Vốn Dĩ Vô Duyên, May Nhờ Em Bói Chuẩn

Chương 80:





Khoảng chín giờ rưỡi tối, Yến Tu và Yến Linh cùng hai cấp dưới của cô nàng đến khách sạn.
 
Bởi vì Yến Linh có góp công không nhỏ trong vụ án cổ Trường Mệnh lần trước của Yến Tu cho nên bây giờ cô nàng đã trở thành đội trưởng phòng Điều tra Vụ án Đặc biệt ở trụ sở chính tại thủ dô. Mặc dù đã rời khỏi trụ sở chính nhưng quyền quyết định của cô nàng đã lớn hơn, điều này cũng đồng nghĩa với việc cô nàng đang được bồi dưỡng trọng điểm.
 
Cô nàng cần rèn luyện bên ngoài mấy năm mới có thể trở lại trụ sở chính được.
 
Trên đường đến khách sạn, Yến Linh luôn nghĩ ngợi gì đó. Đến tận khi tới nơi rồi, cô nàng vẫn chưa nghĩ ra đáp án.
 
Vì sao chỉ một cuộc gọi mà Liễu Mộc Mộc đã có thể sai khiến anh họ cô nàng rồi?
 
Vấn đề của cô nàng được giải đáp rất nhanh.
 
Cửa phòng khách sạn được mở ra, Yến Linh còn chưa nhìn rõ tình hình bên trong thì một bóng hình yêu kiều đã nhào vào ngực anh họ cô nàng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Rong Biển.luvevaland và được đăng duy nhất tại trang luvevaland.co, nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ qua trang chủ đọc để ủng hộ editor nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
Vào ngực… Ôi vãi, cô nàng vừa thấy cái gì thế này?
 
Yến Linh muốn rớt cả mắt ra ngoài, cứng người quay đầu sang nhìn. Liễu Mộc Mộc mặc áo thun, quần đùi đang ôm eo anh cô nàng không buông.
 
Trong khi đó anh họ cô nàng giữ Liễu Mộc Mộc lại, không hề đẩy cô ra.

 
Anh còn nghịch kẹp tóc hình dưa hấu trên đầu Liễu Mộc Mộc, trông có vẻ chơi vui lắm. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Rong Biển.luvevaland và được đăng duy nhất tại trang luvevaland.co, nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ qua trang chủ đọc để ủng hộ editor nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
Không phải chứ! Hơn nửa đêm rồi, cô nàng tới phá án chứ có đến để ăn cơm chó đâu. Lừa cô nàng tới đây như vậy, vô nhân đạo vừa vừa thôi!
 
Ôm bạn trai mấy ngày chưa gặp đủ rồi, Liễu Mộc Mộc mới quay đầu vẫy tay với Yến Linh.
 
Yến Linh nhìn Liễu Mộc Mộc, lại nhìn sang anh mình. Mặc dù lần trước khi đến Khánh Thành, cô nàng đã phát hiện anh họ mình dễ dãi với Liễu Mộc Mộc hơn người khác, nhưng cô nàng vẫn cảm thấy việc hai người họ trở thành một đôi rất ảo diệu.
 
Không ngờ người như Yến Tu cũng biết yêu đương, ảo dữ ha.
 
Thấy Yến Linh nhìn hai người không chớp mắt, Yến Tu bất đắc dĩ lên tiếng: “Đừng nhìn nữa, tập trung chuyên môn.”
 
“Ồ.” Yến Linh dẫn người vào phòng. Cô nàng vừa đi được hai bước đã quay đầu nhìn lại, thành công gặt hái được ánh mắt hình viên đạn của anh họ mình.
 
Người nhà họ Đổng đều đang ở trong phòng. Đổng Chính Hào nghe bảo đã trúng chiêu đang bị trói bằng ga giường, trông rất thảm.
 
Hai cấp dưới của Yến Linh kiểm tra tình trạng của Đổng Chính Hào. Họ lấy dụng cụ bên trong va li ra rồi bắt đầu lắp ráp tại chỗ.
 
Khương Lệ biết bọn họ tới phá án nên vội đón tiếp.
 
Yến Linh không làm tốn thời gian thêm nữa mà hỏi thẳng: “Cô phát hiện chồng mình bất thường từ lúc nào?”
 
Khương Lệ hơi sửng sốt: “Tôi cũng không để ý. Lúc trước chỉ cảm thấy tâm trạng hai ngày nay của ông ấy không vui lắm, cứ tưởng là có chuyện gì phiền lòng. Nhưng vừa nãy ông ấy lại dám ném tách trà vào Mộc Mộc, lúc này chúng tôi mới phát hiện ông ấy khá bất thường.”
 
“Cô cảm thấy khi tức giận thì ông ấy sẽ không ném đồ vào người khác ạ?” Yến Linh thấy lạ.
 
“Cũng không hẳn.” Khương Lệ lắc đầu. Trước kia Đổng Chính Hào từng cãi nhau với bà, tuy không ra tay đánh bà nhưng có ném đồ.
 
Yến Linh chờ bà giải thích rõ, kết quả lại thấy Khương Lệ nhìn thẳng vào Liễu Mộc Mộc.
 
Liễu Mộc Mộc tựa vào cạnh bàn, thấy Khương Lệ nhìn mình thì trả lời thay: “Bởi vì chỉ cần ông ấy tỉnh táo thì sẽ không dám ném đồ vào chị.”
 
Yến Linh nhìn sang Khương Lệ, thấy bà gật đầu liên tục: “Lão Đổng nhà tôi khá sợ Mộc Mộc. Bình thường cả hai có mâu thuẫn gì thì cũng chỉ dám bàn bạc giải quyết thôi.”
 
Mà nguyên nhân mâu thuẫn thường là Đổng Kỳ, khi đó lão Đổng sẽ luôn bị Liễu Mộc Mộc thuyết phục, kết quả là Đổng Kỳ bị bố mình đánh một trận. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Rong Biển.luvevaland và được đăng duy nhất tại trang luvevaland.co, nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ qua trang chủ đọc để ủng hộ editor nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
Khóe miệng Yến Linh giật giật, cảm thấy lý do này đúng là mới lạ.
 
“Đội trưởng, cô qua đây xem này.” Viên cảnh sát chĩa dụng cụ trong tay vào một ngăn tủ, đèn báo hiển thị màu vàng chuyển thành màu đỏ, nhấp nháy không ngừng.
 
Như vậy có nghĩa là bên trong có chứa đồ vật bực xạ đặc biệt có thể gây ảnh hưởng nhỏ tới người khác.
 
Yến Linh quay đầu hỏi Khương Lệ: “Không biết chúng tôi có thể mở ra xem thử không?”
 
“Cứ tùy tiện đi.” Khương Lệ nhoẻn miệng cười, thầm mong các cô nàng có thể mau mau lấy thứ bên trong ra.
 
Ngăn tủ được mở ra, bên trong chất đầy đá và một cái hộp.
 
Mấy cục đá thô thì không có vấn đề gì, nhưng thứ trong hộp thì có vấn đề.
 
“Cái này là… Đá mã não nước mật hả?” Yến Linh đặt đồ trang trí hình cá chép vượt long môn lên dưới ánh đèn, khi lắc lư có thể thấy bên trong có nước. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Rong Biển.luvevaland và được đăng duy nhất tại trang luvevaland.co, nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ qua trang chủ đọc để ủng hộ editor nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
Cô nàng không chắc lắm nên quay đầu hỏi Yến Tu: “Anh, anh biết cái này là gì không?”
 
Yến Tu bước tới nhận bao tay từ cấp dưới của Yến Linh, sau đó cầm lấy đồ trang trí Yến Linh đang cầm.
 
Yến Tu đo đạc một chút, ngón tay sờ lên từng đường nét cục đá, thậm chí còn ngửi thử, sau đó trả đồ trang trí lại cho Yến Tu, trầm giọng đáp: “Không phải đá mã não, mùi hương nó tỏa ra khá quen.”
 
Yến Linh cũng ngửi thử giống anh mình, sắc mặt để lộ vẻ nghi ngờ. Cô nàng ngửi thấy một mùi hương rất thoang thoảng như mùi thực vật nơi rừng rậm.
 
Mùi này rất nhẹ, nhưng lại dễ chịu, đồng thời còn khiến cô nàng thấy quen thuộc.
 
Thế nhưng tạm thời cả hai đều không nhớ ra mình từng ngửi thấy mùi này ở đâu. Suy nghĩ một lúc nhưng không ra, hai người đành bỏ cuộc.
 
Nhưng ít nhất có thể xác định cục đá này không chỉ đơn giản là một thứ đồ trang trí bình thường.
 
“Đồ trang trí này ở đâu ra vậy?”
 
Yến Linh đặt cục đá trở vào hộp, đóng gói kỹ càng, định lát nữa khi về cục thì sẽ kiểm tra thành phần trong nó.
 
Khương Lệ lắc đầu: “Tôi cũng không biết. Mấy hôm trước ông ấy mang cái đó về, nhưng mà tôi không để ý lắm.”

 
Suy nghĩ một lát, bà lại vội nói: “Nhưng mà dạo này lão Đổng nhà tôi hay đi cùng một người tên là Lưu Đại Phú. Chuyến du lịch tới thủ đô lần này của nhà tôi cũng là do ông ta mời.”
 
“Cô có biết thân phận cụ thể của người tên Lưu Đại Phú đó không?”
 
Khương Lệ lắc đầu. Bà không hay hỏi chuyện làm ăn của Đổng Chính Hào, mà Lưu Đại Phú cũng chẳng có vợ để bà trò chuyện, hỏi thăm. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Rong Biển.luvevaland và được đăng duy nhất tại trang luvevaland.co, nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ qua trang chủ đọc để ủng hộ editor nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
“Chị biết này.” Bỗng nhiên Liễu Mộc Mộc lên tiếng.
 
“Ông ta có một cửa hàng tên Phúc Nguyên, chuyên bán đá quý, phỉ thủy các loại.” Liễu Mộc Mộc hất cằm, “Đồ trang trí kia cũng là do ông ta đưa bố chị.”
 
“Chị chắc không?” Yến Linh hỏi.
 
“Chị không bói sai đâu.”
 
Bói á?
 
Yến Linh bỗng nhớ tới vụ án tráo mệnh ở Khánh Thành, khi đó Phương Xuyên cũng nói Liễu Mộc Mộc đã bói ra cách phá hỏng nghi thức tráo mệnh. Lúc ấy cô nàng không để tâm lắm, nhưng bây giờ thì khác.
 
Cô nàng biết một người gieo quẻ có khả năng bói được gì. Nhưng nếu chi tiết tới mức tên cửa hàng cũng bói ra được thì có phần hơi khó tin.
 
“Nhưng mà…” Yến Linh còn định nói gì đó thì đụng phải ánh mắt Yến Tu. Cô nàng hơi do dự, cuối cùng không hỏi thêm.
 
Viên cảnh sát bên kia đã kiểm tra tình trạng của Đổng Chính Hào xong, báo cáo với cô nàng: “Ý thức ông ấy đã bị ảnh hưởng. Cảm xúc bị phóng đại nên khó mà điều khiển được hành động của mình. Nhưng trường hợp này cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ cần cách ly nguồn gây ô nhiễm là có thể trở lại bình thường trong vòng một tuần.”
 
Nói rồi viên cảnh sát lại thấy lạ: “Hình như ông ấy không thích ứng với nguồn ô nhiễm tinh thần này lắm cho nên tâm trạng dao động rất lớn, dẫn tới việc gia đình phát hiện sớm.” Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Rong Biển.luvevaland và được đăng duy nhất tại trang luvevaland.co, nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ qua trang chủ đọc để ủng hộ editor nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
Thông thường thì nguồn ô nhiễm tinh thần nhỏ như vậy sẽ không gây ra ảnh hưởng quá lớn cho nên không dễ bị phát hiện, ai ngờ gia đình này nhạy cảm đến thế.
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.