vương. Dụng ý chân chính của hắn ta chỉ là muốn thử điểm mấu chốt của bốn vị Cuồng Vương.
Nếu bọn họ không có phản ứng cực đoan, vậy thì có thể bắt đầu thực hiện kế hoạch.