Vô Tận Vũ Trang

Chương 185: Địch Ta Đối Lập





Huyết Tinh đô thị không có mặt trời, nhưng lại có ban ngày và đêm tối.
Khi hào quang một lần nữa thắp sáng mảnh đất này, đô thị trầm tích lại dần dần khôi phục thanh âm nhộn nhịp của một ngày mới.
Thẩm Dịch đang làm điểm tâm cho mình trong phòng bếp.
“Đang làm gì đấy?” Giọng oanh vàng của Hồng Lãng đã vang lên tại phòng khách.
“Bắp rang bơ, trứng cá muối, hai phần trứng tươi, nếu như ngươi muốn ăn, chỗ ta còn có bánh bí ngô… Đúng rồi, lần sau đi vào tốt nhất học chào hỏi trước, bằng không thì ta liền hủy bỏ quyền hạn tự do xuất nhập của ngươi.” Thẩm Dịch một bên trả lời một bên nhìn ra ngoài, cái thằng này đang nằm hút thuốc trên ghế sa lon của mình.
“Có ma!” Thẩm Dịch lao ra giựt lấy điếu thuốc, quăng vô thùng rác bên góc: “Đừng nằm trên ghế sofa của ta hút thuốc, sẽ bị lủng lỗ đấy.”
Hồng Lãng quái dị kêu: “Một cái sofa mới 15 điểm thôi mà.”
“Tiết kiệm là mỹ đức!”
“Vậy ngươi giải thích sao về việc để chúng ta tiêu hết hai ngàn năm trăm điểm lắp đặt trang trí nội thất?”
“Cải thiện sinh hoạt đồng dạng là việc tất yếu!” Thẩm Dịch đưa tới bánh bí ngô: “Muốn hay không?”
“Ta muốn trứng tươi.”
Thẩm Dịch lắc đầu: “Nghĩ hay quá ha!”
Kim Cương và La Hạo xuất hiện bên cửa ra vào.
Hai người đồng thời cười hắc hắc: “Có điểm tâm sao?”
Hai người này vậy mà cũng tới ăn chực.
Thẩm Dịch thở dài lắc đầu: “Tôi sẽ đi làm điểm tâm cho mấy người…”
“Ta đi gọi Ôn Nhu.” Mập mạp lập tức chạy đi.
Mười phút sau, Ôn Nhu ăn mặc áo ngủ hoa vụn, hình tượng hơi chút lười biếng xuất hiện trong phòng Thẩm Dịch.
Đứng cạnh cửa nhìn Thẩm Dịch bận rộn trong phòng bếp, Ôn Nhu khoanh tay nói: “Ngày hôm qua em thấy chúng ta nhiều ra tám ngàn điểm, nhưng không đến hai phút, tám ngàn điểm này liền biến thành bốn ngàn điểm. Anh có phải muốn nói, anh lại tốn hết một khoản tiền gì không?”
Thẩm Dịch cũng không quay đầu lại: “Đó là chi tiêu công cộng.”
“Cho cái gì?”
“Tư liệu Thứ Huyết đội.”
Ôn Nhu biến sắc, buông thỏng tay: “Ở đâu?”
“Vừa ăn vừa nhìn đi, đều đang trong máy tính.” Thẩm Dịch xoay người lại, trên tay đã là bữa sáng tươm tất.
Trên bàn ăn, tất cả mọi người không có tâm tư gì ăn cơm, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm phần tài liệu kia.
Cho dù tư liệu A Lực đưa tới đơn sơ giản lược, nhưng nội dung bao hàm cực kỳ khổng lồ.
Lấy Tạ Vinh Quân làm thí dụ, khoan đề cập tới thuộc tính cao ngất của gã, đơn thuần mấy kỹ năng cũng đã rất cường hãn.
Nguyệt Nhận Trùng Kích là kỹ năng cấp D. phát ra ánh đao trăng lưỡi liềm tốc độ cao tấn công mục tiêu, gây ra 80 điểm sát thương, hữu hiệu trong khoảng cách 30m. Tiêu hao 4 điểm tinh thần, thời gian hồi phục 20 giây, sử dụng vũ khí loại đao mới có thể vận dụng.
Ngược Dòng Tìm Hiểu là kỹ năng cấp DD. Có được năng lực truy ngược dòng thời gian, sử dụng tại địa điểm cố định, có thể chứng kiến tất cả sự kiện từng phát sinh tại nơi đó trong một khoảng thời gian ngắn. Nếu sử dụng năng lực Ngược Dòng Tìm Hiểu lên người mạo hiểm giả, có thể đạt được tất cả tin tức về năng lực của mục tiêu trong hai nhiệm vụ trước. Năng lực này không thể sử dụng với người có đẳng cấp quân hàm cao hơn mình.
Chỗ tốt nhất của nó là dùng để phán đoán một ít năng lực không cách nào sửa đổi, hơn nữa cực kỳ toàn diện, không bị ý chí của đối phương ảnh hưởng, nhưng lại không có tác dụng với thuộc tính tùy thời biến hóa và năng lực mới tăng thêm.
Điểm này hoàn toàn trái ngược với Thẩm Dịch. Thẩm Dịch có thể dễ dàng nhìn thấy thuộc tính mạo hiểm giả, nhưng chung quy không cách nào nắm giữ kỹ năng của đối phương.
Loại năng lực này còn có một chỗ tốt chính là có thể chứng kiến sự kiện từng xảy ra trong một khu vực, dùng để phá án cũng không đến nỗi tệ.
Cũng may lần trước gặp Tạ Vinh Quân, gã cũng chỉ thấy được thực lực của Thẩm Dịch từ nhiệm vụ Thế Chiến thứ hai trở về trước. Thậm chí chỉ có thể nhìn thấy thực lực của hắn từ nhiệm vụ Van Helsing.
Thủ Hộ Cứ Điểm là kỹ năng cấp DD. Gia tăng bản thân 10 điểm phòng ngự, suy yếu 20% tổn thương cận chiến. Mỗi khi tánh mạng giảm xuống 10%, gia tăng 3 điểm phòng ngự. Sử dụng tiêu hao 6 điểm tinh thần, duy trì thời gian một phút, thời gian hồi phục 10 phút.
Đây là một kỹ năng bảo vệ tánh mạng khá mạnh, cũng là năng lực mà đại đa số mạo hiểm giả cận chiến đều cần. Hồng Lãng từng mấy lần nhìn nó xuýt xoa mãi không thôi, nhưng đáng tiếc cuối cùng không có tiền mua sắm.
Khoan nhắc tới kỹ năng và trang bị chưa biết, riêng về mặt đã biết, thực lực Tạ Vinh Quân cũng đã vượt xa bất kỳ người nào trong tiểu đội 641.
Hơn nữa căn cứ trình tự cường hóa của mạo hiểm giả, kỹ năng xếp càng sau, uy lực cũng càng cường đại. Dù sao đám người mạo hiểm đều là đi tới từng bước một, ai cũng không thể học tập kỹ năng cấp C trước rồi lại học kỹ năng cấp D. Bởi vậy có thể thấy được, Tạ Vinh Quân còn có một kỹ năng không biết, rất có thể là cấp C hoặc cấp CC.
Huống chi gã còn có năng lực huyết thống chưa biết.
Đó chỉ mới là thực lực một mình gã.
Cả tờ danh sách bảy người, từng người đều có thực lực tương đối mạnh. Trong đó chiêu Phong Ấn Tinh Thần của Mơ Chưa Tỉnh (đây là biệt danh, giống như Kim Cương hay Hòa Thượng vậy), chính là dùng để phong ấn kỹ năng Tinh Thần Tham Sát của Thẩm Dịch.
Tư liệu trên PDA có nói:
Phong Ấn Tinh Thần, kỹ năng viễn trình cấp DD. Có thể khiến một kỹ năng của mục tiêu ở vào trạng thái không cách nào sử dụng, duy trì thời gian 30 giây, đồng thời gây ra 40 điểm sát thương và 2 điểm hao tổn tinh thần. Điều kiện sử dụng: chỉ có thể phong ấn kỹ năng có độ ưu tiên thấp hơn bản kỹ năng. Nếu như kỹ năng đang sử dụng, nó sẽ bị ưu tiên phong ấn.
Thẩm Dịch lúc đó mang Tinh Thần Tham Sát đẳng cấp 3, độ ưu tiên 16 điểm, hơn nữa Vòng tay Tình Nhân tăng thêm, đã đạt đến 21 điểm, vẫn là bị Mơ Chưa Tỉnh dễ dàng phong bế, có thể thấy cái kỹ năng phong ấn này ít nhất có 25 điểm ưu tiên trở lên, đoán chừng đẳng cấp không thấp. Hơn nữa nó còn có hiệu quả sát thương, chưa kể là kỹ năng viễn trình, chỉ là khi đó Thẩm Dịch đang ở trong đô thị, bởi vậy mới không bị thương tổn.
Từ đấy có thể thấy được, thực lực tiểu đội 641 tại độ khó ban đầu thuộc hàng ngũ đứng đầu, nhưng so với những kẻ trước mắt, y nguyên chênh lệch rõ ràng.
Điểm tâm Thẩm Dịch làm rất ngon, nhưng thời khắc này không ai có khẩu vị ăn cả.
Nhìn qua tất cả tư liệu, nghĩ nghĩ một phen, Kim Cương khàn giọng nói: “Không hổ là cường đội có thể hai lần trở về an toàn từ Bình Nguyên Hoang Dã a, thực lực cường đại đến đáng sợ.”
Ôn Nhu cũng thổn thức nói: “Bảy người, mạo hiểm giả loại nào cũng có… Tổ hợp hoàn mỹ. Mỗi người đều có năng lực tác chiến độc lập, vô luận là hỗn chiến hay đoàn thể tác chiến, đều có thể dư dả tiến lùi.”
Hồng Lãng cũng nuốt nước miếng một cái: “Bất kể là nhân số, hay thực lực cá nhân, đều mạnh hơn chúng ta. Hơn nữa trong tay còn có một chút át chủ bài không biết… Khó trách người khác không nhìn tốt chúng ta.”
Nói thực, đám người mạo hiểm tình nguyện đối mặt siêu trùm hay nhiệm vụ siêu khó khăn, cũng không muốn đối mặt mạo hiểm giả có thực lực chỉ mạnh hơn mình đôi chút. Dù sao mạo hiểm giả không phải Boss nhiệm vụ, không có khả năng đơn giản lấy yếu thắng mạnh, thực lực chênh lệch trực tiếp quan hệ sinh tử.
Sau khi hiểu rõ thực lực đội Thứ Huyết, tất cả mọi người cùng nhau nhìn về phía Thẩm Dịch, bọn hắn biết rõ, giờ khắc này chỉ có thể chờ mong Thẩm Dịch có thể nghĩ ra biện pháp gì.
Thẩm Dịch lại vẫn ung dung húp bát súp, ăn trứng tươi, thần sắc nhàn nhã tự đắc.
Vẻ nhàn nhã của hắn quả thực đã cho mọi người một ít tin tưởng.
Không nhanh không chậm dùng khăn ăn lau miệng một chút, Thẩm Dịch hỏi: “Sợ?”
Hồng Lãng trừng to mắt: “Lão tử sợ cái búa! Từ lúc đi vào địa phương quỷ quái này, có khi nào không phải mưa bom bão đạn, còn sợ mấy tên nhí nhố kia?”
“Như vậy làm gì đưa ra vẻ mặt sầu khổ thế kia? Hê, điểm tâm tự tôi làm cho mọi người đấy, nếu không ăn, về sau đừng hòng đến đây ăn chực nữa a.”
Mặt Hồng Lãng lập tức xụ xuống: “Tuy nói là không sợ thật, nhưng đối thủ đích xác không dễ đối phó, dù sao cũng phải nghĩ biện pháp.”
“Vậy ăn trước nói sau.”
Tất cả mọi người đồng thời khởi công.
Lập tức mọi người ăn sạch bữa sáng như gió cuốn mây vần, Thẩm Dịch lúc này mới ung dung nói: “Tin tức về đối thủ, hiện tại đã bày ra chỗ này. Trước tiên, tôi phải nói hai chuyện. Một: Chúng ta dùng nhiều tiền mua tình báo, không phải là để tư liệu của kẻ địch dọa nổ lá gan của chúng ta. Nếu nhóm chúng ta trả giá cao lấy được tư liệu chỉ là để sợ tới mức không còn lực chiến đấu, ngay cả dũng khí đối đầu cũng không có, vậy sưu tập tài liệu này không còn bất kỳ ý nghĩa. Hai: Chúng ta giết em trai Tạ Vinh Quân, đây là tử thù. Từ thời khắc chúng ta quyết định tiếp nhận hiệp ước, chúng ta đã biết rõ sẽ phải không chết không thôi với đối phương, cho nên không cần ôm bất luận tâm lý may mắn gì. Chỉ có quán triệt hai vấn đề này, mới có thể nói tiếp phía sau.”
Mọi người nhìn lẫn nhau, đồng thời gật đầu.
Hồng Lãng bĩu môi một cái: “Đã rõ ý của ngươi, vậy ngươi nói một chút, làm thế nào đối phó?”
“Muốn đối phó kẻ địch, phải hiểu kẻ địch trước. Sưu tập tình báo, chỉ là bước thứ nhất. Bước thứ hai, chính là phân tích tình báo. Chỉ có phân tích xong tình báo, mới có thể đi bước thứ ba —— định ra kế hoạch. Hiện tại chúng ta tới phân tích đội Thứ Huyết một chút. Nói cho tôi biết, mọi người có nhìn ra nội dung hữu ích gì cho chúng ta từ mớ tài liệu này không?”
Hồng Lãng tùy tiện nói: “Lão tử nhìn ra thực lực bọn hắn rất mạnh.”
La Hạo nhỏ giọng lầm bầm: “Nói cũng như không.”
Kim Cương nghĩ nghĩ trả lời: “Tư liệu không đồng đều, phân tích có chút phiền phức.”
Thẩm Dịch quả quyết nói: “Không có phân tích nào bắt buộc phải tiến hành dưới tình huống tư liệu nguyên vẹn.”
Ôn Nhu cười nói: “Tụi em mới nhìn ba phút, còn anh đã nghiên cứu cả đêm. Lý do này đủ chưa?”
Thẩm Dịch nở nụ cười: “Phụ nữ quả nhiên là sinh vật am hiểu tìm lý do nhất, OK, lý do thành lập.”
Dựa vào ghế, Thẩm Dịch nghĩ nghĩ, chỉnh sửa một chút những lời muốn nói, mới từ từ mở miệng: “Không thể phủ nhận, đội Thứ Huyết đích thật là một chi đội ngũ rất cường đại. Muốn đối phó đội ngũ như vậy, chỉ có thể tránh đối cứng với bọn hắn. Bảy kẻ mạo hiểm đội Thứ Huyết, cơ hồ đều mang toàn năng lực chiến đấu, ngoại trừ Ngược Dòng Tìm Hiểu và Phong Ấn ra, năng lực phụ trợ ít đến gần như không có, từ điểm này có thể thấy, năng lực tác chiến liên tục của đội ngũ này tương đối yếu kém, cho nên nếu đánh với bọn hắn, phải áp dụng đánh du kích, đánh tiêu hao.”
Hai mắt Ôn Nhu sáng lên: “Vừa chạy vừa đánh, chiến thuật du kích, bao vây chia rẽ, cuối cùng nghiền áp.”
“Trên lý luận là vậy, đương nhiên, thực tiễn cũng không dễ dàng.” Thẩm Dịch nở nụ cười: “Đây là một điểm. Điểm thứ hai chính là, cừu hận giữa đội Thứ Huyết và chúng ta, toàn bộ khởi nguồn từ Tạ Vinh Quân. Nói cách khác, ân oán cũng không phải nhằm vào toàn bộ đội Thứ Huyết. Như vậy, dưới loại tình huống này, đội Thứ Huyết chưa chắc sẽ nguyện ý liều mạng với chúng ta.”
Kim Cương bừng tỉnh đại ngộ: “Đúng vậy, ngay cả bản thân Tạ Vinh Quân, đều chưa hẳn nguyện ý liều mạng với chúng ta. Bọn hắn muốn giết chết chúng ta, lại không hi vọng giao ra nhân mạng làm đại giá. Cho nên trên vấn đề này, chúng ta chiếm ưu thế. Để sống sót, chúng ta có thể trả giá hết thảy, bọn hắn lại không!”
Ôn Nhu cũng nói: “Cho nên Tạ Vinh Quân mới phát lệnh treo thưởng. Hắn hiện tại đã có tư liệu tương quan về chúng ta, thực lực đối lập hẳn là sẽ khiến hắn rất yên tâm. Vì lý do an toàn, hắn có lẽ sẽ làm ra chút ít an bài châm chích, nhưng chắc chắn sẽ không trả giá cao, nhiều nhất liền là làm chút ít động tác trên phương diện nhân thủ. Chúng ta toàn lực ứng phó, nói không chừng có thể phản chế hắn.”
Thẩm Dịch ha ha nở nụ cười: “Đều rất biết suy một ra ba nha.”
Hồng Lãng: “Bằng vào hai điểm này còn không đủ.”
“Vậy hãy nói một chút điểm thứ ba. Tạ Vinh Quân khẳng định đã biết chúng ta tiến vào Khu Phổ Thông, có lẽ hắn bây giờ đang phái người nhìn chúng ta chằm chằm. Lúc nào chúng ta tiến thế giới nhiệm vụ, hắn nhất định cũng sẽ theo vào. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nhiệm vụ tiếp theo nhất định sẽ chạm mặt. Mọi người có hiểu việc này ý nghĩa gì không?”
Hồng Lãng tò mò hỏi: “Ý nghĩa nhiệm vụ tiếp theo sẽ quyết định sinh tử của mọi người?”
Thẩm Dịch tức giận trợn trắng mắt.
Ôn Nhu hỏi: “Ý nghĩa lần này chúng ta phải vùi toàn bộ tài nguyên hiện có vào việc đối kháng đội Thứ Huyết?”
“Có chút ý nghĩa, nhưng không phải trọng điểm.”
Vẫn là Kim Cương suy nghĩ kỹ một hồi, thì thào nói ra: “Ý nghĩa chúng ta có thể lựa chọn thế giới nhiệm vụ có lợi với mình.”
Thẩm Dịch thưởng thức nhìn Kim Cương: “Đúng vậy! Bề ngoài cho thấy đội Thứ Huyết đuổi giết chúng ta sẽ gây bất lợi tới hoàn cảnh của chúng ta, bởi vì chúng ta không cách nào trốn tránh nhiệm vụ. Nhưng nguyên nhân tương tự, đội Thứ Huyết muốn giết chúng ta, phải bị chúng ta nắm mũi dắt đi. Chúng ta muốn đi thế giới nhiệm vụ nào, bọn hắn phải đi thế giới nhiệm vụ đó, không có quyền lựa chọn. Trong trận chiến này, bất lợi của chúng ta là thực lực bản thân chúng ta không đủ. Mà ưu thế của chúng ta chính là, chúng ta được quyền lựa chọn sân nhà. Thời gian, địa điểm, phương thức chiến đấu, đều là do chúng ta quyết định!”
“May mắn là, phần tư liệu không hoàn toàn này tuy không cách nào giúp tôi hoàn toàn nắm giữ bọn hắn am hiểu cái gì, nhưng ít ra đã nói tôi biết bọn hắn không am hiểu cái gì, không quen tác chiến trong dạng thế giới nhiệm vụ gì..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.