Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1515: Chương 1515





Thế thì cứ đến gần một chút, sét không thể đánh chết cũng được, hắn bồi thêm hai đao là được.
Ầm! Ầm ầm!
Hắn đến, sấm sét cũng theo sau chạy đến, cao thủ Ngô gia vừa mới chạy tới lại bị đánh máu thịt văng tung tóe, Ngô Khởi mới đứng vững, đầu vẫn còn ong ong thì lại bị sét đánh cái nữa.
“Chơi… Người ta thế cũng được hả?”
Huyễn Mộng mím môi, tên đó diễn cũng sâu thật! Diễn như thật vậy!
Cũng vì hắn nên Ngô Khởi bị đánh… Đến nỗi quên cả họ tên mình.
Cả mấy lão già không cần thể diện kia cũng không thể phân biệt đông tây nam bắc.
Ầm! Ầm ầm!
Sấm sét ngày càng hung hãn, hết tia sét này đến tia sét khác, không hề dừng lại.
Cảnh tượng bên dưới hơi máu me một chút.

Từ trên tường thành nhìn xuống, có thể thấy rất rõ ràng, đó chính là hiện trường sét đánh quy mô lớn, không biết bao nhiêu người trúng chiêu, cũng không biết bao nhiêu người chạy trối chết, vừa chạy vừa gân cổ mắng to, bao năm rồi không thấy thiên kiếp, vừa thấy lại bị nó đánh trúng, đúng là uất ức không sao tả nổi.
“Kiếp của ai thế nhỉ”, Linh Lung híp mắt lại, nhìn lướt qua khắp nơi.
Đến tận lúc này vẫn không biết là ai đang độ kiếp, chỉ vì người bị sét đánh… Nhiều lắm.
“Liệu có phải là Cơ Ngân không nhỉ”, bên cạnh, có một người lớn tuổi nói.
Ông ta cũng quan sát rất kỹ, ở hiện trường chỉ có tên đó là năng nổ chạy nhảy nhất, đi đến đâu cũng có sét đánh.
Linh Lung khẽ lắc đầu.
Người đầu tiên bị loại trừ là Cơ Ngân, Huyền Dương tầng thứ hai không thể dẫn thiên kiếp.
“Cứu mạng!”
Triệu Bân đúng là ngôi sao tỏa sáng trong làng diễn viên… Cấp bậc sánh ngang với ảnh đế, đâu chỉ nhảy nhót hăng hái, hắn còn gào rất to nữa, nếu hắn không phải là cảnh giới Huyền Dương tầng thứ hai thì Linh Lung thật sự nghĩ rằng đó là kiếp của hắn.

Hắn nhảy nhót cũng chẳng sao cả, nhưng thiên kiếp cũng không hề yên phận tí nào.
Đó là thiên kiếp của hắn, hắn đi đến đâu thiên kiếp sẽ đánh tới đó.
Chỉ cần ở trong phạm vi của thiên kiếp, tia sét nào cũng bảo đảm trúng mục tiêu.
Chẳng mấy chốc, không biết bao nhiêu kẻ thù… Đã bị hắn chơi một vố máu tươi đầy người, người tư chất hơi yếu thì đã xuống điện diêm vương báo danh rồi, người tư chất khá ổn thì cũng đang trên đường đến đó, đến chết vẫn còn ấm ức, vì… Không biết là thiên kiếp của ai, chỉ có thể ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông kẻ độ kiếp đó một lượt trước khi chết.
Người chết còn thăm hỏi nữa là mấy người đang bị sét đánh.
Được quá nhiều người thăm hỏi sẽ tạo thành sự linh nghiệm.
Chẳng hạn như Triệu công tc, hắt hơi hết lần này đến lần khác.
Không biết đến lúc nào thiên kiếp mới tan đi, trả lại bầu trời đầy nắng.
Công thành đã biến thành một mảnh đất hỗn loạn và khô cần.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.