Sau bảy ngày độ kiếp, trong cơ thể tất cả được yên định, trong khí hải, ba người nhỏ bé khoanh chân ngồi đối diện.
Người kim bào tóc vàng là long đan biến thành, được gọi là Long Anh.
Quần áo màu tóc không có gì bất đồng, ngũ quan Long Anh cùng Lâm Nhất không khác gì nhau. Có điều quanh người hắn ta lộ ra cuồng ngạo khó tả, một loại khí phách ta mặc kệ các ngươi là ai, cả người như cốt thép, không chỉ có “Thăng Long Quyết” mà Đấu Long Quyết cũng đại thành cảnh, đều đem tu vi thăng lên Nguyên Anh sơ kỳ viên mãn.
Lúc ở Kim Đan kỳ, tu vi long đan cũng vượt lên đầu, vì vậy, trải qua độ kiếp, Lâm Nhất có ý định áp chế, cũng linh động bù tu vi của Long Anh cùng hai người khác, dù có đột phá đến lên Nguyên Anh trung kỳ cũng không phải là chuyện khó.
Long Anh tương đối cường đại, hai người còn lại thì hơi yếu. Được sự trợ giúp, ba Nguyên Anh đều có tu vi giống nhau, khiến người ta phải vui mừng.
Ma đan biến thành nhỏ nhất, có thể gọi hắn là Ma Anh, hai tay kết ấn, trước ngực có một điểm hỏa quang, biểu lộ ra khá quỷ dị.
Ma tu này đến từ Ma mộ, tám mươi năm thành đan, một buổi sáng Kết Anh có thể nói là niềm vui ngoài ý muốn, hắn không có ma ấn thần thông, khiến người ta tưởng là đèn cạn dầu, nhưng bên ngoài sát tâm rất nặng, kiêu ngạo không chịu gò bó, không biết là ma tính cho phép như vậy hay là bộ mặt khác của Lâm Nhất.
Mà Kim Đan biến thành Nguyên Anh, khoanh chân ngồi xếp bằng, hai tay nâng Kim Long kiếm, thần thái yên tĩnh, lạnh nhạt. Bên ngoài dù là thần thái hay quần áo, đều giống hệt bản thân Lâm Nhất, có thể gọi là Đạo Anh.
Đạo Anh có long giáp cùng huyền thiên thuẫn hộ thế, có thể xuất ba mươi hai thanh phi kiếm “Huyền Thiên Kiếm trận”. Không chỉ có như vậy, bên ngoài tu pháp thuật tối đa chính là tồn tại bản tôn Lâm Nhất, cũng cùng hai Anh huyết mạch tương liên, tâm niệm tương thông.
Có điều, Lâm Nhất vẫn có thể cảm nhận được sự khác biệt của Long Anh, có lẽ là do “Đấu Long Quyết” đại thành, tu vi chân thực có thể so với Nguyên Anh trung kỳ, còn rất thích tranh đấu tàn nhẫn, khí thế kiêu ngạo.
Kết thành Nguyên Anh mang đến không ít lợi ích, còn đợi từng bước lĩnh hội, mà cảm thụ chân thật nhất không ai bằng tự thân Lâm Nhất biến hóa. Xương cốt hắn càng ngày càng cứng cáp, tay chân cũng mạnh mẽ cứng rắn hơn, kinh mạch thô to mà bền bỉ, linh lực tựa như dòng sông chảy xiết không ngừng, vô cùng mạnh mẽ.
Một mình tĩnh tọa hơn một canh giờ, Lâm Nhất cũng mở mắt ra.
Không nghĩ tới thiên kiếp lại đáng sợ như vậy, nếu không có Long Anh cùng Ma Anh tương trợ, chỉ sợ độ kiếp sẽ không dễ dàng như vậy.
Hai mươi bảy đạo kiếp lôi thực sự kiến người ta phải rợn cả tóc gáy, mọi việc có lợi có hại, nếu kết thành tam Anh, sau này thiên kiếp cũng càng lúc càng mãnh liệt hơn.
Khẽ gật đầu một cái, Lâm Nhất nhìn xem những mãnh vụn linh thạch dưới thân, khóe miệng hơi nhếch lên, vốn tưởng rằng bế quan ba năm có thể Kết Anh, ai nghĩ lại bị Ma Đan kéo chân, lão Long nói ma tinh tự nhiên không thể tìm ra, hắn không thể làm gì khác phải dùng khối lệ thạch góp đủ số, phải mất đến mấy năm, lúc này mới thành công dùng tam đan Kết Anh một lần thành công.
- Lâm tiểu tử, ha ha, thật đáng mừng.
Trong thức hải, lão Long lên tiếng chúc mừng, tinh thần nhanh nhẹn xem ra thần tình không tệ.
Lúc độ kiếp vị cao nhân này cũng đã xuất lực, Lâm Nhất lắc đầu cười nói:
- Lão Long thoải mái như vậy, thật khó thấy!
- Ha ha! Không phải nhờ vào ánh mắt độc đáo của ta, có mắt nhìn người…
Giọng nói lão Long có chút đắc ý, vừa có vui mừng mơ hồ.
Lâm Nhất kêu à lên một tiếng thầm nghĩ thì ra lão Long vì hắn mà vui vẻ, khiến hắn có chút không rõ, Lâm Nhất hiếu kỳ hỏi:
- Nói thế giải thích thế nào?
- Ha ha.
Lão long phấn chấn cười rộ lên, lại úp mở nói:
- Muốn thành tuyệt đỉnh thế, nên có nhất thể tam Anh hiện ra.
Lâm Nhất nhíu mày, hỏi:
- Chẳng lẽ cao nhân chân chính, tu yêu ma đạo toàn tu sao? Nên biết rằng Ma Anh ta có được chỉ do ngẫu nhiêu.
- Ha ha, cũng không đến mức như thế, có điều nếu không có yêu ma đạo toàn tu, sao có thể thành cao nhân trong cao nhân, làm thế nào lên tuyệt đỉnh, ngạo cửu tiêu… Ta nhổ vào.
Lão Long không cam lòng nói:
- Đó không phải là yêu tu mà là Long tu, hãy nhớ kỹ cho ta.
Không đợi Lâm Nhất lên tiếng nói gì, lão Long lại tiếp:
- Vậy Ma Anh tình cờ có được, chẳng phải là trong minh minh thiên ý sao?
Có đôi khi, lời nói của lão Long có chút mơ hồi, làm cho người ta không thể truy cứu, Lâm Nhất nhân cơ hội lãnh giáo thêm:
- Vậy đăng hỏa trong Ma mộ đại điện lại có thể chống đỡ kiếp lôi, không biết có gì kỳ lạ không?
Có lẽ là đang cao hứng, Lão Long thuận miệng nói:
- Ban đầu, thời kỳ Hỗn Độn phân ra thành tam hỏa: Thiên, Địa, Nhân. Thiên hỏa có bốn loại, địa hỏa có năm loại, nhân hỏa có ba loại. Còn Thiên Chi Dương hỏa có hai: Thái Dương Chân Hỏa và Tinh Tinh Phi Hỏa; Thiên Chi Âm hỏa có hai: Thần Long Chi Hỏa và Thiên Sát Lôi Hỏa. Bốn loại này là bốn loại đứng đầu trong hỏa, có khả năng đốt sạch vạn vật. Mà đăng hỏa ngươi lấy được không hề tầm thường, nó chính là Thiên Sát Lôi Hỏa! Đấy là căn bản của lôi hỏa, có thể chống đỡ kiếp lôi tránh bị nó thôn phệ, làm sao có thể tầm thường được...
Lâm Nhất vừa ngạc nhiên, lại vừa mừng thầm. Tam hỏa Thiên Địa Nhân phân Âm Dương mười hai loại, Tam Muội Hỏa là thứ có uy lực không tầm thường, như uy lực Thiên Sát Lôi Hỏa, có thể tưởng tượng được.
Lão Long nói tiếp:
- Có điều, Thiên Sát Lôi Hỏa này còn dư lại tinh điểm hỏa chủng, nó cần tu vi tăng lên để lớn mạnh, mới có thể chân chính phát huy được uy lực.
- Đa tạ lão Long chỉ giáo!
Lâm Nhất thật lòng nói một tiếng cảm ơn, đối phương cười ha hả nói tiếp:
- Trong thời gian bảy năm này, xem như lão Long ta điều dưỡng một lần, Ngũ Hành linh mạch đúng thật không kém, cũng suýt chút nữa bị hủy rồi, cũng khôn thể trách ta.
Mới đó mã đã bảy năm trôi qua, không biết đại hội luận đạo thế nào rồi? Bỗng nhiên Lâm Nhất giật mình, trong lòng nói một tiếng nguy rồi.
Lúc độ kiếp trong lòng không suy nghĩ đến chuyện gì khác, nhưng tình hình xung quanh cũng không phải không biết gì, hết thẩy đều nổ tung tóe.
Phất tay áo vung đi những mảnh vụn linh thạch, Lâm Nhất lại giơ tay thu lại Tứ Tượng Kỳ trận, tâm niệm vừa động, thân hình nhẹ nhàng bay lên. Hắn muốn ra ngoài, nhưng không khỏi sững sờ tại chỗ.
Lúc này, Thiên Chấn Tử đã vọt vào, sau lưng còn có mấy người đi theo.